Dâu tây nhỏ

Một quả dâu tây nhỏ mặc chiếc váy màu đỏ tươi, đội một cái mũ xanh đang chạy nhảy tung tăng trên bãi cỏ. Dế mèn nhìn thấy Dâu tây liền nói:

- Dâu tây mới xinh đẹp làm sao, tôi hát một bài cho bạn nghe nhé!

Thế rồi, Dế mèn gảy đàn ghi-ta, hát một bài rất hay. Dâu tây nhảy múa theo tiếng đàn của Dế mèn một cách vui vẻ.

Đom đóm nhìn thấy Dâu tây, liền nói:

- Dâu Tây mới xinh đẹp làm sao, múa mới đẹp làm sao, tôi xin tặng bạn một chiếc đèn lồng.

Thế rồi Đom đóm tặng cho Dâu tây một cái đèn lồng sáng lấp lánh, lấp lánh, đẹp hơn cả những ngôi sao trên trời.

Có chiếc đèn lồng Đom đóm tặng, Dâu tây không còn sợ đi ngoài đường vào buổi tối nữa. Trời đã tối, chị Mặt trăng trên cao nói vọng xuống:

- Dâu tây ơi, Dâu tây, mau ra đây chơi đi!

Nghe thấy tiếng gọi của Mặt trăng, Dâu tây liền nhẹ nhàng đi ra ngoài, nó không muốn đánh thức bố mẹ. Bố mẹ nó đã làm việc mệt nhọc cả ngày, bây giờ rất cần được nghỉ ngơi.

- Dâu tây mới đáng yêu và xinh đẹp làm sao!

Mặt trăng tặng cho Dâu tây một chiếc váy bằng sa-tanh mỏng mịn, mặc vào rất thoải mái. Dâu tây chơi đùa vui vẻ với các ngôi sao nhỏ - con của chị Mặt trăng.

Chẳng mấy chốc, chị Mặt Trăng đã thấy thấm mệt và các con của chị cũng thấy buồn ngủ rồi, chúng phải về đi ngủ thôi. Dâu tây bèn chào tạm biệt chị Mặt trăng và xách đèn lồng về nhà, nếu bố mẹ thức dậy mà không thấy Dâu tây đâu thì nhất định sẽ cảm thấy rất lo lắng.

Bỗng nhiên, một quả Dưa hấu nhìn thấy Dâu tây xinh đẹp, trong lòng cực kì ganh tị, nó liền chạy đến cản đường Dâu tây. Dâu tây lễ phép nói:

- Chị Dưa hấu, xin chị nhường đường được không ạ? 

Dưa hấu chớp chớp mắt, nói:

- Dâu tây, trời tối rồi, bạn cầm đèn lồng đưa tôi về nhà được không?

- Được!

Dâu tây xách đèn lồng soi đường cho Dưa hấu. Thật ra, Dưa hấu muốn dẫn Dâu tây đến hang của lão Chuột để lão ta ăn thịt Dâu tây.

Dâu tây và Dưa hấu đi mãi, bỗng nhiên gặp một con Nhím trên bãi cỏ. Nhím rất thích ăn dưa hấu, nó thường dùng những chiếc gai nhọn trên người mình đâm Dưa hấu đến khi chúng thủng lỗ chỗ, sau đó ăn hết ruột dưa và vỏ dưa.

- Ái chà, thôi tôi phải trốn trước đây!

Dưa hấu vừa nhìn thấy Nhím đã vội vàng quay người chạy biến đi. Nhưng đường đi gập ghềnh toàn đá, lại tối tăm nên Dưa hấu bị ngã mấy lần liền.

- Đừng sợ, chị Dưa hấu, em tặng chị cây đèn lồng này đấy - Dâu tây liền đưa đèn lồng cho Dưa hấu, Dưa hấu chạy thẳng một mạch.

Dâu tây không có đèn lồng, không thấy đường đi, liền trốn vào một bụi cỏ ven đường. Các bạn Cỏ sợ Nhím phát hiện ra Dâu tây, liền ôm nó vào lòng thật chặt và hát ru cho nó nghe, Dâu tây ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết.

Trời tờ mờ sáng, ông Mặt trời từ từ ló rạng, trên người Dâu tây toàn là những hạt sương sớm long lanh. Trông nó mới xinh đẹp làm sao, những chấm đen trên người trông như những bông hoa đang hé nở. Mặt trời chiếu những tia nắng ấm áp lên người Dâu tây và khẽ gọi:

- Dâu tây, Dâu tây, mau dậy đi.

Dâu tây mở mắt, ồ, một ngày mới đã bắt đầu rồi! Dâu tây vui vẻ nhảy chân sáo về nhà mình.

 

Trò chuyện cùng bé

Các bé thích nhất nhân vật nào trong câu chuyện? Chắc hẳn là Dâu tây đúng không? Dâu tây thật đáng yêu, không chỉ có dáng vẻ bên ngoài xinh đẹp mà còn có tấm lòng lương thiện, nhiệt tình giúp đỡ người khác, chính vì thế mới ngày càng trở nên xinh đẹp và đáng yêu. Hơn nữa, khi Dâu tây gặp khó khăn, mọi người đều tình nguyện giúp đỡ bạn ấy. Các bé hãy là những đứa trẻ được mọi người yêu quý giống Dâu tây nhé!

Người y tá của Ta Ta

Sớm hôm ấy, có một cậu bé ăn mặc kiểu nông thôn đến gặp người gác cổng bệnh viện, xin vào thăm bố. Cậu bé đến từ một làng ở ven Na-pô-li. Bố cậu năm trước sang Pháp để kiếm việc làm nay mới trở về.

Nguyên phi Ỷ Lan

Sử chép rằng vua Lý Thánh Tông đã ngoài 40 tuổi nhưng chưa sinh được hoàng tử, lấy làm lo lắng lắm, bèn đi cầu tự ở khắp nơi. Lần ấy, vua về thăm chùa ở Thổ Lỗi (nay thuộc huyện Gia Lâm, ngoại thành Hà Nội).

Avanti thông minh

Avanti nổi tiếng là một người thông minh, giỏi đối đáp. Một hôm, Avanti mở một xưởng nhuộm, Bayi muốn chơi khăm Avanti, liền đến xưởng nhuộm và nói với ông: Avanti này, nghe nói tay nghề của ông rất giỏi, ông có thể giúp tôi...

Mẹ con nhà Chuối

Gió ào qua khu vườn. Chuối con run rẩy nép sát vào mẹ. Lớn tướng rồi mà nó vẫn chưa hết sợ cái lão Gió bấc có ngọn roi giá buốt này. Tấm áo mỏng tang trên mình nó chưa đủ che kín thân.

Người viết sử và quan tề tướng

Ngày xưa ở bên Trung Quốc, vua nước Tấn là Tấn Linh Công định giết tề tướng Triệu Thuẫn. Thuẫn hay tin định trốn ra nước ngoài thì người cháu là Triệu Xuyên khuyên đừng đi vội, hãy tạm lánh ra ngoại thành.

Bẫy cò

Năm ấy tôi mười hai, còn bé Vin lên bảy. Vào dịp hè, chúng tôi được tự do chạy nhảy. Vin tết tóc thành hai dải, thắt nơ xanh, bám theo tôi như chiếc bóng.

Trần Nguyên Thái, cô gái đoạt 5 Huy chương Vàng

Trần Nguyên Thái sinh ra xinh xắn như nhiều bé gái khác. Năm 1966, tai hoạ giáng xuống khi cô bé mới 2 tuổi. Mẹ đi làm đêm, chị gái 11 tuổi trông em làm đổ đèn dầu.

Cả nhà đều làm việc

Cả nhà ai cũng làm việc. Này nhé, anh Trâu to lớn theo bố đi cày. Chị Đòn Gánh dẻo dai thì giúp mẹ gánh mạ ra đồng. Đến ông MặtTrời cũng làm việc. 

Xe đạp con trên đường phố

Sáng sớm nay mọi người đã đi làm hết. Chỉ còn mỗi mình Xe Đạp con ở nhà. Nằm một mình buồn quá, Xe Đạp con nghĩ: “Mình phải đi dạo phố mới được!”