Hai người bạn tốt

Một hôm, Cá Chình đang bơi lội một mình dưới đáy biển thì bỗng nhiên nhìn thấy một bông hoa rất đẹp ở trên một hòn đá phía xa, bông hoa đó có màu tím, màu xanh và cả màu vàng nữa, thật là đặc biệt. Thế là Cá Chình liền bơi đến chỗ bông hoa đó.

- Chà, không ngờ dưới đáy biển mà cũng có hoa cúc này!

Nói xong, Cá Chình liền lại gần bông hoa và hít hà. Nhưng khi Cá Chình vừa chạm môi vào cánh hoa thì bỗng cảm thấy đau nhói.

- Ui da, hoa cúc có độc! - Nó kêu lên và vội vàng rụt đầu lại.

- Đồ ngốc, bạn nghĩ tôi là hoa à? - Bông hoa cúc cười nghiêng ngả.

- Không phải là hoa cúc sao?

Cá Chình cảm thấy bối rối.

- Vậy rốt cuộc thì bạn là ai?

- Tôi là Hải Quỳ, cũng là một động vật sống ở dưới biển.

- Bạn là động vật sao?

- Đúng là buồn cười, chẳng lẽ dưới biển chỉ có mỗi mình bạn là động vật hay sao? - Hải Quỳ nói.

- Từ trước tới nay, chưa bao giờ tôi được nhìn thấy một động vật biển nào giống như bạn cả. - Cá Chình nói - Tôi có thể bơi đấy, còn bạn thì sao?

- Ai bảo là tôi không biết bơi? 

Cá Chình ngạc nhiên khi nhìn thấy Hải Quỳ rời khỏi vách đá và bò xuống biển. Cá Chình ngây người ra nhìn, hóa ra Hải Quỳ không sống trên vách đá mà trên vỏ của một con Ốc biển. Một chú Cua biển sống trong chiếc vỏ đó, chỉ thò một nửa người ra khỏi vỏ và chính nó là người đã cõng Hải Quỳ trèo lên và leo xuống vách núi đấy.

Cá Chình vẫy đuôi, bơi về phía Cua biển và hỏi:

- Bạn là ai vậy? 

Cua biển mặc áo đỏ vui vẻ nói:

- Tôi là bạn thân của Hải Quỳ. -

- Đúng vậy, cậu ấy là bạn của tôi đấy - Hải Quỳ nói chen vào - Để tôi giới thiệu nhé, tên của bạn ấy là Ốc mượn hồn.

- Cái tên này hay quá. - Cá Chình nói - Nhưng tại sao bạn ấy lại chui vào vỏ Ốc thế?

- Điều này có gì lạ lùng cơ chứ?

Hải Quỳ nhanh nhảu giải thích:

- Vì lưng bạn ấy không có lớp vỏ dày và cứng như những loài Cua khác nên để đi lại được thuận tiện hơn, bạn ấy phải cõng trên lưng nhà của mình đấy.

Hải Quỳ nhìn Cá Chình và nói thêm:

- Tôi quên chưa nói cho bạn biết, nhà của Ốc mượn hồn không cần dùng tiền để mua đâu, thế nên người ta mới đặt cho bạn ấy một biệt danh là “nhà ở miễn phí” đấy.” Nói xong, cả ba cùng phá lên cười.

 

Trò chuyện cùng bé

Dưới đáy biển có rất nhiều loài sinh vật kì lạ, có những loài hình dáng giống với thực vật, nhưng thực ra lại là động vật đấy. Thế giới dưới đáy biển sâu đúng là rất kì diệu, các bé hãy khám phá và tìm hiểu nhé, chắc chắn sẽ có rất nhiều phát hiện mới thú vị đấy.

Tiếng hát của Chẫu Chàng

Lớp học của cô Sẻ Nâu trên giàn mướp, bên cạnh một cái ao nhỏ. Học trò của cô nhiều lắm: Ong Bầu này, Ong Mật này, Bướm Vàng, Bướm Trắng này,… Ai cũng xinh đẹp, cũng ngoan ngoãn.

Đối đáp với vua

Một lần, vua Minh Mạng từ kinh đô Huế ngự giá ra Thăng Long (Hà Nội). Vua cho xa giá đến Hồ Tây ngắm cảnh. Xa giá đi đến đâu, quân lính cũng thét đuổi tất cả mọi người, không cho ai đến gần.

Núi cười

Ngày xưa, ở một bản nọ có hai anh em. Anh thì ham chơi. Em thì chăm học, chăm làm.

Lulu không chịu dậy

Ngày mai là một ngày rất quan trọng, ảo thuật gia nổi tiếng nhất thị trấn Xoài sẽ tặng cho mỗi bạn nhỏ trong thị trấn một món quà rất thú vị. Nhưng, ảo thuật gia cũng nói rằng, chỉ bạn nào đến sân nhà hát trước bảy giờ thì mới được nhận quà...

Cậu bé đứng ngoài lớp học

Vũ Duệ người làng Trình Xuyên, huyện Sơn Vi, Sơn Tây (nay là huyện Thanh Sơn, tỉnh Vĩnh Phúc).

Em của Tí Bẩn

NGÀY XƯA, có một cậu bé ăn ở bừa bãi đến nỗi mọi người gọi cậu ta là Tí Bẩn. Cậu vứt sách vở trên sàn nhà, để giày lấm lên bàn học, cậu khoắng ngón tay vào hộp mứt, đổ lọ mực lên cái áo mới. Chưa thấy ai bừa bãi như cậu bao giờ.

Bảo vệ như thế là rất tốt

Đơn vị bảo vệ Bác Hồ ở chiến khu có thêm một chiến sĩ mới. Đó là Lí Phúc Nha, người dân tộc Sán Chỉ.

Sóc con thích đi du lịch

Trong rừng rậm, có một chú Sóc rất thích đi du lịch, nó đã từng đến rất nhiều nơi. Núi cao này, thảo nguyên này và cả biển nữa. Một hôm, Sóc con đến một thị trấn nhỏ, nơi con người sinh sống...

Chồn con lười học

Chồn mướp sống ở khu rừng thông, vì là con một nên cậu được cha mẹ cưng chiều vô cùng. Tới tuổi đi học rồi, nhưng chồn mướp vẫn không chịu đến trường, chỉ rong chơi mà thôi. Vì được nuông chiều quá, chồn mướp đâm ra bướng bỉnh...