Hai người bạn tốt

Một hôm, Cá Chình đang bơi lội một mình dưới đáy biển thì bỗng nhiên nhìn thấy một bông hoa rất đẹp ở trên một hòn đá phía xa, bông hoa đó có màu tím, màu xanh và cả màu vàng nữa, thật là đặc biệt. Thế là Cá Chình liền bơi đến chỗ bông hoa đó.

- Chà, không ngờ dưới đáy biển mà cũng có hoa cúc này!

Nói xong, Cá Chình liền lại gần bông hoa và hít hà. Nhưng khi Cá Chình vừa chạm môi vào cánh hoa thì bỗng cảm thấy đau nhói.

- Ui da, hoa cúc có độc! - Nó kêu lên và vội vàng rụt đầu lại.

- Đồ ngốc, bạn nghĩ tôi là hoa à? - Bông hoa cúc cười nghiêng ngả.

- Không phải là hoa cúc sao?

Cá Chình cảm thấy bối rối.

- Vậy rốt cuộc thì bạn là ai?

- Tôi là Hải Quỳ, cũng là một động vật sống ở dưới biển.

- Bạn là động vật sao?

- Đúng là buồn cười, chẳng lẽ dưới biển chỉ có mỗi mình bạn là động vật hay sao? - Hải Quỳ nói.

- Từ trước tới nay, chưa bao giờ tôi được nhìn thấy một động vật biển nào giống như bạn cả. - Cá Chình nói - Tôi có thể bơi đấy, còn bạn thì sao?

- Ai bảo là tôi không biết bơi? 

Cá Chình ngạc nhiên khi nhìn thấy Hải Quỳ rời khỏi vách đá và bò xuống biển. Cá Chình ngây người ra nhìn, hóa ra Hải Quỳ không sống trên vách đá mà trên vỏ của một con Ốc biển. Một chú Cua biển sống trong chiếc vỏ đó, chỉ thò một nửa người ra khỏi vỏ và chính nó là người đã cõng Hải Quỳ trèo lên và leo xuống vách núi đấy.

Cá Chình vẫy đuôi, bơi về phía Cua biển và hỏi:

- Bạn là ai vậy? 

Cua biển mặc áo đỏ vui vẻ nói:

- Tôi là bạn thân của Hải Quỳ. -

- Đúng vậy, cậu ấy là bạn của tôi đấy - Hải Quỳ nói chen vào - Để tôi giới thiệu nhé, tên của bạn ấy là Ốc mượn hồn.

- Cái tên này hay quá. - Cá Chình nói - Nhưng tại sao bạn ấy lại chui vào vỏ Ốc thế?

- Điều này có gì lạ lùng cơ chứ?

Hải Quỳ nhanh nhảu giải thích:

- Vì lưng bạn ấy không có lớp vỏ dày và cứng như những loài Cua khác nên để đi lại được thuận tiện hơn, bạn ấy phải cõng trên lưng nhà của mình đấy.

Hải Quỳ nhìn Cá Chình và nói thêm:

- Tôi quên chưa nói cho bạn biết, nhà của Ốc mượn hồn không cần dùng tiền để mua đâu, thế nên người ta mới đặt cho bạn ấy một biệt danh là “nhà ở miễn phí” đấy.” Nói xong, cả ba cùng phá lên cười.

 

Trò chuyện cùng bé

Dưới đáy biển có rất nhiều loài sinh vật kì lạ, có những loài hình dáng giống với thực vật, nhưng thực ra lại là động vật đấy. Thế giới dưới đáy biển sâu đúng là rất kì diệu, các bé hãy khám phá và tìm hiểu nhé, chắc chắn sẽ có rất nhiều phát hiện mới thú vị đấy.

Bàn tay mẹ

Bình yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Tay mẹ không trắng đâu. Bàn tay mẹ rám nắng, các ngón tay gầy gầy, xương xương. Bình rất thích áp hai bàn tay của mẹ vào má. Hai bàn tay xoa vào má cứ ram ráp nhưng không hiểu sao Bình rất thích.

Ba chú dê con

Một buổi chiều nắng gắt. Trên sườn đồi vắng vẻ, ba chú dê con rủ nhau đi ăn cỏ. Chúng chạy nhảy vui đùa, chẳng sợ gì ánh nắng tháng năm gay gắt thiêu đốt.

Chuyện gấu ăn trăng

Ngày xưa, chú Cuội chưa lên sống trên cung trăng mà vẫn ở mặt đất này cùng với chúng ta. Cuội cũng có bố, có mẹ như chúng ta vậy.

Người bạn bí ẩn

Khi Thỏ con còn rất nhỏ, một năm nọ, vào mùa xuân, cây cối tươi tốt, Thỏ mẹ dẫn Thỏ con đến sườn núi chơi, Thỏ mẹ còn tự tay gieo một hạt giống cây xuống đất...

Chiếc đồng hồ

Năm 1954, các cán bộ đang dự hội nghị tổng kết ở Bắc Giang thì có lệnh Trung ương rút bớt một số người đi học lớp tiếp quản Thủ đô. Ai nấy đều háo hức muốn đi. Nhất là những người quê Hà Nội.

Chú Đỗ con

Một chú Đỗ con ngủ khì trong cái chum khô ráo và tối om suốt một năm. Một hôm tỉnh dậy chú thấy mình nằm giữa những hạt đất li ti xôm xốp. Chợt có tiếng lộp độp bên ngoài.

Lê-nin trong hiệu cắt tóc

Hiệu cắt tóc trong điện Krem-li lúc ấy rất đông khách. Mọi người ngồi theo thứ tự trước sau. Anh công nhân I-va-nốp đang chờ tới lượt mình thì cửa phòng lại mở, một người nữa tiến vào.

Khó và dễ

Sau khi Columbus tìm ra châu Mỹ, mọi người tổ chức một bữa tiệc để chúc mừng ông. Có một quý tộc nọ cho rằng phát hiện ra một châu lục là chuyện dễ dàng, ai cũng có thể làm được, không có gì là ghê gớm cả...

Ván cờ đầu xuân

Mới mười ba tuổi mà thằng Hiển đa nổi danh là một tay cao thủ cờ tướng. Thoạt đầu thằng Hiển tập chơi với anh nó ở nhà, rồi do mê cờ, nó mua thêm sách dạy đánh cờ tướng về nghiên cứu các thế “độc chiêu”.