Ếch xanh tìm bác sĩ

Ếch mẹ tìm thấy một thung lũng có phong cảnh rất đẹp, liền đẻ trứng xuống con suối nhỏ trong thung lũng, chờ đến khi những quả trứng nở thành Nòng nọc, nó mới rời khỏi nơi đó.

Cạnh dòng suối nơi những chú Nòng nọc đang sinh sống, không biết từ lúc nào bỗng mọc lên một dãy nhà, từ trong những ngôi nhà đó thường phát ra những âm thanh rất kì quái, lại còn thải nước đen xuống dòng suối trong vắt nữa. Nước thải bẩn khiến cho các chú Nòng nọc rất tức giận. Chúng muốn mình lớn thật nhanh, trở thành những chú Ếch con khỏe mạnh và nhảy ra khỏi dòng suối bị ô nhiễm đó. Vào một buổi tối mùa xuân ấm áp, những chú Nòng nọc đen đã trải qua sự biến đổi thần kì để thành những chú Ếch xanh đáng yêu. “Ộp oạp, vui quá, chúng ta có thể nhảy ra khỏi con suối này rồi!” Tất cả Ếch con đều rất vui mừng, chỉ có một chú không nhảy múa, cũng không ca hát mà ngồi bệt trên hòn đá giữa dòng nước. “Em làm sao thế? Sao lại buồn bã vậy?” Các chú Ếch con ngừng nhảy múa và hỏi chú Ếch con kia, nhưng không thấy chú ta nói gì cả.

Cho đến khi trời sắp sáng, những tia nắng vàng đã lấp ló phía chân trời, các chú Ếch con mới phát hiện, thì ra chú Ếch nhỏ ngồi buồn một mình có tới năm cái chân.

Chẳng phải Ếch chỉ có bốn chân thôi hay sao! Các anh chị em đều rất thương chú Ếch kém may mắn này và khuyên nó đi tìm một bác sĩ thật tài giỏi, nhờ bác sĩ chữa trị giúp để trở nên có bốn chân giống như các anh các chị. Chú Ếch năm chân nghe lời các anh chị và lên đường tìm bác sĩ.

Ếch con đến một bãi cỏ, nhìn thấy những bụi Cỏ Bướm đang nhảy múa, nó liền hỏi: “Các chị xinh đẹp ơi, các chị có thể nói cho em biết phải đi đâu để tìm một bác sĩ giỏi không?”

Cỏ Bướm dừng khiêu vũ, chỉnh lại nhụy hoa vừa bị gió cuốn tung lên và nói: “Các loài hoa cỏ chúng tôi khi bị bệnh thường đến tìm anh Bọ rùa, anh ta là một bác sĩ rất giỏi đấy.”

Ếch con cảm ơn các chị Cỏ Bướm và vội vã chạy đi tìm bác sĩ Bọ rùa. Đến tận tối hôm đó, nó mới tìm thấy Bọ rùa đang làm việc trên một bông hoa Cúc chi. Bọ rùa nói với Ếch con rằng, nó chỉ có thể chữa bệnh cho các loại hoa cỏ, bắt sâu hại trên thân cây thôi, còn bệnh của Ếch con thì Bọ rùa không chữa được.

Vậy là Ếch con lại tiếp tục đi tìm bác sĩ khác. “Anh Ké đầu ngựa ơi, anh có thể chỉ cho tôi chỗ nào có bác sĩ giỏi không?” Ếch con nhìn thấy hai anh Ké đầu ngựa khắp người mọc đầy gai dài, liền hỏi. Ké đầu ngựa vừa mới có một chuyến du lịch trên người của Thỏ con, chúng nghe Thỏ con nói trong rừng có một bác sĩ rất giỏi tên là Chim Gõ kiến, bèn nhiệt tình mách cho Ếch con. Thế là, chú Ếch con năm chân lại tiếp tục đi vào rừng.

Rừng rộng quá, Ếch con phải mất mấy ngày mới tìm thấy cô Chim Gõ kiến sống trên một cây du cổ thụ.

“Cô Chim Gõ kiến ơi, chào cô! Cô có thể chữa bệnh cho cháu được không ạ?” Ếch con nhảy lên nhảy xuống dưới gốc cây, lòng tràn đầy hi vọng. Chim Gõ kiến cúi xuống nhìn Ếch con và nói: “Đáng thương quá, nhưng cô chỉ biết trị bệnh cho cây thôi.” Nói xong, Chim Gõ kiến đục thân cây và bắt được một con sâu béo ú.

Ếch con thất vọng, chỉ còn cách tiếp tục lên đường, nó đã đi qua rất nhiều nơi mà vẫn không tìm được một bác sĩ giỏi. Vừa mệt, vừa buồn, Ếch con ngồi bệt xuống gốc một cái cây nhỏ. “Ối, tại sao lại có một chú ếch năm chân thế này nhỉ?” Một chàng thanh niên đeo kính phát hiện ra Ếch con.

Hóa ra, chàng thanh niên đeo kính đó chính là một nhà sinh vật học, chú mang Ếch con về phòng thí nghiệm của mình và làm phẫu thuật tách chân cho nó. Phẫu thuật thành công, chú Ếch con có năm chân giờ chỉ còn bốn chân thôi! Ếch con rất vui mừng, nó vội vã nhảy chân sáo đi tìm các anh chị của mình.

Trò chuyện cùng bé

Thế giới tự nhiên thật kì diệu, có rất nhiều bác sĩ giỏi nhưng có bác sĩ chỉ có thể chữa bệnh cho các loài hoa, có bác sĩ chỉ có thể chữa bệnh cho các loài cây mà thôi. Chỉ có bác sĩ con người là tài giỏi nhất, ngoài chữa bệnh cho người, bác sĩ còn có thể chữa khỏi bệnh cho các loài động thực vật nữa, đúng không nào?

Trần Nguyên Thái, cô gái đoạt 5 Huy chương Vàng

Trần Nguyên Thái sinh ra xinh xắn như nhiều bé gái khác. Năm 1966, tai hoạ giáng xuống khi cô bé mới 2 tuổi. Mẹ đi làm đêm, chị gái 11 tuổi trông em làm đổ đèn dầu.

Một phút

Mọi người trong gia đình đều có tính cẩn thận và quý trọng thời giờ, chỉ trừ có Mi-chi-a. Mi-chi-a bao giờ cũng chậm trễ hơn người khác. Đến giờ ăn, mọi người đã ngồi vào bàn, chỉ thiếu Mi-chia-a.

Cậu bé Will và chiếc gậy

Will là một cậu bé da đen nhút nhát. Cậu bé đã 7 tuổi rồi mà rất ít khi dám ra ngoài một mình.

Chú bộ đội lái máy bay

Trước giờ vào lớp, chúng em đang chơi thì có một chú bộ đội đến. Chú đội chiếc mũ có ông sao trên nền xanh da trời. Chú hỏi thăm cô giáo. Một bạn vào thưa với cô. Cô vội vàng bước ra.

Bàn tay mẹ

Bình yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Tay mẹ không trắng đâu. Bàn tay mẹ rám nắng, các ngón tay gầy gầy, xương xương. Bình rất thích áp hai bàn tay của mẹ vào má. Hai bàn tay xoa vào má cứ ram ráp nhưng không hiểu sao Bình rất thích.

Trời biết, đất biết, ta biết

Năm 1504, vua Lê Hiến Tông băng hà, di chiếu lập người con thứ ba tên là Thuần (tức vua Túc Tông sau này), chứ không lập con thứ hai là Tuấn (tức vua Uy Mục sau này), vì người con này bất tài, vô đạo.

Chú vịt bầu

Nhìn thân hình gầy guộc của mẹ, Mai muốn ứa nước mắt. Em biết mẹ nói thoái đi như thế cho mình yên tâm chứ không thuốc men thì làm sao khỏi bệnh được.

Qua suối

Một lần, trên đường đi công tác, Bác Hồ và các chiến sĩ bảo vệ phải qua một con suối. Trên dòng suối có những hòn đá bắc thành lối đi. Khi Bác đã sang đến bờ bên kia, một chiến sĩ đi phía sau bỗng sẩy chân ngã.

Ông Trạng thả diều

Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi.