Đừng chết vì sợ hãi

Khu rừng mà Dê Trắng sinh sống có một con Hổ Xám rất hung ác. Bao nhiêu con vật hiền lành đã phải bỏ mạng dưới nanh vuốt của nó. Hổ Xám trở thành ác mộng đối với các con vật. Không khí chết chóc bao trùm lên cả khu rừng.

Một hôm, Dê bố đưa chiếc giỏ cho Dê Trắng rồi nói:

- Con mang giỏ cỏ mật này sang thăm và biếu bà nội nhé. Lâu rồi con chưa đến thăm bà.

Nghe bố sai, Dê Trắng giãy nảy:

- Ra đường con sợ gặp phải tên Hổ Xám lắm bố ạ. Con không dám đi đâu.

- Hổ Xám có sống ở khu vực mình đâu mà con sợ?

- Ôi, hắn đi kiếm ăn khắp rừng, chỗ nào mà hắn chẳng mò đến ạ! Không may gặp phải Hổ Xám thì con làm sao chạy thoát ạ?

Không ngờ con mình lại quá sợ hãi như thế, Dê bố bèn động viên:

- Tại sao con lại sợ cái điều chưa xảy ra và nhiều khả năng sẽ không xảy ra như thế? Nếu ai cũng sợ như con thì chả lẽ tất cả chúng ta không dám ra khỏi nhà ư? Thế thì ai sẽ kiếm thức ăn cho ta? Chúng ta sẽ ăn bằng gì đây? Như vậy, ta có thể không chết vì nanh vuốt Hổ nhưng lại có thể chết vì hậu quả của nỗi sợ hãi. Hãy biết chủ động trước cuộc sống con ạ. Nếu sống chủ động, con sẽ vượt qua được nỗi sợ hãi và sẽ tìm ra cách để tránh được nanh vuốt của Hổ...

Nghe bố động viên, Dế Trắng trấn tĩnh trở lại. Nó mạnh dạn xách giỏ bước ra khỏi nhà.

Vừa đi, Dê Trắng vừa tự động viên mình: "Phải chủ động. Đừng để nỗi sợ hãi trùm lên ta!".

Thế là Dê Trắng đã gặp được bà và trở về an toàn. Nó đã vượt qua được nỗi sợ hãi.

Bé Nam và con rùa Hồ Gươm

Bé Nam đang đứng tránh mưa trong một cái tháp nhỏ ở một góc bờ Hồ Gươm gần ngã tư đường Tràng Thi và đường Lê Thái Tổ...

Tên cướp thật - Tên cướp giả

Vào thời Tấn, có một vị quan huyện tên là Phù Dung, tư chất thông minh, tài trí hơn người khiến ai cũng trầm trồ, thán phục. Một buổi chiều nọ, có một bà lão đang trên đường về nhà thì gặp một tên cướp...

Cuộc phiêu lưu của viên kim cương

Một lần, bác sĩ Oát-xơn đến nhà Sơ-lốc Hôm. Vị thám tử lừng danh đang ngồi đăm chiêu bên một cái mũ sờn cũ và một chiếc kính lúp.

Dâu tây nhỏ

Một quả dâu tây nhỏ mặc chiếc váy màu đỏ tươi, đội một cái mũ xanh đang chạy nhảy tung tăng trên bãi cỏ. Dế mèn nhìn thấy Dâu tây liền nói “Dâu tây mới xinh đẹp làm sao, tôi hát một bài cho bạn nghe nhé"...

Cây gạo cõng mặt trời

Dòng sông nhỏ chảy qua làm cánh đồng lúa bị tách làm đôi. Đường tách ấy, mùa hè nhuốm màu tím ngát của hoa bèo, mùa thu chuyển màu nước xanh biếc mây trời, mùa đông soi bóng những mảng lá vàng...

Đêm giáng sinh cảm động

Như thường lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi đều nhận được quà từ anh trai của tôi. Giáng sinh năm ấy tôi cảm thấy vui nhất không phải chỉ vì món quà anh tôi tặng-một chiếc xe hơi mà vì tôi đã học được một bài học rất thú vị vào cái đêm đông lạnh lẽo ấy...

Con chỉ muốn được sống như các bạn

Người cha của tôi cũng như bao người cha khác. Tình cảm mà người dành cho tôi thật bao la. Tôi cũng rất yêu cha của mình và tự hào về cha, cho dù cha tôi là một người da đen, cho dù bao lời khinh bỉ, chê bai của bạn bè.

Chú Đất Nung

Tết Trung thu, cu Chắt được món quà. Đó là một chàng kị sĩ rất bảnh, cưỡi ngựa tía, dây cương vàng và một nàng công chúa mặt trắng, ngồi trong mái lầu son. Chắt còn một đồ chơi nữa là chú bé bằng đất em nặn lúc đi chăn trâu.

Những chú bé không chết

Phát xít Đức ồ ạt đưa quân sang xâm lược Liên Xô. Đến đâu, chúng cũng cướp phá, bắn giết hết sức tàn bạo…