Vẫn chưa ngủ dậy

Dumas là nhà văn nổi tiếng người Pháp. Một buổi tối nọ, Dumas và một người bạn là nhà biên kịch đến nhà hát lớn để xem kịch. Đúng hôm đó, nhà hát lại diễn một vở bi kịch do chính người bạn này biên soạn. Dumas nhìn một lượt khắp các hàng ghế khán giả, thấy một người đang ngủ rất say, ngáy khò khò. Dumas liền kéo tay áo của người bạn và nói:

- Nhìn kìa, anh bạn, đó chính là hiệu quả mà vở kịch của anh mang lại đấy!

Tối hôm sau, hai người lại rủ nhau đến nhà hát, lần này, nhà hát sẽ diễn một vở kịch của Dumas. Người bạn vẫn để bụng chuyện tối hôm qua Dumas chế giễu mình, bèn đưa mắt tìm kiếm trong hàng ghế khán giả. Cuối cùng, ông ta cũng nhìn thấy một khán giả đang ngủ. Ông ta hí hửng vỗ vai Dumas, đắc ý nói:

- Nhìn kìa, anh bạn Dumas thân yêu của tôi, hóa ra kịch của anh cũng có thể ru ngủ cho khán giả cơ đấy!

Dumas giả vờ chăm chú quan sát vị khán giả đang say sưa ngủ và nói với bạn mình:

- Ồ, đúng rồi, đây chính là vị khán giả chúng ta thấy tối hôm qua, thì ra anh ta ngủ đến bây giờ vẫn chưa buồn dậy!

 

Trò chuyện cùng bé

Dumas đã dùng một câu chuyện hài hước để chế giễu người bạn thù dai của mình, đúng là rất thông minh phải không bé? Khi chúng ta gặp phải một vấn đề khó khăn nào đó, hãy thử nhìn nhận nó theo một hướng lạc quan, tích cực và hài hước, nó sẽ mang lại hiệu quả không ngờ đấy!

Nhà buôn và thợ cắt tóc

Ngày xửa ngày xưa, có một nhà buôn nọ rất giàu có và tử tế. Thế nhưng, do một sự cố đáng tiếc, ông ta bị mất tất cả gia sản và trở nên nghèo khổ. Kể từ đó, không còn ai muốn làm bạn với ông ta nữa..

Chú Đỗ con

Một chú Đỗ con ngủ khì trong cái chum khô ráo và tối om suốt một năm. Một hôm tỉnh dậy chú thấy mình nằm giữa những hạt đất li ti xôm xốp. Chợt có tiếng lộp độp bên ngoài.

Thế giới tí hon

Sáng chủ nhật, Tô nai nịt gọn ghẽ rồi đi vào làng. Cậu không quên đem theo con dao díp và khẩu súng cao su làm bằng gỗ ổi đã ngả màu đen bóng.

Cứ gọi tôi là Ba như ngày trước

Ở phố Ngõ Nghè (Hải Phòng) có một ông già mù cả hai mắt tên là Thuyết. Hồi còn trẻ, ông làm thủy thủ [1] trên nhiều tàu buôn nước ngoài, về sau ông làm công trong một hiệu ảnh bên Pháp.

Cặp sừng và đôi chân

Mỗi ngày, Hươu đều tự soi mình dưới nước và tự nhủ: “Với cặp sừng lung linh, mình là con hươu đẹp nhất khu rừng”. Nhưng nó lại chẳng hề thích đôi chân chút nào vì cho rằng chúng trông thật xấu xí.

Các em nhỏ và cụ già

Mặt trời đã lùi dần về chân núi phía tây. Đàn sếu đang sải cánh trên cao. Sau một cuộc dạo chơi, đám trẻ ra về. Tiếng nói cười ríu rít.

Cây gạo cõng mặt trời

Dòng sông nhỏ chảy qua làm cánh đồng lúa bị tách làm đôi. Đường tách ấy, mùa hè nhuốm màu tím ngát của hoa bèo, mùa thu chuyển màu nước xanh biếc mây trời, mùa đông soi bóng những mảng lá vàng...

Trong quán ăn "Ba cá bống"

Bu-ra-ti-nô là một chú bé bằng gỗ. Chú có cái mũi rất dài. Chú người gỗ được bác rùa tốt bụng Toóc-ti-la tặng cho chiếc chìa khóa vàng để mở một kho báu.

Kiến và chim Bồ Câu

Vào một ngày mùa hè nóng bức, có một con kiến trên đường đi tìm nước uống. Sau khi đi dạo một lúc lâu, kiến thấy một dòng suối. Để có thể uống nước, kiến phải leo lên một ngọn cỏ cao. Trong lúc trèo, kiến bị sẩy chân và rơi xuống nước...