Diều hâu và Chích Choè

Ngày xưa trong khu rừng già nọ, có một con diều hâu luôn luôn huênh hoang, hợm hĩnh. Nó tự coi mình là chúa tể của muôn loài chim, tự hào về sức khoẻ vô địch của nó. Một hôm diều hâu tập hợp tất cả các loài chim lại và lên giọng thách thức:

- Hỡi các loài chim, trong các ngươi có kẻ nào dám đọ sức kêu to, ăn nhiều bay cao cùng ta không?

Cả bầy chim sợ hãi nhìn nhau, không con nào dám ho he lấy một tiếng. Thấy thế diều hâu càng được thể. Lúc bấy giờ một chú chích chòe nhã nhặn lên tiếng:

- Bác diều hâu ơi! Thi ăn nhiều, kêu to với bác thì chúng em không dám. Nhưng thi bay cao với bác thì em cũng xin thử một lần xem sao.

Cả loài chim sửng sốt quay lại nhìn chích choè. Diều hâu cũng ngạc nhiên không kém vì lại có một con chim nhỏ dám so tài cùng với mình. Chích choè không hề nao núng. Cuộc thi bắt đầu trước sự chứng kiến của các loài chim.

Diều hâu vỗ cánh bay cao. Khi bay cao hơn cả các ngọn cây cao nhất, diều hâu cất tiếng gọi:

- Ê này Chích choè, chú mày đang ở đâu rồi, có bay kịp ta không?

- Em đây, bác cứ yên tâm, em không bỏ cuộc đâu!

Diều hâu lại cố sức bay cao hơn, khi bay cao hơn cả những đỉnh núi quanh năm mấy phủ, diều hâu lại cất tiếng gọi:

- Thế nào, Chích choè, vẫn theo kịp ta đấy chứ.

Chích choè lại bay lên cao:

- Vâng, em vẫn theo kịp bác đây. Bác mệt mỏi rồi hay sao mà bay chậm thế?

- Không đời nào

Diều hâu nói hổn hển rồi tiếp tục bay ngược lên cao, cao mãi. Lần này diều hâu ở trên cả những đám mây trắng xoá. Nó tin là chích choè chẳng thể nào bay lên tầng cao này được. Đôi cánh mỏi rã rời, bải hoải, cổ và đầu nặng chĩu, mắt hoa lên, diều hâu nói chẳng ra hơi:

- Chích choè chịu thua ta rồi đấy!

- Chưa đâu em vẫn ở trên đầu bác đấy thôi.

Diều hâu lại cố sức bay lên, chẳng nhẽ mang tiếng là chúa tể của loài chim lại thua con chim bé tẹo kia sao. Diều hâu cố rướn những sức tàn còn lại của nó nhưng không được nữa rồi, nó tắt thở và rơi bịch xuống đất. Khi đấy chích choè chỉ còn mỗi việc xoè cánh ra từ từ hạ xuống trước sự ngạc nhiên của cả bầy chim. Chúng không thể hiểu được tại sao chích choè lại có thể thắng được diều hâu vốn bay cao là thế.

Duy chỉ có mỗi con sẻ non là nhìn thấy lúc bắt đầu cuộc thi chích chòe đã đậu lên lưng diều hâu, diều hâu mất công chở chích choè mà không biết. Mỗi lần diều hâu cất tiếng hỏi thì chích choè chỉ việc bay lên trả lời, thành ra nó chẳng mất tí sức nào.

 

Trò chuyện cùng bé

Bằng trí thông minh, lòng dũng cảm, chích choè đã thắng được diều hâu kiêu ngạo to lớn hơn gấp nó trăm lần.

Đôi bạn

Làng Mèo Tà Pình và làng Mán Động Hía thù nhau từ đời này qua đời khác chỉ vì cái chuyện giữa nhà thống lí Mèo và nhà vua Mán.

Nin Hơ-gớc-xơn tí hon và lũ sóc

Hôm ấy, chủ trang trại nọ bắt được một con sóc cái trong rừng mang về. Mọi người trong trang trại từ già đến trẻ đều thích thú ngắm con vật bé nhỏ, có cái đuôi đẹp, đôi mắt tò mò và thông minh, linh lợi.

Một cách đếm thông minh

Ngày nọ, hoàng đế Akbar đã hỏi các quan cận thần của mình một câu hỏi lạ khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên. Không ai biết phải trả lời như thế nào cho đức vua cả...

Cây gạo bên hồ

Bên bờ hồ có một cây Gạo xòe tán lá trên mặt nước. Một hôm, có hai chú chim đến đậu trên cành, một chú có bộ lông đỏ, một chú có bộ lông vàng...

Bé Nam và con rùa Hồ Gươm

Bé Nam đang đứng tránh mưa trong một cái tháp nhỏ ở một góc bờ Hồ Gươm gần ngã tư đường Tràng Thi và đường Lê Thái Tổ...

Sự tích con Ong

Ngày xưa, có một người đàn bà tên là nàng Ong. Nàng Ong làm việc chăm chỉ, nhưng vẫn nghèo túng vì nhà đông miệng ăn. Nàng Ong mong các con khôn lớn để đỡ đần mình.

Bông sen trong giếng ngọc

Ngày xưa, cách đây gần bảy trăm năm, có cậu bé Mạc Đĩnh chi con nhà nghèo, người đen đủi xấu xí. Tuy còn nhỏ, nhưng ngày nào Mạc Đĩnh Chi cũng vào rừng kiếm củi giúp đỡ cha mẹ.

Đường Dần bái sư học nghề

Đường Dần, tự Bá Hổ, từ nhỏ đã tỏ ra thông minh lanh lợi, tài học hơn người. Đường Dần đã từng bái ông tổ trường phái hội họa Ngô Môn là Thẩm Châu làm thầy, một năm sau, cậu bé Đường Dần đã thể hiện được tài năng hội họa xuất chúng...

Dẹp tình riêng vì nghĩa lớn

Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn (1232 – 1300) là một vị anh hùng dân tộc lỗi lạc. Ông được nhân dân tôn là Thánh (Đức Thánh Trần), đời đời thờ phụng không phải chỉ vì tài năng quân sự kiệt xuất và những chiến thắng lẫy lừng