Làm Pla-ti-ni đến cùng

Hưng và Trang là hai anh em nhưng trông suýt soát nhau, vì Hưng hơn Trang có một tuổi. Hai anh em cũng rất mê bóng đá. Các buổi tường thuật bóng đá trên truyền hình, hai anh em không bỏ qua một buổi nào. Trong giải bóng đá quốc tế năm 1986 ở Mê-hi-cô, hai đứa còn thức dậy lúc một giờ sáng để xem truyền hình trực tiếp. Chúng thuộc tên từng đội bóng, từng danh thủ của các đội.

Hưng rất thích Pla-ti-nivừa đẹp trai lại vừa đá giỏi. Vậy nên nó nhận mình là Pla-ti-ni, còn Trang tự nhận là Ma-ra-đô-na

Hai đội bóng của nhà tập thể gồm gần chục cầu thủ mỗi đội, từ bảy đến mười hai tuổi. Tuy bé nhưng Hưng và Trang vào loại đá giỏi nên mỗi đứa làm đội trưởng một đội.

Sân bóng là một khoảng đất hẹp, mấp mô trước khu nhà tập thể. Tất cả các cầu thủ đều cởi trần, chân đất, đuổi theo quả bóng cao su bằng quả cam. Khung thành mỗi bên là khoảng trông giữa hai chiếc dép. Không có trọng tài “chuyên nghiệp” mà mỗi đứa thay nhau làm trọng tài. Quyết định bàn thắng hay thua nhiều khi còn tuỳ theo sự yêu, ghét của trọng tài với bên này hay bên kia. Trận đấu không quy định giờ mà chỉ ngừng khi nào các cầu thủ mệt hoặc mẹ các cầu thủ gọi về. Sau một trận đấu bao giờ cũng nảy ra các cuộc tranh cãi giữa các cầu thủ với trọng tài, rất căng thắng.

Chiều nay, trong khi hai đội đang thi đấu sôi nổi thì mẹ của Trang và Hưng gọi về đi tắm. Đúng lúc đó Pla-ti-ni Hưng đang chuẩn bị sút quả phạt đền “xít-mét”. Quả bóng đã bay ra ngoài khung thành. Tất cả cầu thủ hai đội đều reo lên : Pla-ti-ni rồi, Pla-ti-ni rồi…, có nghĩa là đá ra ngoài rồi. Vì đêm hôm trước Pla-ti-ni cũng sút nhiều quả phạt ra ngoài.

Lúc hai anh em ra về, Trang còn cười chế giễu Hưng:

– Anh đúng là Pla-ti-ni, toàn sút ra ngoài thôi.

– Này, đừng nói láo, không phải tao sút ra ngoài đâu mà là tại mẹ.

– Mẹ có sút đâu mà tại mẹ, tại anh chứ!

– Tại mẹ, mẹ gọi về đi tắm, thế là tao cuống lên.

– Anh thật là sướng hơn Pla-ti-ni, vì anh được đổ lỗi cho mẹ, còn Pla-ti-ni thì chẳng có ai mà đổ tại. Mà khi đá bóng, mẹ Pla-ti-ni có gọi về đi tắm đâu mà “cậu ấy” vẫn sút ra ngoài.

Nghe vậy, Hưng ức lắm, mắng át em:

– Mày không biết thì thôi, đồ “chíp hôi”, đừng xâu vào chuyện người khác. – Nói rồi Hưng oà lên khóc.

Trang lấm lét nhìn anh, muôn dỗ anh nín đi mà chả biết làm thế nào. Cuối cùng Trang tìm ra được một cách mà Trang tin là Hưng sẽ nguôi đi ngay :

– Anh Hưng ơi, thôi nín đi, em bảo này: Em cho anh làm Ma-ra-đô-na đấy, còn em làm Pla-ti-ni cũng được.

Sau câu nói đó, đứng là Hưng có dịu đi dần và thôi khóc. Hai anh em lặng lẽ về nhà.

Chiều hôm sau, trước trận đâu giữa hai đội, Hưng gọi Trang vào và bảo:

– Em cứ là Ma-ra-đô-na đi, anh vẫn là Pla-ti-ni cũng được. Vì trước “cậu ấy” đá hay thì mình nhận làm “cậu ây”, bây giờ “cậu ấy” đá dở mình lại không dám nhận thì hèn lắm Rồi Hưng quả quyết:

– Đã là Pla-ti-ni phải là Pla-ti-ni đến cùng. Với lại hôm qua, chính anh đã sút bóng ra ngoài chứ không phải tại mẹ.

 

Ý nghĩa

Trong tình yêu và sự ngưỡng mộ của cậu bé Hưng dành cho danh thủ bóng đá Pla-ti-ni còn có cả sự gắn bó trước sau như một. Đó là tính cách rất đáng khen ngợi của Hưng. Bên cạnh đó, đoạn kết của câu chuyện cho ta thấy Hưng còn là một cậu bé rất trung thực.

Con heo đất

Tôi đang mong bố mua cho tôi một con rô bốt. Nhưng bố lại mang về một con heo đất.

Chú ốc sên thích đi du lịch

Dưới gốc cây ở một khu rừng nọ, có một chú Ốc sên sinh sống. Từ trước tới nay, Ốc sên chưa bao giờ đi xa cả nên nó không hề biết thế giới bên ngoài rộng lớn tới mức nào...

Đất quý, đất yêu

Ngày xưa, có hai người khách du lịch đến nước Ê-ti-ô-pi-a. Họ đi khắp đất nước thăm đường sá, núi đồi, sông ngòi. Vua nước Ê-ti-ô-pi-a mời họ vào cung điện, mở tiệc chiêu đãi và tặng họ nhiều vật quý. Sau đó vua sai một viên quan đưa khách xuống tàu.

Kính lúp của Cáo con

Mấy hôm nay Hổ bị ốm nên nhờ Cáo cai quản giúp những động vật trong khu rừng. Cáo hí hửng ra mặt, nó thường xuyên đeo một cái kính lúp trước ngực và nghênh ngang đi lại trong rừng...

Bác Thầu Chín và em bé Việt kiều

Hồi đất nước ta còn sống dưới ách nô lệ của thực dân Pháp, có thời kỳ Bác Hồ phải hoạt động cách mạng bí mật ở bên Thái Lan. Bác tổ chức phong trào yêu nước trong đông đảo đồng bào ta do giặc Pháp sang làm ăn bên đó đã lâu đời.

Thật phiền khi phải trông em

Một buổi sáng đẹp trời, Chuột túi mẹ chuẩn bị sang phía rừng bên kia để hái những quả mâm xôi cho món tráng miệng tối nay.

Hội nghị Diên Hồng

Thượng hoàng Thánh Tông trịnh trọng hỏi các bô lão: Nước Đại Việt ta tuy là một nước nhỏ ở phương nam nhưng luôn bị nước ngoài nhòm ngó…

Điều không tính trước

Tôi chuẩn bị đánh nhau. Thoạt đầu tôi định lấy con dao của mẹ tôi làm vũ khí, nhưng khi sờ đến cái lưỡi thép to bản và mát lạnh của nó, tôi đâm ra sờ sợ làm sao! Con dao này mà vung lên một phát là địch thủ ngã như chơi.

Hai người bạn tốt

Một hôm, Cá Chình đang bơi lội một mình dưới đáy biển thì bỗng nhiên nhìn thấy một bông hoa rất đẹp ở trên một hòn đá phía xa, bông hoa đó có màu tím, màu xanh và cả màu vàng nữa, thật là đặc biệt...