Đừng chết vì sợ hãi

Khu rừng mà Dê Trắng sinh sống có một con Hổ Xám rất hung ác. Bao nhiêu con vật hiền lành đã phải bỏ mạng dưới nanh vuốt của nó. Hổ Xám trở thành ác mộng đối với các con vật. Không khí chết chóc bao trùm lên cả khu rừng.

Một hôm, Dê bố đưa chiếc giỏ cho Dê Trắng rồi nói:

- Con mang giỏ cỏ mật này sang thăm và biếu bà nội nhé. Lâu rồi con chưa đến thăm bà.

Nghe bố sai, Dê Trắng giãy nảy:

- Ra đường con sợ gặp phải tên Hổ Xám lắm bố ạ. Con không dám đi đâu.

- Hổ Xám có sống ở khu vực mình đâu mà con sợ?

- Ôi, hắn đi kiếm ăn khắp rừng, chỗ nào mà hắn chẳng mò đến ạ! Không may gặp phải Hổ Xám thì con làm sao chạy thoát ạ?

Không ngờ con mình lại quá sợ hãi như thế, Dê bố bèn động viên:

- Tại sao con lại sợ cái điều chưa xảy ra và nhiều khả năng sẽ không xảy ra như thế? Nếu ai cũng sợ như con thì chả lẽ tất cả chúng ta không dám ra khỏi nhà ư? Thế thì ai sẽ kiếm thức ăn cho ta? Chúng ta sẽ ăn bằng gì đây? Như vậy, ta có thể không chết vì nanh vuốt Hổ nhưng lại có thể chết vì hậu quả của nỗi sợ hãi. Hãy biết chủ động trước cuộc sống con ạ. Nếu sống chủ động, con sẽ vượt qua được nỗi sợ hãi và sẽ tìm ra cách để tránh được nanh vuốt của Hổ...

Nghe bố động viên, Dế Trắng trấn tĩnh trở lại. Nó mạnh dạn xách giỏ bước ra khỏi nhà.

Vừa đi, Dê Trắng vừa tự động viên mình: "Phải chủ động. Đừng để nỗi sợ hãi trùm lên ta!".

Thế là Dê Trắng đã gặp được bà và trở về an toàn. Nó đã vượt qua được nỗi sợ hãi.

Cái áo hiệp sĩ

Nhà tôi có một cây nhãn tơ. Thân nó mập, chắc lẳn. Tán cây xum xuê tròn. Vào cuối mùa xuân, hàng trăm nhánh non màu nâu sậm đua nhau ngoi lên, vượt các lớp lá xanh um.

Nhà bác học không ngừng học

Đác – uyn là nhà bác học nổi tiếng trên thế giới. Ông còn rất ham học. Vào một đêm giá lạnh, mọi người đã say ngủ. Con ông chợt thức giấc và thấy phòng cha vẫn còn sáng ánh đèn.

Thư gửi các học sinh

Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Tôi đã tưởng tượng thấy thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi.

Chiếc đồng hồ

Năm 1954, các cán bộ đang dự hội nghị tổng kết ở Bắc Giang thì có lệnh Trung ương rút bớt một số người đi học lớp tiếp quản Thủ đô. Ai nấy đều háo hức muốn đi. Nhất là những người quê Hà Nội.

Gà Tơ đi học

Các bạn nhỏ dựng trại bên bờ hồ nước trong xanh và múa hát thật vui vẻ. Bỗng Cún Bông vểnh tai lắng nghe: hình như có tiếng ai khóc ở đâu đây… Cả lớp ùa đi tìm thì thấy Gà Tơ đang ngồi khóc thút thít bên bụi duối.

Vị giáo sư thông thái

Giáo sư Tạ Quang Bửu quê ở huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Thuở nhỏ, cậu bé Bửu học ở Quảng Nam. Năm 1917, phủ Tam Kỳ mở kì thi cho học sinh lên bảy, thi cả Hán văn, Toán học lẫn Việt văn.

Chuyến du lịch của chú Gà Trống Choai

Có một chú gà trống choai có chiếc mào màu đỏ với cái đuôi vểnh lên rất hùng dũng. Chú rất thích đi du lịch. Chú rất mong được nhìn thấy biển vì vậy chú lên kế hoạch đi du lịch ra biển.

Đốt cháy đồng lúa chín

Ngày xưa có một cụ già sống trên một ngọn núi cao ở Nhật Bản. Chung quanh nhà cụ, ruộng nương bằng phẳng và phì nhiêu. Ruộng nương đó thuộc về cư dân của một làng nhỏ dưới chân núi dọc ven biển.

Người mẹ và Thần Chết

Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi...