Đường Dần bái sư học nghề

Đường Dần, tự Bá Hổ, từ nhỏ đã tỏ ra thông minh lanh lợi, tài học hơn người. Đường Dần đã từng bái ông tổ trường phái hội họa Ngô Môn là Thẩm Châu làm thầy, một năm sau, cậu bé Đường Dần đã thể hiện được tài năng hội họa xuất chúng, hơn hẳn các bạn đồng môn.

Tuy nhiên, Đường Dần lại tỏ ra kiêu căng ngạo mạn, tự cho rằng mình đã có thể làm thầy người khác rồi. Thầy Thẩm Châu biết tâm ý của Đường Dần, cũng không muốn ép cậu ở lại, chỉ bảo cậu đến nhà uống một chén rượu tiễn biệt. Trong nhà thầy Thẩm Châu có một cái cửa sổ, phong cảnh bên ngoài cửa sổ rất đẹp, hai thầy trò uống rượu đã lâu, thấy nóng nực, thầy Thẩm Châu bèn bảo Đường Dần mở cửa sổ ra cho mát. Đường Dần bèn đến bên cửa sổ nhưng không tài nào mở cửa ra được. Cậu liền hỏi thầy có phải cửa bị khóa rồi hay không.

Thầy Thẩm Châu trả lời:

- Con thử nhìn kĩ xem!

Đường Dần nhìn kĩ mới phát hiện ra đó không phải là một cái cửa sổ mà là một bức tranh vẽ trên tường. Bức tranh vẽ y như thật, khiến một người thông minh như Đường Dần cũng bị mắc lừa.

Đường Dần biết được dụng ý của thầy, liền ngượng ngùng nói:

- Xin thầy hãy tha thứ cho học trò nông cạn, Đường Dần nguyện theo thầy học thêm ba năm nữa!

Từ đó về sau, Đường Dần học tập rất nghiêm túc và chăm chỉ dưới sự chỉ bảo của thầy Thẩm Châu, sau này đã trở thành một họa sĩ cừ khôi.

 

Trò chuyện cùng bé

Đường Dần đã tưởng bức tranh của thầy giáo vẽ là cái cửa sổ thật. Vậy thì chắc hẳn, bức tranh này quả thực rất giống thật, rất sinh động, đúng không nào! Khi nhìn thấy bức tranh này, Đường Dần đã hiểu ra bản thân mình còn rất nhiều khiếm khuyết. Biển học mênh mông, không có tận cùng, chúng ta phải khiêm tốn, chăm chỉ học hành, có như vậy thì mới có thể thành tài. Các bé hãy luôn ghi nhớ điều này nhé.

Người đảng viên Đảng Cộng sản Đông Dương gốc Bỉ

Đó là ông Phrăng Đơ Bô-en, tên Việt là Phan Lăng. Quê hương ông ở Vương quốc Bỉ.

Con cừu đen kêu be be

Ngày xửa ngày xưa, có một con cừu đen sống trong một ngôi nhà nhỏ. Cứ đến mùa xuân, con cừu đen lại tự cạo sạch lông của mình và đem ra chợ bán cho những người muốn làm quần áo ấm...

Chú vẹt tinh khôn

Một người lái buôn Ba Tư (Iran ngày nay) trong một chuyến vượt sang Trung Phi mang về một chú vẹt rất đẹp. Chú vẹt có cái mào đỏ và bộ lông xanh biếc óng ánh. Người lái buôn yêu vẹt lắm...

Ai nghèo hơn

Cách đây rất lâu, thành phố Philadelphia của nước Mỹ thường xuyên xảy ra nạn cướp bóc. Khi ra đường, mọi người thường mang theo một ít tiền, để nếu có gặp cướp thì sẽ đưa cho chúng, nhằm bảo toàn tính mạng của mình...

Học như cuốc kêu mùa hè

Ngày xưa, Chích Chòe và Cuốc cùng học một lớp. Chích chòe tuy nhỏ nhưng ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành nên được cô giáo yêu, các bạn mến, bố mẹ thương.

Ai can đảm?

Bây giờ thì mình không sợ gì hết! Hùng vừa nói vừa giơ khẩu súng lục bằng nhựa ra khoe.

Hãy để tiền vào chỗ cũ!

Pu-ghi có một người láng giềng rất hay sang nhà vay tiền.

Hai chú gấu tham ăn

Ngày xửa ngày xưa, ở một khu rừng rậm nọ chưa từng có ai đặt chân đến, có một con gấu mẹ và hai chú gấu con. Gấu mẹ đã già rồi, nhưng hàng ngày vẫn phải cặm cụi đi kiếm ăn về nuôi hai con của mình...

Chuyện kể về Lương Thế Vinh

Thủa nhỏ, Lương Thế Vinh trọ học ở phía nam kinh thành. Vinh rất thông minh, học hành chóng giỏi. Trong khi chơi đùa với các bạn, Vinh cũng tìm được nhiều trò chơi lí thú.