Khó và dễ

Sau khi Columbus tìm ra châu Mỹ, mọi người tổ chức một bữa tiệc để chúc mừng ông. Có một quý tộc nọ cho rằng phát hiện ra một châu lục là chuyện dễ dàng, ai cũng có thể làm được, không có gì là ghê gớm cả. Columbus không tranh luận với người đó mà lấy ra một quả trứng gà, hỏi mọi người xem ai có thể làm cho quả trứng đứng yên trên bàn được. Tất cả những người tham dự buổi tiệc ấy đều không làm được. Cuối cùng, một người nói:

- Làm trứng gà đứng được trên mặt bàn trơn trượt là một việc không thể thực hiện được!

Bấy giờ Columbus mới cầm lấy quả trứng gà, đập nhẹ một đầu của nó khiến cho quả trứng có thể đứng vững trên chiếc bàn. Lúc đó, có người thì vỗ tay, có người lại dè bỉu, vị quý tộc lúc nãy thì tức giận nói:

- Anh đã đập vỡ vỏ trứng, ai làm mà chẳng được cơ chứ?

Columbus trả lời:

- Lúc trước tôi không hề nói là không được đập vỡ trứng, với lại quả trứng này vẫn còn nguyên vẹn chứ có bị vỡ tung ra đâu!

Một người tỏ vẻ khinh thường nói với Columbus:

- Nói thế thì ai mà chẳng làm được!

Columbus mỉm cười nói:

- Đúng vậy, trên đời này có rất nhiều việc dễ dàng, nhưng mà có nhiều người chỉ khi nhìn người khác làm rồi mới biết việc đó là dễ dàng mà thôi.

Các quý tộc nhìn nhau, cứng họng không nói được gì nữa.

 

Trò chuyện cùng bé

Columbus là nhà hàng hải vĩ đại người Ý, trong suốt cuộc đời của mình, ông đã bốn lần giăng buồm ra khơi và thực hiện những chuyến hải trình dài ngày. Columbus chính là người tìm ra châu Mỹ, thông suốt con đường hàng hải từ Đại Tây Dương đến châu Mỹ và cũng chứng minh được tính chính xác của thuyết “Trái Đất hình cầu”. Hàng hải là một ngành nghề rất vất vả và đầy rẫy hiểm nguy, chỉ có người dũng cảm, thông minh và không ngại gian khổ mới có thể làm được công việc đó mà thôi!

Đất quý, đất yêu

Ngày xưa, có hai người khách du lịch đến nước Ê-ti-ô-pi-a. Họ đi khắp đất nước thăm đường sá, núi đồi, sông ngòi. Vua nước Ê-ti-ô-pi-a mời họ vào cung điện, mở tiệc chiêu đãi và tặng họ nhiều vật quý. Sau đó vua sai một viên quan đưa khách xuống tàu.

Chuyện của mây

Trên trời có một đám mây xinh đẹp, suốt ngày nhởn nhơ bay lượn. Nhưng bay mãi một mình, mây cũng cảm thấy buồn. Mây chợt nhớ tới chị gió, vội bay đi tìm chị.

Chiếc áo đẹp

Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Một chú Thỏ bước ra, tay cầm lá cọ che thân. Bỗng cơn gió bay vèo kéo theo tấm lá của Thỏ xuống nước. Rét quá, Thỏ co ro thầm nghĩ trong bụng: “Giá như mình có một chiếc áo thì hay biết mấy”.

Lu-i Pa-xtơ và em bé

Năm 1885, một sự kiện đáng ghi vào lịch sử nhân loại : Em bé Giô-dép Mây-xte, chín tuổi, bị chó dại cắn, được mẹ em đưa từ vùng quê An-dát xa xôi đến thủ đô Pa-ri nhờ Lu-i Pa-xtơ cứu chữa.

Đôi guốc bỏ quên

Sáng nay cu Việt kêu mệt. Mẹ sờ trán con. Ừ, quả thực đầu Việt có hâm hấp nóng. Mẹ nói với bố đi ngang qua trường xin phép cho cu Việt nghỉ học ngày hôm nay. Đắp chăn cẩn thận và dặn dò con xong, bố mẹ sửa soạn đi làm.

Ván cờ đầu xuân

Mới mười ba tuổi mà thằng Hiển đa nổi danh là một tay cao thủ cờ tướng. Thoạt đầu thằng Hiển tập chơi với anh nó ở nhà, rồi do mê cờ, nó mua thêm sách dạy đánh cờ tướng về nghiên cứu các thế “độc chiêu”.

Thi nhạc

Hôm nay, một ngày đáng ghi nhớ, sau bao năm dốc toàn tâm lực dạy dỗ, giờ đây ông sẽ thấy kết quả của mình.

Kỉ Xương học bắn

Cam Thằng là nhà thiện xạ thời cổ. Phi Vệ học nghề bắn cung của Cam Thằng, sau giỏi hơn cả thầy.

Một chuyến tham quan

Bé Loan học lớp mẫu giáo 5 tuổi. Một hôm, cơ quan mẹ Loan tổ chức đi tham quan Hà Nội. Thấy Loan ngoan, biết vâng lời bố mẹ, mẹ bàn với bố cho Loan đi cùng.