Chuyện lạ trong rừng

Tối hôm qua, trong khu rừng bỗng nhiên xảy ra rất nhiều chuyện kì lạ: Cái đuôi sặc sỡ của chim Công bỗng nhiên không còn. Cú mèo thì có một bộ mặt giống hệt như Chuột đồng, bộ lông mềm mượt của Khỉ vàng bỗng nhiên trở nên đen đúa và cứng như lông Nhím, khiến cho Khỉ mẹ không nhận ra con mình. Khỉ con không có mẹ, không được bú sữa nên đói quá, khóc hu hu, tiếng khóc của nó thu hút tất cả các động vật trong khu rừng. Mọi người thấy chuyện kì lạ xảy ra, liền túm năm tụm ba lại bàn tán:

- “Công bị mất đuôi, đang ngồi khóc kia kìa!”

- “Nghe nói đêm qua, Cú mèo còn đi ăn trộm thóc đấy.”

- “Nhìn kìa, Khỉ con khóc trông tội nghiệp quá!”

Vậy rốt cuộc thì cái đuôi của Công ở đâu? Đầu của Cú mèo và đuôi của Khỉ con là do ai tráo đổi? Mọi người nhìn nhau, không ai biết câu trả lời là gì.

Lúc đó, Gấu trúc mẹ nói:

- “Hay là đi hỏi bác Voi đi, bác ấy vốn là người hiểu biết.”

Vậy là các loài vật bèn đi tìm bác Voi, nhưng tìm mãi không thấy đâu cả. Chim Vàng anh bay tới, nói:

- “Đừng tìm nữa, đừng tìm nữa, cái vòi của bác Voi cũng bị mất rồi, bác ấy đang bận đi tìm vòi.”

- “Chuyện gì thế nhỉ?”

Các loài vật lại càng lo lắng hơn. Cáo nói:

- “Hay là chúng ta đi nhờ trinh thám viên Chó săn vậy!”

Chó săn chạy tới, dùng cái mũi thính nhạy đánh hơi, dùng cặp mắt tinh tường tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng, nó nói tất cả những việc này là do một cậu bé làm. Chó săn đi xe máy, lần theo dấu vết, cuối cùng, nó dừng lại trước một khu nhà nọ, ngửi thấy một mùi gì đó rất quen thuộc. Nó nhìn qua cửa sổ của từng ngôi nhà, bỗng nhiên, dừng lại trước cửa một ngôi nhà nọ. Nó nhìn thấy trong nhà có một cậu bé đang nằm trên sàn, bên cạnh cậu bé có rất nhiều sách vở bị vứt lung tung, có quyển còn bị xé nham nhở, Chó săn cảm thấy đau lòng thay cho những quyển sách đó. Cậu bé đó đang dán các trang giấy với nhau một cách lộn xộn. Ồ, đó chẳng phải là đuôi của Công hay sao, tại sao nó lại mọc trên người Thỏ nhỉ? Không xong rồi, cậu ta định dán mũi của Voi lên đầu Khỉ con kìa.

- “Không được dán lung tung, mau dừng tay!” - Chó săn hét lên, nhảy từ cửa sổ vào nhà cậu bé. Cậu bé sợ quá, giật nảy mình.

- “Cậu dùng sách thế này đây hả? Thì ra những chuyện kì quái xảy ra trong rừng đều là do cậu làm cả. Đi! Vào rừng với tôi!”

Cậu bé khóc òa lên và hứa là sẽ dán lại sách như cũ.

Sau đó, cậu bé kia đã dán lại những quyển sách như cũ. Các động vật trong khu rừng đã trở lại hình dáng ban đầu của mình, chỉ có điều, trên người chúng đều có những vết cắt nhỏ chứ không còn phẳng phiu và đẹp đẽ như trước nữa. Tất cả đều hi vọng sau này sẽ không bao giờ xảy ra những chuyện kì lạ như thế này nữa.

 

Trò chuyện cùng bé

Trong rừng đã xảy ra những chuyện kì lạ nào nhỉ? Chuyện gì đã xảy ra với cơ thể của các loài vật? Các động vật trong rừng đều không mong chuyện này sẽ tái diễn một lần nữa. Các bạn nhỏ có thể giúp chúng không nhỉ? Đúng rồi, thực ra chỉ cần chúng ta giữ gìn sách vở thật sạch sẽ và nguyên vẹn thì chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa đâu.

Đốt cháy đồng lúa chín

Ngày xưa có một cụ già sống trên một ngọn núi cao ở Nhật Bản. Chung quanh nhà cụ, ruộng nương bằng phẳng và phì nhiêu. Ruộng nương đó thuộc về cư dân của một làng nhỏ dưới chân núi dọc ven biển.

Nhà bác học và bà cụ

Edison là một nhà bác học nổi tiếng người Mỹ, đã có nhiều phát minh khoa học lớn. Ông đã góp phần hoàn chỉnh máy điện báo, điện thoại, bóng đèn điện, đèn ống, máy ghi âm, xe điện, máy chiếu phim, v.v…

Cô Chấm

Chấm không phải là cô con gái đẹp, nhưng là người mà ai đã gặp thì không thể lẫn lộn với bất cứ một người nào khác.

Ai ngoan sẽ được thưởng

Một buổi sáng, Bác Hồ đến thăm trại nhi đồng. Vừa thấy Bác, các em nhỏ ùa ra đón Bác. Em nào cũng muốn đến thật gần Bác để nhìn Bác cho rõ. Có em cứ đi giật lùi phía trước Bác để luôn luôn được nhìn thấy Bác.

Chú Đỗ con

Một chú Đỗ con ngủ khì trong cái chum khô ráo và tối om suốt một năm. Một hôm tỉnh dậy chú thấy mình nằm giữa những hạt đất li ti xôm xốp. Chợt có tiếng lộp độp bên ngoài.

Quà tặng chú hề

Mẹ đưa Trang đi xem xiếc. Trang rất thích tiết mục “Quả bóng kì lạ” của chú hề. Quả bóng kì lạ thật! Nó mỏng manh thế mà kéo chú hề chạy theo, xiêu vẹo cả người. Có lúc chú phải nhảy người lên ấn quả bóng xuống mà không nổi.

Bài tập làm văn

Có lần, cô giáo ra cho chúng tôi một đề văn ở lớp: “Em đã làm gì để giúp đỡ mẹ?’’

Hai bàn tay

 Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng 21 tuổi. Một hôm anh Ba - tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đột nhiên anh Ba hỏi người bạn cùng đi: Anh Lê, anh có yêu nước không ?

Bác sĩ Gõ Kiến

Bác sĩ Gõ Kiến là bạn của núi rừng. Bác sĩ đi đến đâu cũng râm ran tiếng chào hỏi.