Like
Share
Copy link
Voi em thích mọc đẹp và thích được khen xinh. Ở nhà, voi em luôn hỏi anh: “Em có xinh không?”. Voi anh bao giờ cũng khen: “Em xinh lắm!”.
Một hôm, gặp hươu, voi em hỏi:
– Em có xinh không?
Hươu ngắm voi rồi lắc đầu:
– Chưa xinh lắm vì em không có đôi sừng giống anh.
Nghe vậy, voi nhặt vài cành cây khô, gài lên đầu rồi đi tiếp.
Gặp dê, voi hỏi:
– Em có xinh không?
– Không, vì cậu không có bộ râu giống tôi.
Voi liền nhổ một khóm cỏ dại bên đường, gán vào cằm rồi về nhà.
Về nhà với đôi sưng và bộ râu giả, voi em hớn hở hỏi anh:
– Em có xinh hơn không?
Voi anh nói:
– Trời ơi, sao em lại thêm sừng và râu thế này? Xấu lắm!
Voi em ngắm mình trong gương và thấy xấu thật. Sau khi bỏ sừng và râu đi, voi em thấy mình xinh đẹp hẳn lên. Giờ đây, voi em hiểu rằng mình chỉ xinh đẹp khi đúng là voi.
Cái cò đi đón cơn mưa
Một que diêm
Có những mùa đông
Một phút
Sâu Xanh chơi trốn tìm
Em của Tí Bẩn
Rùa và Hươu
Người thầy của tuổi thơ
Đôi dép