Gà trống choai thông minh

Một hôm, Gà Trống choai và Chó mực cùng nhau đi chơi ở ngoại ô. Cả hai vừa đi vừa chơi đùa thật là vui vẻ, không biết trời đã tối từ lúc nào rồi.

Trống choai nói với Chó mực:

- Anh Chó này, chúng ta mau tìm một chỗ nào đó để ngủ qua đêm đi, nếu gặp phải thú dữ ngoài này thì phiền phức lắm.

Chó mực nói:

- Yên tâm đi Trống choai, tôi sẽ tìm được một nơi an toàn cho chúng ta.

Hai người đi đến một gốc cây to, Chó mực bảo Trống choai nhảy lên cành cây ngủ, còn mình thì nằm dưới hốc cây. Đêm hôm đó không có chuyện gì xảy ra, trời sáng, Trống choai thức dậy sớm hơn, gáy lên một tràng rộn rã. Tiếng gáy của nó vang vọng trong khu rừng yên tĩnh.

Một con Cáo nghe thấy tiếng gáy của Gà Trống choai thì vô cùng hí hửng, nghĩ bụng: Bữa trưa đưa đến tận miệng rồi! Nhất định mình phải bắt được con gà này.

Cáo chạy đến chỗ gốc cây và ngọt ngào nói với Trống choai:

- Để có thể thưởng thức tiếng hát của bạn, tôi đã phải chạy từ một nơi rất xa tới đây, bạn có thể xuống đây hát thêm một bài cho tôi nghe không?

Trống choai thấy Cáo không có ý tốt bèn nói:

- Tất nhiên là có thể rồi, nhưng mà tôi phải gọi bạn đồng hành của mình dậy đã, chúng tôi cùng hát cho anh nghe nhé.

Gà trống liền hướng xuống hốc cây, hét toáng lên:

- Này, mau dậy đi, mau hát đi!

Lúc đó, Chó mực đang ngủ đột ngột bị đánh thức dậy, nhảy ra sủa inh ỏi. Cáo thấy tình hình có vẻ bất lợi bèn quay người bỏ chạy, không thấy tăm hơi đâu nữa.

 

Trò chuyện cùng bé

Gà Trống choai biết Cáo vô cùng sợ Chó mực nên rất bình tĩnh, vì thế đã đưa ra cách xử lí tình huống rất thông minh để thoát khỏi nguy hiểm.

Đất quý, đất yêu

Ngày xưa, có hai người khách du lịch đến nước Ê-ti-ô-pi-a. Họ đi khắp đất nước thăm đường sá, núi đồi, sông ngòi. Vua nước Ê-ti-ô-pi-a mời họ vào cung điện, mở tiệc chiêu đãi và tặng họ nhiều vật quý. Sau đó vua sai một viên quan đưa khách xuống tàu.

Xã tắc quý hơn ngôi báu

Một ngày mùa thu năm Canh Thìn (980), bầu trời Hoa Lư trong vắt. Nắng vàng trải mênh mang trên núi rừng. Hoàng cung Hoa Lư trang nghiêm hôm nay được canh phòng nghiêm ngặt hơn.

Nhà buôn và thợ cắt tóc

Ngày xửa ngày xưa, có một nhà buôn nọ rất giàu có và tử tế. Thế nhưng, do một sự cố đáng tiếc, ông ta bị mất tất cả gia sản và trở nên nghèo khổ. Kể từ đó, không còn ai muốn làm bạn với ông ta nữa..

Câu lạc bộ các bà mẹ

Một ngày nọ, tất cả bà mẹ thú trong rừng tập hợp lại với nhau và bắt đầu so sánh xem con của ai là giỏi nhất và ai đẻ được nhiều con nhất. Mẹ nai nói rằng con mình là to lớn nhất...

Trời biết, đất biết, ta biết

Năm 1504, vua Lê Hiến Tông băng hà, di chiếu lập người con thứ ba tên là Thuần (tức vua Túc Tông sau này), chứ không lập con thứ hai là Tuấn (tức vua Uy Mục sau này), vì người con này bất tài, vô đạo.

Edison và bà mẹ

Hôm đó, Edison vừa đi ra ga thì mẹ ở nhà nổi cơn đau bụng dữ dội. Bố còn bận đi làm...

Bác sĩ chim

Những con chim nhỏ quyết định mở một bệnh viện chữa bệnh từ thiện cho các con vật. Các bác sĩ chim mặc áo đồng phục trắng và chờ bệnh nhân đến. Cô Chim Chào Mào được giao nhiệm vụ tiếp bệnh nhân.

Ông khổng lồ ích kỷ

Cứ sau mỗi buổi trưa, lúc ở trường ra về, bọn trẻ con thường có thói quen tới nô đùa trong khu vườn của ông Khổng lồ. Đó là một khu vườn rộng đẹp phủ đầy cỏ xanh mơn mởn...

Trăng nay chớ có xem thường

Lê Thánh Tông (1441 – 1497) là một vị vua có nhiều công lao phát triển kinh tế, văn hoá, mở mang đất nước. Nhà vua lập ra Hội Tao đàn để khuyến khích sáng tác thơ văn bằng tiếng Việt.