Để ta xuống

Lần đầu tiên Ngụy Vương gặp Tôn Tẫn, rất muốn thử tài của ông. Sau khi đã yên vị trên ghế, Ngụy Vương nói với quần thần:

- Hôm nay, ta ngồi trên điện để xem trong các khanh, ai có thể làm ta phải đi xuống.

Một vị quan hốt hoảng chạy đến trước mặt Ngụy Vương, nói:

- Rắn, rắn, đằng sau Đại Vương có một con rắn độc, Đại Vương mau chạy đi!

Ngụy Vương không đổi sắc mặt, vuốt râu nói:

- Một mưu kế đơn giản thế mà mong có thể làm bổn vương sợ được hay sao?

Vị đại thần kia chỉ còn cách lui xuống dưới.

Tiếp theo, lại có một vị quan văn bước lên, vờ như có một việc gì đó rất gấp muốn bẩm báo Đại Vương:

- Bẩm Đại Vương, cây cổ thụ trước điện bỗng nhiên nở đầy hoa bằng vàng ròng, sáng lấp lánh, mời Đại Vương đến xem ạ!

Ngụy Vương cười nhạt, không buồn động đậy. Vị quan văn đó đành lui xuống. Các đại thần đều muốn thử xem sao, nhưng đã giở biết bao mưu mẹo mà Ngụy Vương vẫn không mắc mưu. Đúng lúc đó, có một vị quan tên là Long Quyên bước lên trước và nói:

- Thần có một kế, nhất định có thể khiến Đại Vương xuống điện, chỉ có điều không dám làm.

Ngụy Vương nói:

- Khanh cứ thử nói xem.

Long Quyên nói:

- Thần ra sau điện đốt lửa, chắc chắn Đại Vương phải xuống điện. 

Ngụy Vương nghe xong, mỉm cười nói:

- Phóng hỏa? Kế hay đấy!

Sau đó nghiêm mặt nói:

- Hỗn xược! 

Long Quyên sợ quá, vội lui sang một bên.

Ngụy Vương thấy Tôn Tẫn từ đầu đến cuối không có động tĩnh gì thì nói:

- Nghe nói khanh là cao đồ của Quỷ Cốc Tử tiên sinh, chắc là phải có diệu kế gì chứ.

Tôn Tẫn liền tiến đến trước mặt Ngụy Vương và nói:

- Hôm nay Đại Vương đã quyết chí không xuống điện rồi, thì ngay cả thần tiên cũng không có cách gì cả! 

Ngụy Vương thấy lời nói có vẻ tâng bốc mình thì đắc ý ra mặt. Tôn Tẫn nói tiếp:

- Có điều, nếu thay đổi một chút thì sự việc có thể sẽ khác. Nếu Đại Vương đang đứng dưới điện thì thần có thể nghĩ cách khiến Đại Vương lên điện.

Ngụy Vương xua tay nói:

- Thế thì có khác gì chứ? Tuy nhiên, nếu khanh đã nói thế thì ta phải xem khanh có cách nào bắt ta lên điện được.

Nói xong, Ngụy Vương rời khỏi điện, đi xuống dưới, nói:

- Khanh dùng cách nào để bắt ta lên điện, mau nói đi!

Tôn Tẫn nói:

- Đại Vương, chẳng phải là thần đã khiến Đại Vương phải xuống điện rồi hay sao ạ. 

Bấy giờ, Ngụy Vương mới sực tỉnh, bật cười và liên tục khen ngợi Tôn Tẫn là thông minh.

 

Trò chuyện cùng bé

Đố các bé, Tôn Tẫn đã dùng cách gì để khiến Ngụy Vương tự xuống điện? Nhờ có cách nhìn nhận độc đáo, không giống những người khác, cuối cùng Tôn Tẫn đã đạt được mục đích của mình. Khi gặp phải vấn đề khó, chúng ta cũng nên học theo Tôn Tẫn, vận dụng trí thông minh để nghĩ ra cách giải quyết tốt nhất nhé.

Khỉ Con biết vâng lời

Một buổi sáng, Khỉ mẹ dặn Khỉ con xuống núi đi hái trái cây. Khỉ con mang giỏ trên lưng, rong chơi trên đường đi và quên mất lời mẹ dặn. Khỉ con thấy chó Thỏ đang đuổi bắt Chuồn Chuồn.

Bài học đầu tiên của Gấu con

Ngày chủ nhật Gấu con xin phép mẹ ra đường chơi cùng các bạn...

Bé và chim chích bông

Buổi sáng, Bé dậy sớm, ngồi học bài. Dậy sớm học bài là một thói quen tốt. Nhưng phải cố gắng lắm mới có được thói quen ấy. Rét ghê. Thế mà Bé vùng dậy, chui ra được khỏi cái chăn ấm. Bé ngồi học bài.

Lòng trung thực của một gã ăn mày đáng kính

Một ngày nọ, ông lão ăn xin gõ cửa một lâu đài tráng lệ. Ông nói với người quản gia: Vì tình yêu của Chúa, xin hãy bố thí cho kẻ nghèo này...

Người tìm đường lên các vì sao

Từ nhỏ, Xi-ôn-cốp-xki đã mơ ước được bay lên bầu trời. Có lần, ông dại dột nhảy qua cửa sổ để bay theo những cánh chim.

Chú gấu Mi-sa

Mi-sa là một chú gấu bông rất dễ thương. Nhưng sáng nay, cô chủ bỗng túm lấy chú, bỏ vào nhà kho. Mi-sa tủi thân, bèn lách qua cái lỗ mèo chui rồi bỏ đi.

Phép tính chia

Hương có hai chị em. Hương lên tám, là chị. Còn cậu em tên là Dũng, lên sáu. Bố Hương làm ở một viện khoa học. Còn mẹ Hương là giáo viên mẫu giáo...

Làm việc thật là vui

Quanh ta, mọi người đều làm việc. Cái đồng hồ tích tắc báo phút, báo giờ. Con gà trống gáy vang ò … ó … o, báo cho mọi người biết trời sắp sáng, mau mau thức dậy.

Thi nhạc

Hôm nay, một ngày đáng ghi nhớ, sau bao năm dốc toàn tâm lực dạy dỗ, giờ đây ông sẽ thấy kết quả của mình.