Đừng chết vì sợ hãi

Khu rừng mà Dê Trắng sinh sống có một con Hổ Xám rất hung ác. Bao nhiêu con vật hiền lành đã phải bỏ mạng dưới nanh vuốt của nó. Hổ Xám trở thành ác mộng đối với các con vật. Không khí chết chóc bao trùm lên cả khu rừng.

Một hôm, Dê bố đưa chiếc giỏ cho Dê Trắng rồi nói:

- Con mang giỏ cỏ mật này sang thăm và biếu bà nội nhé. Lâu rồi con chưa đến thăm bà.

Nghe bố sai, Dê Trắng giãy nảy:

- Ra đường con sợ gặp phải tên Hổ Xám lắm bố ạ. Con không dám đi đâu.

- Hổ Xám có sống ở khu vực mình đâu mà con sợ?

- Ôi, hắn đi kiếm ăn khắp rừng, chỗ nào mà hắn chẳng mò đến ạ! Không may gặp phải Hổ Xám thì con làm sao chạy thoát ạ?

Không ngờ con mình lại quá sợ hãi như thế, Dê bố bèn động viên:

- Tại sao con lại sợ cái điều chưa xảy ra và nhiều khả năng sẽ không xảy ra như thế? Nếu ai cũng sợ như con thì chả lẽ tất cả chúng ta không dám ra khỏi nhà ư? Thế thì ai sẽ kiếm thức ăn cho ta? Chúng ta sẽ ăn bằng gì đây? Như vậy, ta có thể không chết vì nanh vuốt Hổ nhưng lại có thể chết vì hậu quả của nỗi sợ hãi. Hãy biết chủ động trước cuộc sống con ạ. Nếu sống chủ động, con sẽ vượt qua được nỗi sợ hãi và sẽ tìm ra cách để tránh được nanh vuốt của Hổ...

Nghe bố động viên, Dế Trắng trấn tĩnh trở lại. Nó mạnh dạn xách giỏ bước ra khỏi nhà.

Vừa đi, Dê Trắng vừa tự động viên mình: "Phải chủ động. Đừng để nỗi sợ hãi trùm lên ta!".

Thế là Dê Trắng đã gặp được bà và trở về an toàn. Nó đã vượt qua được nỗi sợ hãi.

Con lừa hát

Ngày xửa ngày xưa, có một người giặt đồ thuê nuôi một con lừa để giúp anh ta vận chuyển quần áo từ nhà ra bờ sông và ngược lại. Thế nhưng, con lừa này không thích những món ăn mà ông chủ cho nó...

Bó hoa đặc biệt

Vào mùa đông lạnh giá, bà nội của Chuột chũi bị ốm, phải nằm nghỉ trên giường. Bà nội nhìn ra bãi cỏ khô héo phía ngoài cửa sổ và nói: “Bà nhớ những bông hoa tươi trên bãi cỏ ngày nào quá!”...

Thi nhạc

Hôm nay, một ngày đáng ghi nhớ, sau bao năm dốc toàn tâm lực dạy dỗ, giờ đây ông sẽ thấy kết quả của mình.

Cứ gọi tôi là Ba như ngày trước

Ở phố Ngõ Nghè (Hải Phòng) có một ông già mù cả hai mắt tên là Thuyết. Hồi còn trẻ, ông làm thủy thủ [1] trên nhiều tàu buôn nước ngoài, về sau ông làm công trong một hiệu ảnh bên Pháp.

Bé Mai đã lớn

Bé Mai rất thích làm người lớn. Bé thử đủ mọi cách: bé đi dép của mẹ, bé cài trâm lên mái tóc theo kiểu của cô. Bé lại còn đeo đồng hồ tay nữa. Nhưng chẳng có kết quả. Mọi người chỉ nhìn bé, cười chế giễu.

Bức tranh cụ già ngồi câu cá

Vào đầu tháng 3 năm 1958, cửa hàng cụ Chinh bỗng dưng tấp nập hẳn lên. Khách đến mua tranh, đặt tranh không lúc nào ngớt. Ai cũng năn nỉ đòi mua cho kì được bức tranh “Cụ già câu cá”.

Chổi hay ghen tị

Trong họ hàng nhà chổi thì có cô bé Chổi Rơm là loại xinh xắn nhất. Cô có chiếc váy vàng óng, không ai đẹp bằng. Áo của cô cũng bằng rơm thóc nếp vàng tươi, được tết săn lại, cuộn từng vòng quanh người, trông cứ như áo len vậy...

Cây gạo bên hồ

Bên bờ hồ có một cây Gạo xòe tán lá trên mặt nước. Một hôm, có hai chú chim đến đậu trên cành, một chú có bộ lông đỏ, một chú có bộ lông vàng...

Chuyện kể về Lương Thế Vinh

Thủa nhỏ, Lương Thế Vinh trọ học ở phía nam kinh thành. Vinh rất thông minh, học hành chóng giỏi. Trong khi chơi đùa với các bạn, Vinh cũng tìm được nhiều trò chơi lí thú.