Đường Dần bái sư học nghề

Đường Dần, tự Bá Hổ, từ nhỏ đã tỏ ra thông minh lanh lợi, tài học hơn người. Đường Dần đã từng bái ông tổ trường phái hội họa Ngô Môn là Thẩm Châu làm thầy, một năm sau, cậu bé Đường Dần đã thể hiện được tài năng hội họa xuất chúng, hơn hẳn các bạn đồng môn.

Tuy nhiên, Đường Dần lại tỏ ra kiêu căng ngạo mạn, tự cho rằng mình đã có thể làm thầy người khác rồi. Thầy Thẩm Châu biết tâm ý của Đường Dần, cũng không muốn ép cậu ở lại, chỉ bảo cậu đến nhà uống một chén rượu tiễn biệt. Trong nhà thầy Thẩm Châu có một cái cửa sổ, phong cảnh bên ngoài cửa sổ rất đẹp, hai thầy trò uống rượu đã lâu, thấy nóng nực, thầy Thẩm Châu bèn bảo Đường Dần mở cửa sổ ra cho mát. Đường Dần bèn đến bên cửa sổ nhưng không tài nào mở cửa ra được. Cậu liền hỏi thầy có phải cửa bị khóa rồi hay không.

Thầy Thẩm Châu trả lời:

- Con thử nhìn kĩ xem!

Đường Dần nhìn kĩ mới phát hiện ra đó không phải là một cái cửa sổ mà là một bức tranh vẽ trên tường. Bức tranh vẽ y như thật, khiến một người thông minh như Đường Dần cũng bị mắc lừa.

Đường Dần biết được dụng ý của thầy, liền ngượng ngùng nói:

- Xin thầy hãy tha thứ cho học trò nông cạn, Đường Dần nguyện theo thầy học thêm ba năm nữa!

Từ đó về sau, Đường Dần học tập rất nghiêm túc và chăm chỉ dưới sự chỉ bảo của thầy Thẩm Châu, sau này đã trở thành một họa sĩ cừ khôi.

 

Trò chuyện cùng bé

Đường Dần đã tưởng bức tranh của thầy giáo vẽ là cái cửa sổ thật. Vậy thì chắc hẳn, bức tranh này quả thực rất giống thật, rất sinh động, đúng không nào! Khi nhìn thấy bức tranh này, Đường Dần đã hiểu ra bản thân mình còn rất nhiều khiếm khuyết. Biển học mênh mông, không có tận cùng, chúng ta phải khiêm tốn, chăm chỉ học hành, có như vậy thì mới có thể thành tài. Các bé hãy luôn ghi nhớ điều này nhé.

Bẫy cò

Năm ấy tôi mười hai, còn bé Vin lên bảy. Vào dịp hè, chúng tôi được tự do chạy nhảy. Vin tết tóc thành hai dải, thắt nơ xanh, bám theo tôi như chiếc bóng.

Lời nói có phép lạ

Một cụ già tóc trắng như cước ngồi trên chiếc ghế dài ngoài vườn hoa. Cụ hỏi bé Pavlik vừa đi tới: Hình như cậu đang có điều gì buồn bực?

Phí Trực xử án

Phí Trực là quan án đời nhà Trần, ông nổi tiếng thông minh và làm việc rất cẩn thận nên ai cũng kính nể. Mỗi lần xử án, Phí Trực thường xem đi xét lại rất kĩ, quyết không chịu xử sai.

Bộ ria của mèo mướp

Nhà Nhật Minh có nuôi một chú Mèo mướp. Một hôm, Nhật Minh vừa đi học về, vội vã chạy ra sân chơi đùa với Mèo mướp. Cậu bé nhìn thấy bộ râu của Mèo mướp thật là lộn xộn, sợi thì ngắn quá, sợi thì dài quá, bèn nghĩ...

Chiếc đèn lồng

Bác đom đóm già ngồi nhìn bầy đom đóm nhỏ tuổi rước đèn lồng làm sáng rực cả con đường. Trông chúng giống như những ngôi sao nhỏ lấp lánh.

In chữ rời

Ngày xưa, những bản in đầu tiên được tạo ra bằng cách khắc chữ lên trên một tấm gỗ rồi mới in ra giấy. Tương truyền, Tất Thăng là người đầu tiên phát minh ra kĩ thuật in chữ rời, giúp cho hiệu quả in ấn được nâng lên gấp mấy chục lần...

Những chú bé giàu trí tưởng tượng

Mi-sút-ca và Xta-xích ngồi tán dóc trên chiếc ghế ngoài vườn. Hai cậu thi nhau xem ai bịa chuyện giỏi hơn ai.

Cặp sừng và đôi chân

Mỗi ngày, Hươu đều tự soi mình dưới nước và tự nhủ: “Với cặp sừng lung linh, mình là con hươu đẹp nhất khu rừng”. Nhưng nó lại chẳng hề thích đôi chân chút nào vì cho rằng chúng trông thật xấu xí.

Anh hùng Kim Đồng

Anh hùng Kim Đồng (tên thật là Nông Văn Dền) sinh năm 1928, dân tộc Nùng, tại bản Nà Mạ, xã Trường Hà, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Khi hy sinh, Kim Đồng là đội trưởng Đội Nhi đồng Cứu quốc...