Học như cuốc kêu mùa hè

Ngày xưa, Chích Chòe và Cuốc cùng học một lớp. Chích chòe tuy nhỏ nhưng ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành nên được cô giáo yêu, các bạn mến, bố mẹ thương.

Cứ sáng sáng, dù mùa hè nóng bức hay mùa đông giá lạnh, khi anh Gà trống thổi hồi kèn báo thức thứ ba là Chích Chòe dậy học bài. Chích Chòe đã chăm học lại có giọng đọc hay nên khi nghe Chính Chòe tập đọc, các bạn nhỏ cũng dậy học theo.

Còn Cuốc thì to lớn nhưng lười biếng. Cả năm học chẳng bao giờ thuộc bài. Cứ ở lớp về là Cuốc vứt hết sách vở vào một xó rồi chạy đi chơi. Đã thế, Cuốc lại hay gây gổ, bắt nạt các bạn nên chẳng được ai yêu. Cô giáo và cha mẹ Cuốc rất phiền lòng. Mãi đến khi con Ve Ve kéo đàn gọi hoa phượng nở, báo hiệu sắp đến ngày thi, Cuốc mới vớ lấy sách vở và học đêm, học ngày. Nhưng vì lười biếng cả năm, lại không chịu suy nghĩ , chỉ đọc ầm ĩ, huyên thuyên nên Cuốc chẳng hiểu gì mà chỉ làm điếc tai hàng xóm.

Cuối năm học, Chích Chòe và các bạn chăm ngoan đều được lên lớp, ai cũng được phần thưởng. Chích Chòe được một chiếc áo mịn màng có thuê hoa trắng xinh nhất.

Riêng Cuốc vì lười biếng nên thi trượt, lại không được áo hoa. Xấu hổ quá, Cuốc trốn vào bụi rậm ở một mình, hễ thấy người là lủi mất.

Bởi thế nên cứ đến mùa hè ta mới thấy Cuốc kêu và cũng bởi thế mới có câu “Học như cuốc kêu mùa hè” để chế giễu những ai học ra rả mà chẳng hiểu bài.

Một que diêm

Sau khi đến thăm nhà câu lạc bộ, nhà ăn và ra xem chuồng lợn, Bác đi vào bếp. Thấy đồng chí Hào, tổ trưởng anh nuôi của đơn vị đang bê một nồi cơm to từ trên bếp lò xuống...

Diều hâu và Chích Choè

Ngày xưa trong khu rừng già nọ, có một con diều hâu luôn luôn huênh hoang, hợm hĩnh. Nó tự coi mình là chúa tể của muôn loài chim, tự hào về sức khoẻ vô địch của nó. Một hôm diều hâu tập hợp tất cả các loài chim lại và lên giọng thách thức...

Chổi hay ghen tị

Trong họ hàng nhà chổi thì có cô bé Chổi Rơm là loại xinh xắn nhất. Cô có chiếc váy vàng óng, không ai đẹp bằng. Áo của cô cũng bằng rơm thóc nếp vàng tươi, được tết săn lại, cuộn từng vòng quanh người, trông cứ như áo len vậy...

Nàng tiên mưa

Hôm nay, Vịt con được mẹ cho ra sông tắm mát. Vịt con thích lắm. Những hạt nước bé xíu tinh nghịch rủ nhau trèo lên lưng, lên đầu Vịt con rồi lại lăn xuống mặt nước.

Con cú khôn ngoan

Ngày xửa ngày xưa, có một con cú già sống trên một cây sồi to. Mỗi ngày, nó đều phóng tầm mắt ra thật xa để quan sát những điều xảy ra xung quanh mình...

Núi cười

Ngày xưa, ở một bản nọ có hai anh em. Anh thì ham chơi. Em thì chăm học, chăm làm.

Vào nghề

Hè năm ấy, Va-li-a theo bố mẹ đi xem xiếc. Em thích nhất tiết mục “Cô gái phi ngựa đánh đàn”. Va-li-a nghĩ: “Cô ấy xinh đẹp, dũng cảm thật”. Và em mơ ước trở thành diễn viên phi ngựa.

Ngọn đuốc sống Lê Văn Tám

Được quân Anh che chở và giúp sức, ngày 23 tháng 9 năm 1945, giặc Pháp nổ súng ở Sài Gòn, hòng trở lại cướp nước ta. Nhân dân Sài Gòn sôi sục căm thù, xông lên đánh trả quân xâm lược.

Ông Trạng thả diều

Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi.