Khỉ con và Nhím con

Trong số tất cả bạn bè của mình, người mà Khỉ con coi thường nhất chính là Nhím con.

“Nhìn xem cậu ta xấu xí không kìa: Khắp người toàn kim là kim, cái đầu thì vừa nhọn vừa nhỏ. Mỗi khi gặp nguy hiểm chỉ biết cuộn mình lại, giấu mặt dưới bụng, đúng là đồ nhát gan”  - Khỉ con thầm nghĩ.

Một hôm, các bạn nhỏ cùng nhau chơi trốn tìm, Nhím con cũng muốn tham gia, nhưng Khỉ con bực tức nói:

- Đi đi, bạn đến đây làm gì hả?

Hươu con và Sóc con thấy Nhím con đáng thương quá, bèn nói:

- Cho Nhím con cùng chơi đi, Khỉ con!

- Hả, để bạn ấy chơi cùng á? Chậm chạp ngốc nghếch thế thì làm được gì, chỉ vướng tay vướng chân thôi! - Khỉ con lẩm bẩm.

- Đúng là quá đáng!

Thỏ con nhảy tới, bất bình nói:

- Nhím con không hề ngốc nghếch, đêm nào bạn ấy cũng bắt được rất nhiều chuột nhé.

- Bắt chuột thì có gì ghê gớm chứ? 

Khỉ con lên giọng:

- Bạn ấy có thể chạy nhanh bằng tớ không? Có biết trèo cây giống tớ không? 

Các bạn không biết nói gì với Khỉ con nữa, Nhím con đành buồn bã đứng tránh sang một bên.

Trò chơi trốn tìm bắt đầu. Thỏ con chân dài nhảy phắt đến trốn sau một bụi cỏ, bộ lông trắng của nó bị màu xanh của cỏ che khuất. Bỗng nhiên, Thỏ trắng hốt hoảng hét lên:

- Rắn! Rắn!

Các bạn vội vàng chạy đến hỏi:

- Rắn ở đâu thế? 

Không đợi Thỏ con trả lời, một tiếng “Xì... xì...xì” vang lên, một con Rắn to sắp bò đến chỗ các bạn nhỏ đứng rồi, người nó vừa dài vừa thô ráp, cái lưỡi thè ra nhọn hoắt, trông thật là đáng sợ.

Khỉ con hét lên:

- Chạy mau!

Nó là người bỏ chạy trước tiên. Sau đó, Thỏ con, Sóc con và Hươu con vội vã chạy theo. Con Rắn đuổi theo, trườn qua chỗ Nhím con đang đứng. Nhím con liền cắn một nhát vào đuôi Rắn, sau đó, giấu đầu của mình xuống dưới bụng. Rắn ngóc đầu lên, định mổ Nhím con. Nhím con vẫn cắn chặt lấy đuôi của rắn, không chịu nhả ra, nó cong lưng lên, những chiếc gai nhọn trên người đồng loạt dựng đứng lên và chĩa về phía Rắn. Rắn bị hàng chục chiếc kim nhọn đâm vào người hết lần này đến lần khác, cuối cùng, nó lăn ra đất, bất động.

Lúc đó, các bạn mới dám quay lại. Nhìn thấy Nhím con đã dũng cảm dùng gai hạ gục Rắn độc, các bạn liền khen ngợi nó:

- May mà có bạn cứu chúng tớ!

- Nhím con không những biết bắt chuột, lại còn biết đánh nhau với rắn nữa, giỏi quá, giỏi quá!

Khỉ con ngượng đỏ cả mặt, cúi đầu nói:

- Nhím con, bạn thật là dũng cảm, trước đây tớ đã đánh giá sai về bạn, hãy tha lỗi cho tớ nhé!

 

Trò chuyện cùng bé

Nhím con không phải là một con vật xinh đẹp, những cái gai trên người cũng không hề đáng yêu chút nào, nhưng nó lại có một công dụng đặc biệt. Mỗi loài động vật đều có một khả năng riêng cũng như mỗi con người đều có những ưu điểm riêng, các bé không nên coi thường người khác giống như Khỉ con nhé!

Điều không tính trước

Tôi chuẩn bị đánh nhau. Thoạt đầu tôi định lấy con dao của mẹ tôi làm vũ khí, nhưng khi sờ đến cái lưỡi thép to bản và mát lạnh của nó, tôi đâm ra sờ sợ làm sao! Con dao này mà vung lên một phát là địch thủ ngã như chơi.

Bài học đầu tiên của Gấu con

Ngày chủ nhật Gấu con xin phép mẹ ra đường chơi cùng các bạn...

Hạt đậu thơm

Một người cha có ba cậu con trai. Hằng ngày, người cha lên rừng đốn củi, để lại cho các con một bát đậu đã luộc để ăn.

Quê ai đẹp nhất?

Một con Ếch đã sống từ lâu bên sườn dốc. Nó mơ ước đến một ngày nào đó sẽ đi du lịch một chuyến đến kinh thành. Một con Ếch sống ở kinh thành lại ngày đêm mơ ước được xuống vùng sườn dốc.

Trò chuyện với loài chim

Như con em bao gia đình nông dân nghèo ở làng Phú Thạch dưới chân núi Bạch Mã, ngày ngày, Trương Cảm phải theo cha vào rừng kiếm sống. Mỗi khi đi rừng, Cảm rất thích nghe tiếng chim hót.

Ông Trạng thả diều

Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi.

Quy định rõ ràng

Một lần, Thị trưởng của một thành phố nước Pháp đã sa thải người thư kí vì anh ta thảo một lệnh không rõ ràng và vì sai lầm ấy, ngài thị trưởng đã gặp một số phiền phức. Ngài không chịu nghe những lời giải thích hoặc biện hộ.

Chú Đất Nung

Tết Trung thu, cu Chắt được món quà. Đó là một chàng kị sĩ rất bảnh, cưỡi ngựa tía, dây cương vàng và một nàng công chúa mặt trắng, ngồi trong mái lầu son. Chắt còn một đồ chơi nữa là chú bé bằng đất em nặn lúc đi chăn trâu.

Cây gạo cõng mặt trời

Dòng sông nhỏ chảy qua làm cánh đồng lúa bị tách làm đôi. Đường tách ấy, mùa hè nhuốm màu tím ngát của hoa bèo, mùa thu chuyển màu nước xanh biếc mây trời, mùa đông soi bóng những mảng lá vàng...