Khỉ con và Nhím con

Trong số tất cả bạn bè của mình, người mà Khỉ con coi thường nhất chính là Nhím con.

“Nhìn xem cậu ta xấu xí không kìa: Khắp người toàn kim là kim, cái đầu thì vừa nhọn vừa nhỏ. Mỗi khi gặp nguy hiểm chỉ biết cuộn mình lại, giấu mặt dưới bụng, đúng là đồ nhát gan”  - Khỉ con thầm nghĩ.

Một hôm, các bạn nhỏ cùng nhau chơi trốn tìm, Nhím con cũng muốn tham gia, nhưng Khỉ con bực tức nói:

- Đi đi, bạn đến đây làm gì hả?

Hươu con và Sóc con thấy Nhím con đáng thương quá, bèn nói:

- Cho Nhím con cùng chơi đi, Khỉ con!

- Hả, để bạn ấy chơi cùng á? Chậm chạp ngốc nghếch thế thì làm được gì, chỉ vướng tay vướng chân thôi! - Khỉ con lẩm bẩm.

- Đúng là quá đáng!

Thỏ con nhảy tới, bất bình nói:

- Nhím con không hề ngốc nghếch, đêm nào bạn ấy cũng bắt được rất nhiều chuột nhé.

- Bắt chuột thì có gì ghê gớm chứ? 

Khỉ con lên giọng:

- Bạn ấy có thể chạy nhanh bằng tớ không? Có biết trèo cây giống tớ không? 

Các bạn không biết nói gì với Khỉ con nữa, Nhím con đành buồn bã đứng tránh sang một bên.

Trò chơi trốn tìm bắt đầu. Thỏ con chân dài nhảy phắt đến trốn sau một bụi cỏ, bộ lông trắng của nó bị màu xanh của cỏ che khuất. Bỗng nhiên, Thỏ trắng hốt hoảng hét lên:

- Rắn! Rắn!

Các bạn vội vàng chạy đến hỏi:

- Rắn ở đâu thế? 

Không đợi Thỏ con trả lời, một tiếng “Xì... xì...xì” vang lên, một con Rắn to sắp bò đến chỗ các bạn nhỏ đứng rồi, người nó vừa dài vừa thô ráp, cái lưỡi thè ra nhọn hoắt, trông thật là đáng sợ.

Khỉ con hét lên:

- Chạy mau!

Nó là người bỏ chạy trước tiên. Sau đó, Thỏ con, Sóc con và Hươu con vội vã chạy theo. Con Rắn đuổi theo, trườn qua chỗ Nhím con đang đứng. Nhím con liền cắn một nhát vào đuôi Rắn, sau đó, giấu đầu của mình xuống dưới bụng. Rắn ngóc đầu lên, định mổ Nhím con. Nhím con vẫn cắn chặt lấy đuôi của rắn, không chịu nhả ra, nó cong lưng lên, những chiếc gai nhọn trên người đồng loạt dựng đứng lên và chĩa về phía Rắn. Rắn bị hàng chục chiếc kim nhọn đâm vào người hết lần này đến lần khác, cuối cùng, nó lăn ra đất, bất động.

Lúc đó, các bạn mới dám quay lại. Nhìn thấy Nhím con đã dũng cảm dùng gai hạ gục Rắn độc, các bạn liền khen ngợi nó:

- May mà có bạn cứu chúng tớ!

- Nhím con không những biết bắt chuột, lại còn biết đánh nhau với rắn nữa, giỏi quá, giỏi quá!

Khỉ con ngượng đỏ cả mặt, cúi đầu nói:

- Nhím con, bạn thật là dũng cảm, trước đây tớ đã đánh giá sai về bạn, hãy tha lỗi cho tớ nhé!

 

Trò chuyện cùng bé

Nhím con không phải là một con vật xinh đẹp, những cái gai trên người cũng không hề đáng yêu chút nào, nhưng nó lại có một công dụng đặc biệt. Mỗi loài động vật đều có một khả năng riêng cũng như mỗi con người đều có những ưu điểm riêng, các bé không nên coi thường người khác giống như Khỉ con nhé!

Cặp sừng và đôi chân

Mỗi ngày, Hươu đều tự soi mình dưới nước và tự nhủ: “Với cặp sừng lung linh, mình là con hươu đẹp nhất khu rừng”. Nhưng nó lại chẳng hề thích đôi chân chút nào vì cho rằng chúng trông thật xấu xí.

Chuyến du lịch của chú Gà Trống Choai

Có một chú gà trống choai có chiếc mào màu đỏ với cái đuôi vểnh lên rất hùng dũng. Chú rất thích đi du lịch. Chú rất mong được nhìn thấy biển vì vậy chú lên kế hoạch đi du lịch ra biển.

Những cậu bé đầu trọc

Gia-sếch được phân vào lớp tôi hồi tháng mười. Hôm đầu đến lớp, nó nhìn quanh lớp một lượt để tìm một chỗ chưa có ai ngồi.

Lá rụng

Sóc Ngân và Sóc Khôi là hai chú Sóc con sinh đôi. Chúng được sinh ra vào mùa xuân, trải qua mùa hè nóng nực, bây giờ chúng đang háo hức mong chờ mùa thu tới. Sóc con nghe mẹ nói rằng, khi nào lá cây rụng xuống tức là mùa thu đã tới...

Chú ngã có đau không?

Vào đầu năm 1954, tiết trời đã sang xuân, nhưng ở Việt Bắc vẫn còn rét. Gió bấc thổi mạnh, mưa phùn lâm râm gây nên cái lạnh buốt, Bác vẫn làm việc rất khuya.

Trạng nguyên Nguyễn Kỳ

Nguyễn Kỳ thuở nhỏ có tên là Nguyễn Thời Lượng, người trấn Sơn Nam (nay thuộc huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên).

Chiếc bàn kỳ diệu

Trong một khu rừng nọ, có rất nhiều loài động vật và thực vật đáng yêu cùng nhau sinh sống. Một hôm, trời vừa tạnh mưa, Thỏ trắng liền tung tăng chạy vào rừng để hái hoa. A, nó phát hiện một cây nấm rất to mọc dưới gốc cây dương cổ thụ...

Ông Trạng thả diều

Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi.

Cha sẽ luôn ở bên con

Năm 1989, tại Ác-mê-ni-a, một trận động đất 8,2 độ rích-tơ đã san bằng nhiều làng mạc, thành phố, giết hại hơn 30 000 người trong vòng chưa đầy bốn phút.