Diều hâu và Chích Choè

Ngày xưa trong khu rừng già nọ, có một con diều hâu luôn luôn huênh hoang, hợm hĩnh. Nó tự coi mình là chúa tể của muôn loài chim, tự hào về sức khoẻ vô địch của nó. Một hôm diều hâu tập hợp tất cả các loài chim lại và lên giọng thách thức:

- Hỡi các loài chim, trong các ngươi có kẻ nào dám đọ sức kêu to, ăn nhiều bay cao cùng ta không?

Cả bầy chim sợ hãi nhìn nhau, không con nào dám ho he lấy một tiếng. Thấy thế diều hâu càng được thể. Lúc bấy giờ một chú chích chòe nhã nhặn lên tiếng:

- Bác diều hâu ơi! Thi ăn nhiều, kêu to với bác thì chúng em không dám. Nhưng thi bay cao với bác thì em cũng xin thử một lần xem sao.

Cả loài chim sửng sốt quay lại nhìn chích choè. Diều hâu cũng ngạc nhiên không kém vì lại có một con chim nhỏ dám so tài cùng với mình. Chích choè không hề nao núng. Cuộc thi bắt đầu trước sự chứng kiến của các loài chim.

Diều hâu vỗ cánh bay cao. Khi bay cao hơn cả các ngọn cây cao nhất, diều hâu cất tiếng gọi:

- Ê này Chích choè, chú mày đang ở đâu rồi, có bay kịp ta không?

- Em đây, bác cứ yên tâm, em không bỏ cuộc đâu!

Diều hâu lại cố sức bay cao hơn, khi bay cao hơn cả những đỉnh núi quanh năm mấy phủ, diều hâu lại cất tiếng gọi:

- Thế nào, Chích choè, vẫn theo kịp ta đấy chứ.

Chích choè lại bay lên cao:

- Vâng, em vẫn theo kịp bác đây. Bác mệt mỏi rồi hay sao mà bay chậm thế?

- Không đời nào

Diều hâu nói hổn hển rồi tiếp tục bay ngược lên cao, cao mãi. Lần này diều hâu ở trên cả những đám mây trắng xoá. Nó tin là chích choè chẳng thể nào bay lên tầng cao này được. Đôi cánh mỏi rã rời, bải hoải, cổ và đầu nặng chĩu, mắt hoa lên, diều hâu nói chẳng ra hơi:

- Chích choè chịu thua ta rồi đấy!

- Chưa đâu em vẫn ở trên đầu bác đấy thôi.

Diều hâu lại cố sức bay lên, chẳng nhẽ mang tiếng là chúa tể của loài chim lại thua con chim bé tẹo kia sao. Diều hâu cố rướn những sức tàn còn lại của nó nhưng không được nữa rồi, nó tắt thở và rơi bịch xuống đất. Khi đấy chích choè chỉ còn mỗi việc xoè cánh ra từ từ hạ xuống trước sự ngạc nhiên của cả bầy chim. Chúng không thể hiểu được tại sao chích choè lại có thể thắng được diều hâu vốn bay cao là thế.

Duy chỉ có mỗi con sẻ non là nhìn thấy lúc bắt đầu cuộc thi chích chòe đã đậu lên lưng diều hâu, diều hâu mất công chở chích choè mà không biết. Mỗi lần diều hâu cất tiếng hỏi thì chích choè chỉ việc bay lên trả lời, thành ra nó chẳng mất tí sức nào.

 

Trò chuyện cùng bé

Bằng trí thông minh, lòng dũng cảm, chích choè đã thắng được diều hâu kiêu ngạo to lớn hơn gấp nó trăm lần.

Đồng mười xu

Hôm ấy, mẹ Cốt bảo: Cốt, con cầm mười xu ra hiệu mua bánh mì nhé! Đi từ từ thôi kẻo vấp ngã...

Người mẹ và Thần Chết

Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi...

Cô Chấm

Chấm không phải là cô con gái đẹp, nhưng là người mà ai đã gặp thì không thể lẫn lộn với bất cứ một người nào khác.

Món quà của cô giáo

Hôm thứ hai đầu tuần, cô giáo Hươu Sao nói với cả lớp mẫu giáo lớn: Các con sắp được nghỉ hè rồi. Tuần này ai được phiếu bé ngoan, cô sẽ tặng cho một món quà...

Ong và Rùa

Buổi sáng, ông Mặt Trời như chiếc mâm lửa từ từ nhô lên ở phía đằng đông.

Bữa tiệc trong rừng

Mùa thu đã về, bầu trời trong vắt, không một gợn mây. Không khí trong sạch, thơm ngát mùi hoa dại. Các con vật và chim muông trong rừng vui hẳn lên. Chúng rủ nhau mở hội mừng mùa quả chín.

Cây gạo cõng mặt trời

Dòng sông nhỏ chảy qua làm cánh đồng lúa bị tách làm đôi. Đường tách ấy, mùa hè nhuốm màu tím ngát của hoa bèo, mùa thu chuyển màu nước xanh biếc mây trời, mùa đông soi bóng những mảng lá vàng...

Người con gái hiếu thảo

Một bà mẹ sinh được bảy cô con gái. Một dạo bà đi thăm cậu con trại ở xa. Một tuần lễ sau, bà trở về nhà. Mới bước chân vào nhà, bà đã nghe các con gái lần lượt nói lên nỗi mong nhớ của mình...

Niềm vui từ bát canh cải

Xem tivi thấy các chú bộ đội đảo Trường Sa trồng rau trong khay gỗ, bé Mai thích lắm nói với bố: “ Con muốn được trồng rau như các chú bộ đội”.