Dúi con nói sai rồi

Mùa xuân đã đến với khu rừng nhỏ, các loài động vật trong rừng đều đang bận rộn trang hoàng lại nhà cửa. Dúi con cũng tất tả đi mua gỗ lát sàn nhà, mua gạch men để làm đẹp cho ngôi nhà của mình.

Trước hết, Dúi con sửa chữa lại ngôi nhà. Sau đó, nó trang trí lại các căn phòng thật đẹp, dán giấy dán tường thật xinh, lát sàn gỗ, lại còn treo cả một cây đèn thủy tinh lấp lánh nữa!

Dúi con nhìn ngôi nhà xinh đẹp và sạch sẽ của mình, nghĩ bụng:

- Mình nên mời các bạn đến chơi để chúc mừng nhà mới.

Thế là, nó mời Vẹt xanh, Sơn dương, Sóc con và Thỏ trắng đến nhà mình chơi.

Nhưng thật không may, các bạn khác đều đang có việc bận, chỉ có mình Thỏ trắng đến chơi với Dúi con. Dúi con rất thất vọng, nó không thèm để ý đến sự có mặt của Thỏ trắng mà chỉ chăm chăm nhìn ra cửa sổ xem có ai tới nữa không. Nó cứ để Thỏ trắng ngồi buồn một mình trong nhà.

Đợi mãi chẳng thấy ai đến, Dúi con bực bội nói:

- Hừ, người nên tới mãi vẫn chưa chịu tới!

Thỏ trắng nghe thấy vậy liền tức giận nghĩ:

- Thì ra người mà Dúi con mong chờ không phải là mình! Mình nên về thôi!

Dúi thấy Thỏ trắng bỏ về liền vội vàng nói:

- Kìa, bạn Thỏ trắng, đừng về!

Nhưng Thỏ trắng không thèm để ý đến lời nó.

Đúng lúc đó, Sơn dương, Vẹt xanh và Sóc con cũng đến nhà Dúi con. Dúi con không giữ được Thỏ trắng ở lại nên cảm thấy rất buồn bã, nó nhăn nhó giơ hai tay lên nói:

- Ôi, người không nên đi lại đi mất rồi!

A! Nghe thấy lời của Dúi con, Sơn Dương, Sóc con và Vẹt xanh đều kinh ngạc ngây người ra, chúng nhìn nhau, nghĩ thầm:

- Thì ra chúng ta đều là những người nên về!

Thế là chúng lặng lẽ rời khỏi nhà Dúi con, không thèm chào một câu.

Vậy là chỉ còn lại một mình Dúi con ở trong nhà. Thức ăn bày trên bàn đã nguội hết cả rồi, món nào cũng còn nguyên xi, không ai buồn động đũa, thật là tội nghiệp cho Dúi con!

 

Trò chuyện cùng bé

Tại sao các bạn của Dúi con đều tức giận bỏ về? Thực ra, Dúi con có lòng tốt nhưng chính cách nói của bạn ấy đã khiến cho mọi người hiểu lầm và tức giận bỏ đi. Các bạn nhỏ đã bao giờ nói sai chưa? Hãy nhớ là trước khi nói điều gì đó, chúng ta phải suy nghĩ thật kĩ, đừng để những chuyện đáng tiếc xảy ra nhé!

Búp Măng non

Bé đã bao giờ mhìn thấy tre chưa? Cây tre mọc thẳng, dáng cao cao, lá nhòn nhọn, trông rất đẹp. Bất kể trời gió lớn mưa to, tre vẫn thẳng vút, không bao giờ ngả nghiêng.

Vượt bậc

Hôm chủ nhật, bố và Nam đến nhà bác chơi. Nam có một chuyện rất thú, Nam sẽ kể cho các chị nghe. Tháng này, Nam vượt từ thứ hai mươi lên thứ tám trong lớp. Nam được cô giáo khen là học khá.

Người con gái hiếu thảo

Một bà mẹ sinh được bảy cô con gái. Một dạo bà đi thăm cậu con trại ở xa. Một tuần lễ sau, bà trở về nhà. Mới bước chân vào nhà, bà đã nghe các con gái lần lượt nói lên nỗi mong nhớ của mình...

Cái gì quý nhất?

Một hôm, trên đường đi học về, Hùng, Quý và Nam trao đổi với nhau xem ở trên đời này, cái gì quý nhất.

Chị em tôi

Từ đó, tôi không bao giờ dám nói dối ba đi chơi nữa. Thỉnh thoảng, hai chị em lại cười phá lên khi nhắc lại chuyện nó rủ bạn vào rạp chiếu bóng chọc tức tôi, làm cho tôi tỉnh ngộ.

Người thợ săn và con dê núi

Đã ba lần ông Bỉnh nhìn thấy con dê núi. Lần thứ nhất vào lúc sẩm tối. Ông vừa lội qua con suối, chợt nghe thấy tiếng động ông vội ngước lên...

Tên cướp thật - Tên cướp giả

Vào thời Tấn, có một vị quan huyện tên là Phù Dung, tư chất thông minh, tài trí hơn người khiến ai cũng trầm trồ, thán phục. Một buổi chiều nọ, có một bà lão đang trên đường về nhà thì gặp một tên cướp...

Xena và Bina

Xena là một cô gái rất xinh đẹp và lương thiện, nàng có một người em gái cùng cha khác mẹ tên là Bina. Dì ghẻ và Bina thường xuyên ức hiếp Xena, nàng không thể chịu được sự ngược đãi của hai mẹ con dì ghẻ nên đã bỏ nhà ra đi...

Bình nước và con cá vàng

I-ren Giô-li-ô Quy-ri sinh ra trong một gia đình khoa học. Mẹ bà là Ma-ri Quy-ri hai lần được Giải thưởng Nô-ben (1903, 1911). Bố của bà là Pi-e Quy-ri, được Giải thưởng Nô-ben năm 1903 cùng với vợ.