Én con và chiếc lá

Mùa thu sắp qua đi. Mùa đông sắp đến.

Trên một ngọn cây cao, Én con cứ rúc rúc đầu vào tổ rồi lại nhìn ra ngoài trời. Thỉnh thoảng, chú cất tiếng gọi:

- Bố ơi! Mẹ ơi!

Những cơn gió lạnh thổi tới làm chiếc tổ chao đảo.

Én con chờ mãi không thấy bố mẹ về nên vội bay đi tìm. Mặc dù gió lạnh ngược chiều song Én con vẫn không sợ.

Từ xa, Én bố và Én mẹ nhìn thấy con đang bay về phía mình nên cả hai cố bay nhanh hơn để đến với Én con. Én con cũng nhìn thấy bố mẹ, chú vui sướng reo lên: "Bố... mẹ...!", nhưng vì mệt quá nên giọng chú yếu dần.

Vừa lúc đó, Én mẹ bay vượt lên, đỡ con hạ cánh trên một cành cây và nói:

- Con bé bỏng của mẹ! Mới hôm nào con tập chuyền cành, nay đã bay đi đón bố mẹ được rồi!

Khi gia đình Én về đến tổ, Én con giúp bố mẹ thu xếp đồ đạc để đi phương Nam tránh rét. Gia đình Én tạm biệt chiếc tổ ấm áp của mình, Én con bịn rịn lắm. Én con đánh dấu đỏ vào cành cây bên tổ để khi trở về còn nhận được tổ của mình. Bạn bè của Én con cũng vẫy tay tạm biệt gia đình Én, hẹn đến mùa xuân sau sẽ lại gặp nhau.

Đây là lần đầu tiên được đi xa nên Én con rất vui. Khi bay qua sân trường, Én con vẫy chào các cô cậu học sinh. Đang bay, gia đình Én gặp một đàn én khác đang nghỉ trên những hàng dây điện. Trông chúng giống như những nốt nhạc biết đung đưa.

Bay tiếp, Én con lại gặp gia đình Cò. Bố mẹ Cò vừa bay vừa mang theo những lẵng nhỏ. Từ trong lẵng, hai chú cò tí xíu ló đầu ra chào gia đình Én con. Lúc này, Én con thấy mệt vì gió thổi mỗi lúc một mạnh. Én mẹ biết thế nên động viên Én con cố bay tiếp.

Sau một chặng đường dài, gia đình Én dừng chân bên dòng sông chảy xiết. Chợt Én con nhìn thấy Ếch đang nằm cạnh bụi lau. Én con hỏi Ếch:

- Thế bạn không đi tránh rét à?

Ếch đáp:

- Mình chui vào hang thật sâu và ngủ ở đó suốt mùa đông.

Gia đình Én tiếp tục bay về phương Nam có nắng vàng và hoa thơm trái ngọt. Khi bay qua dòng sông mênh mông, Én con run sợ, chao đảo. Én con không chống đỡ nổi, chao liệng mấy vòng rồi ngã nhào xuống nước. Én bố nhìn thấy con bị dòng nước cuốn đi vội lao xuống cứu con.

Khi lên đến bờ, Én con rét run. Én mẹ nhặt cỏ khô lau cho con. Én bố thấy trên cành cây còn một chiếc lá đỏ chưa bị cuốn đi, Én bố ngắt chiếc lá đỏ đưa cho Én con và nói:

- Đây là phép màu giúp con có thêm sức mạnh để bay qua dòng sông.

Én con ngậm chiếc lá đỏ, mắt nhìn thẳng, Én con cảm thấy như có sức mạnh nâng đôi cánh mình lên. Én con càng bay nhanh và khoẻ hơn. Bờ sông cứ lùi dần về phía sau.

Một lúc sau, Én con  hạ cánh trên chiếc lá ngô vàng, lá ngô khô khẽ chao nghiêng tựa như cánh võng đỡ Én con. Én con say sưa ngắm chiếc lá đỏ.

Vừa lúc đó, bố mẹ Én cũng bay tới. Bố mẹ nhìn Én con với ánh mắt sung sướng và tự hào. Én con cũng reo mừng:

- Con bay sang sông trước bố mẹ nhé!

Bố mẹ âu yếm nói với Én con:

- Con của bố mẹ giỏi lắm! Chiếc lá đỏ chỉ là phép màu tưởng tượng. Nếu con không có lòng dũng cảm, ý chí quyết tâm, con cũng không thể vượt qua sông được.

Gia đình Én con tiếp tục bay về phương Nam...

Hàng xóm của cô Dúi

Cô Dúi có ba người hàng xóm, đó là Ếch xanh, chị Rắn và chú Giun. Ếch xanh sống ở tầng dưới, là một ca sĩ nhạc Rock rất có cá tính. Buổi tối, Ếch thường khua chiêng đánh trống và hát rất to. Chị Rắn sống ở tầng trên là một cô giáo mầm non...

Nếp sống giản dị của Bác Hồ

Ở cương vị Chủ tịch nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh sống rất giản dị. Bác không muốn Chính phủ dành một sự ưu đãi nào cho riêng mình.

Chú Đất Nung

Tết Trung thu, cu Chắt được món quà. Đó là một chàng kị sĩ rất bảnh, cưỡi ngựa tía, dây cương vàng và một nàng công chúa mặt trắng, ngồi trong mái lầu son. Chắt còn một đồ chơi nữa là chú bé bằng đất em nặn lúc đi chăn trâu.

Người mẹ và Thần Chết

Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi...

Bát chè sẻ đôi

Đồng chí liên lạc đưa công văn 10 giờ đêm mới đến. Bác gọi mang ra một bát, một thìa con. Rồi Bác đem bát chè đậu đen, đường phèn, mà anh em phục vụ vừa mang lên, xẻ một nửa cho đồng chí liên lạc.

Sóc Nâu đi học

Buổi sáng mùa thu hôm ấy, khu rừng nguyên sinh rộn ràng tiếng reo cười của chim muông hoa cỏ và thú rừng… Bởi hôm nay là lễ hội khai trường. Riêng Sóc Nâu đang ở trong một tâm trạng nôn nao khó tả vì đây là lần đầu tiên Sóc Nâu đi học.

Chiếc đó cá

Trời đã xế chiều, Tiến tha thẩn ra bờ mương chơi. Thấy trong người nóng bức, nó nhảy tùm xuống mương tắm. Đang vùng vẫy, chợt nó thấy lấp ló có chiếc đó của ai be vào mép bờ...

Chuyến đi xa của chú chuột nhỏ

Một buổi sáng, chú chuột nhỏ lên đường đi du lịch. Chuột bà nướng cho cháu rất nhiều bánh để ăn đường và tiễn cháu đến cửa hang. Nhưng ngay buổi chiều hôm đó, chú chuột trở về.

Phí Trực xử án

Phí Trực là quan án đời nhà Trần, ông nổi tiếng thông minh và làm việc rất cẩn thận nên ai cũng kính nể. Mỗi lần xử án, Phí Trực thường xem đi xét lại rất kĩ, quyết không chịu xử sai.