Kỉ Xương học bắn

Cam Thằng là nhà thiện xạ thời cổ. Phi Vệ học nghề bắn cung của Cam Thằng, sau giỏi hơn cả thầy. Kỉ Xương đến xin học Phi Vệ. Phi Vệ nói:

– Trước hết phải luyện cho mắt không chớp, sau mới nói đến chuyện học bắn.

Kỉ Xương về nằm ngửa dưới khung cửi của vợ, mắt cứ nhìn thẳng vào bàn đạp. Hai năm sau, dùi đâm trước mắt cũng không chớp, bấy giờ mới dám đến nói với Phi Vệ. Phi Vệ lại bảo:

– Chưa được ! Phải học nhìn đã. Khi nào luyện tới mức nhìn cái nhỏ thành cái to, tinh vi đến đâu cũng thấy rõ mồn một thì cho tôi biết.

Kỉ Xương về, lấy một sợi lông đuôi trâu, buộc một con rận, treo ở cửa sô phía nam rồi cứ nhìn mãi vào đó. Khoảng mười ngày, thầy con rận to dần. Sau ba năm, thấy con rận to bằng cái bánh xe. Nhìn các vật khác đều thấy to như núi cả. KỈ Xương bèn lấy sừng ở nước Yên làm cánh cung, lấy tre ở nước sở làm tên, bắn xuyên tim con rận mà con rận vẫn không rơi.

KỈ Xương đến nói với Phi Vệ. Phi Vệ vui mừng, nhẩy lên, vỗ ngực nói:

– Thành tài rồi đó !

Những chú bé không chết

Phát xít Đức ồ ạt đưa quân sang xâm lược Liên Xô. Đến đâu, chúng cũng cướp phá, bắn giết hết sức tàn bạo…

Bộ lông rực rỡ của chim thiên đường

Chim Thiên Đường đi tha rác về lót ổ, chuẩn bị cho mùa đông đang tới gần. Nó bay rất xa, chọn những chiếc lá vàng, lá đỏ thật đẹp, những ngọn cỏ thật thơm, thật mềm.

Món quà của cô giáo

Hôm thứ hai đầu tuần, cô giáo Hươu Sao nói với cả lớp mẫu giáo lớn: Các con sắp được nghỉ hè rồi. Tuần này ai được phiếu bé ngoan, cô sẽ tặng cho một món quà...

Sẻ non và diều giấy

Sẻ non đang sập sè bay lượn. Vừa được bố mẹ cho “ra riêng” dăm hôm, sẻ ta nhìn thế giới thấy cái gì cũng đẹp, cũng lạ. Trời xanh này. Nắng vàng này. Bên dưới là cánh đồng mênh mông, rập rờn biển lúa chín vàng.

Đẹp mà không đẹp

Thấy bác Thành đi qua, Hùng liền gọi: Bác Thành ơi, bác xem con ngựa cháu vẽ có đẹp không?

Chiếc áo đẹp

Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Một chú Thỏ bước ra, tay cầm lá cọ che thân. Bỗng cơn gió bay vèo kéo theo tấm lá của Thỏ xuống nước. Rét quá, Thỏ co ro thầm nghĩ trong bụng: “Giá như mình có một chiếc áo thì hay biết mấy”.

Thư gửi các học sinh

Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Tôi đã tưởng tượng thấy thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi.

Chiếc rương thần

Cái Vân nóng ruột đợi bố đi công tác về. Bố đã hứa kì này cái Vân đạt học sinh giỏi, bố sẽ thưởng một món quà thật dễ thương. Một con búp bê xinh xắn có váy hồng, hay một chú chó bông trắng muốt, mắt long lanh như hai viên bi.

Chiếc thuyền giấy lang thang

Trên một khúc sông nọ, có một chiếc thuyền giấy màu trắng đang trôi theo chiều gió, càng ngày càng xa. Thuyền giấy đi đâu vậy nhỉ? Ngay cả nó cũng không biết nữa...