Hàng xóm của cô Dúi

Cô Dúi có ba người hàng xóm, đó là Ếch xanh, chị Rắn và chú Giun. Ếch xanh sống ở tầng dưới, là một ca sĩ nhạc Rock rất có cá tính. Buổi tối, Ếch thường khua chiêng đánh trống và hát rất to. Chị Rắn sống ở tầng trên là một cô giáo mầm non. Buổi tối, chị Rắn thường đọc thơ với một giọng điệu chậm rãi và biểu cảm hết mức có thể. Còn chú Giun thì sống ngay bên cạnh nhà cô Dúi, làm nghề đầu bếp. Trong nhà chú Giun có một căn phòng rất to chuyên dùng để cất giữ thực phẩm, bên trong toàn là lá cây đang mục rữa, đất và những hòn đá dăm. Mỗi khi nấu cơm, chú Giun lại lẩm nhẩm bài hát mà mình thích nhất:

- Lá cây và đất, ta yêu các người nhất, là lá la…

Ầm ĩ, ồn ào, tiếng đọc thơ, tiếng hát lanh lảnh vang lên suốt ngày! Ái chà, cô Dúi không thể chịu đựng hơn được nữa. Cứ đến buổi tối, cô Dúi lại cau mày, bịt hai tai lại và than thở:

- Lại nữa rồi! 

Ba người hàng xóm của cô Dúi đều không biết đến nỗi khổ của cô.

Sự ồn ào càng ngày càng tăng lên, cho đến một hôm, cô Dúi quyết định: Lập tức chuyển nhà ngay! Rầm! Rầm! Nào là tủ lạnh, nào là bàn ghế, tủ quần áo, cô Dúi đều chuyển ra ngoài hết. Ba người hàng xóm cùng thò đầu ra hỏi:

- Cô Dúi, cô đang làm gì thế? 

- Tôi ấy à, chuyển nhà đến chỗ khác ở chứ sao nữa! - Cô Dúi xua tay và trả lời - Hả, cô đừng đi!

Ếch xanh đứng trước cửa nhà, ngoác miệng hát một bài hát thật trữ tình để níu giữ cô Dúi ở lại.

- Đừng chuyển đi! Đừng chuyển đi! - chị Rắn nước mắt ngắn nước mắt dài đọc một bài thơ lưu luyến.

- Cô hãy ở lại đây đi!

Chú Giun bê một hộp khoai tây đặt trước mặt cô Dúi. “Việc này…” bỗng nhiên cô Dúi thấy cảm động, buông va-li xuống. Nghĩ kĩ thì tuy ba người hàng xóm này có ồn ào một chút nhưng đó cũng không phải là việc gì xấu lắm. Tuy nhiên, làm thế nào để cho họ biết được sự khó chịu của mình đây nhỉ? Ái chà, cô Dúi ngẫm nghĩ một lát rồi nhún người, cất tiếng hát lanh lảnh:

- Thật ra tôi không muốn đi đâu, tôi vẫn muốn ở lại, cùng với các bạn trải qua những mùa đông dài rét mướt; nhưng trái tim của tôi, sao có thể chịu được những âm thanh chát chúa… - cô Dúi xoa tay lên ngực, thể hiện sự đau đớn tột cùng.

Ba người hàng xóm của cô đã hiểu ra sự tình, cùng đồng thanh nói:

- Xin lỗi cô nhé! 

Từ đó về sau, mỗi buổi tối lại trở về với sự yên bình vốn có, cuối cùng thì cô Dúi cũng đã có thể yên tâm ngủ ngon rồi. Có điều, cô vẫn còn chút áy náy.

Một hôm, cô Dúi chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon, mời ba người hàng xóm đến nhà để cảm ơn họ. Không ngờ, cả ba đều nói:

- Có gì mà phải cảm ơn chứ?

Sau đó ba người lần lượt dẫn cô về nhà của mình, cô Dúi ngạc nhiên, đứng ngây ra: Ba ngôi nhà đều được trang bị cửa sổ cách âm, cửa ra vào cách âm và tường cách âm, ngoài ra còn một số thiết bị giảm tiếng ồn nữa, tất cả đều rất hiện đại! Hi hi, thực ra tiếng ồn thì vẫn còn đó, chỉ là nó không truyền đến được tai của cô Dúi mà thôi!

 

Trò chuyện cùng bé

Hiện nay, nhà ở của chúng ta phần lớn là chung cư hoặc là khu tập thể, trên tầng, dưới tầng và xung quanh đều có rất nhiều hàng xóm. Sẽ không tốt nếu chúng ta chỉ quan tâm đến sở thích của mình mà gây ra nhiều tiếng ồn ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của người khác. Chính vì thế, chúng ta cần hạn chế làm ồn nhé.

Mẹ con nhà Chuối

Gió ào qua khu vườn. Chuối con run rẩy nép sát vào mẹ. Lớn tướng rồi mà nó vẫn chưa hết sợ cái lão Gió bấc có ngọn roi giá buốt này. Tấm áo mỏng tang trên mình nó chưa đủ che kín thân.

Mai Lan Phương luyện nhãn lực

Mai Lan Phương là diễn viên kinh kịch nổi tiếng Trung Quốc. Thuở nhỏ, Mai Lan Phương rất yếu ớt, ông còn bị cận thị nhẹ, hai mí mắt sụp xuống, hễ ra gió là chảy nước mắt, nhìn hai mắt ông rất dại, chứ không được tinh nhanh như những đứa trẻ khác...

Điều ước sao băng

Rạp xiếc tối nay đông nghịt người. Xen giữa xiếc thú và đu bay có một màn ảo thuật. Người diễn trò không phải một chàng trai thắt nơ đen, miệng luôn luôn mỉm cười bí hiểm mà là một ông già.

Thật phiền khi phải trông em

Một buổi sáng đẹp trời, Chuột túi mẹ chuẩn bị sang phía rừng bên kia để hái những quả mâm xôi cho món tráng miệng tối nay.

Một chuyến tham quan

Bé Loan học lớp mẫu giáo 5 tuổi. Một hôm, cơ quan mẹ Loan tổ chức đi tham quan Hà Nội. Thấy Loan ngoan, biết vâng lời bố mẹ, mẹ bàn với bố cho Loan đi cùng.

Anh hùng Kim Đồng

Anh hùng Kim Đồng (tên thật là Nông Văn Dền) sinh năm 1928, dân tộc Nùng, tại bản Nà Mạ, xã Trường Hà, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Khi hy sinh, Kim Đồng là đội trưởng Đội Nhi đồng Cứu quốc...

Cuộc phiêu lưu của viên kim cương

Một lần, bác sĩ Oát-xơn đến nhà Sơ-lốc Hôm. Vị thám tử lừng danh đang ngồi đăm chiêu bên một cái mũ sờn cũ và một chiếc kính lúp.

Nhà buôn và thợ cắt tóc

Ngày xửa ngày xưa, có một nhà buôn nọ rất giàu có và tử tế. Thế nhưng, do một sự cố đáng tiếc, ông ta bị mất tất cả gia sản và trở nên nghèo khổ. Kể từ đó, không còn ai muốn làm bạn với ông ta nữa..

Món quà sinh nhật

Ngày kỉ niệm sinh nhật lần thứ 7 của bé Thủy, mẹ bé đưa con gái ra phố mua quà tặng. Mẹ bé bảo con thích đồ chơi nào thì mẹ mua cho, nhưng chỉ được mua một thứ thôi.