Lời bác giữ kho

Thường ngày, Dạ Dày là một bác giữ kho làm việc giỏi. Kho của bác không bao giờ giữ lại lâu một thứ gì.

Bác thường dặn cậu Mồm:

- Bất cứ làm việc gì cũng phải có kế hoạch. Ăn cũng thế, phải điều độ.

Ấy vậy mà hôm Tết lại xảy ra chuyện rắc rối.

Bác Dạ Dày đang nằm, chợt có giọng nói dẻo như cơm nếp:

- Năm mới chúc bác mạnh khoẻ.

Dạ Dày nhận ra Bánh Chưng Xanh. Bánh Chưng Xanh vội nói tiếp:

- Mỗi năm cháu chỉ tới thăm bác một lần vào dịp đầu xuân. Chẳng lẽ bác không cho cháu vào.

Sau đó, Bánh Chưng Xanh kể lể dài dòng cậu ta là món ăn đầy đủ nhất: nào gạo nếp, đỗ xanh, nào thịt mỡ, hành củ, hạt tiêu…

Bánh Chưng Xanh vừa nằm yên thì Thịt Mỡ tới. Bác giữ kho biết tính Thịt Mỡ từ lâu: có khi sáu, bảy giờ sau chú ta vẫn nằm ỳ trong kho.

Bác khẽ khàng hỏi:

- Trong bánh chưng đã có thịt mỡ rồi, chú còn vào đây làm gì?

Thịt Mỡ nói trơn tuột:

- Thế bác chưa nghe nói: “Bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ” à? Bánh Chưng Xanh thường đi kèm với Thịt Mỡ. Có như vậy mới gọi là Tết nhất chứ!

Bác Dạ Dày lại cho Thịt Mỡ vào.Nhưng bác bảo:

- Cho chú vào nhưng ngày Tết chớ có nằm ỳ ăn vạ trong ấy đấy!

Vừa ngửi thấy mùi nem thơm, bác Dạ Dày nhận ra ngay Dưa Hành, cho vào luôn.

“Thịt mỡ cứ phải có dưa hành mới trị được!”.

Bác biết rõ những tính tốt của dưa chua: bổ, thơm, chống độc, lại còn giúp cho công việc lưu thông được dễ dàng.

Nhìn vào cái kho khá đầy, bác giữ kho lo lắng nghĩ:

“Trời! Bánh Chưng Xanh, Thịt Mỡ, Dưa Hành… Không hiểu lát nữa Câu Đối Đỏ đến thì ngồi vào đâu đây?”.

Chợt thấy một anh chàng dò dẫm tới, bác giữ kho vội hỏi:

- Ai thế kia?

Giò đáp:

- Giò đây! Cho cháu vào với!

Bác Dạ Dày vội xua tay:

- Chật lắm rồi!

Giò năn nỉ nói:

- Bánh Chưng Xanh phải đi với giò mới phải chứ!

Bác giữ kho nói:

- Ấy lúc nãy, chú Thịt Mỡ cũng nói thế!

Giò thủ thỉ nói:

- Thịt mỡ hàng ngày thiếu gì. Ngày Tết phải có tí giò chứ. Với lại người cháu bó chặt lắm mà. Bác cứ cho cháu vào.

Thấy chú Giò dò dẫm từ ngoài xa vào, chẳng lẽ lại đuổi đi, bác Dạ Dày động lòng nói:

- Vào đó đừng có cãi nhau với Thịt Mỡ nhé!

Giò vừa vào kho thì cô Ninh tới:

- Ngoài kia cô cấp dưỡng đã hầm kĩ chúng cháu rồi, đụng vào là tan ngay. Chúng cháu xin hứa với bác, không ở lâu trong kho đâu: toàn nước lõng bõng thế này.

Bác thủ kho vừa cho cô Ninh vào thì cậu Mứt tới. Cậu ta nói luôn:

- Chẳng lẽ ngày Tết ăn xong lại không có tí mứt tráng miệng. Mà có nhiều nhặn gì cho cam.

Nghe Mứt nói cũng có lí, bác Dạ Dày tưởng đã được nghỉ ngơi tí chút, chợt nghe thấy tiếng óc ách trong kho như nước sôi ùng ục.

Thịt Mỡ kêu toáng lên đầu tiên:

- Ối trời ơi! Chật chội quá!

Cô Ninh cũng kêu toáng lên:

- Ai đạp vào người tôi thế?

Thịt Mỡ vội đáp:

- Tôi đấy! Ở đây chật quá!

Cái kho của bác ta căng hết mức như sắp nứt ra. Kho chật quá làm bác ta nôn nao, khó chịu. Chị em nhà Ruột lộn ngược lộn xuôi sôi lên sùng sục. Bác Dạ Dày mở toang cửa. Chị em nhà Ruột cũng làm như vậy. Thế là bao nhiêu thứ trong kho mất sạch.

Lần đầu tiên trong đời, bác Dạ Dày mắc lỗi.

Gà và Cáo

Lão Cáo đang đi chợt nghe tiếng Gà rừng con khóc lóc ven rừng! Hay quá! Lại được chén rồi!

Cá Rô Ron không vâng lời mẹ

Con người có cái cần câu. Đầu cần câu buộc sợi dây cước. Đầu sợi dây cước buộc lưỡi câu. Lưỡi câu mắc con mồi ngon, thả xuống nước. Con cá nào tham mồi đớp phải, người ta giật lên là chết...

Bài học quý

Trong khu rừng kia, chú Sẻ và chú Chích chơi với nhau rất thân. Một hôm, Sẻ nhận được món quà của bà ngoại gửi đến. Đó là một chiếc hộp đựng toàn hạt kê. Sẻ không hề nói với bạn một lời nào về món quà lớn ấy cả.

Chú chó Bấc

Bấc có một tình yêu cuồng nhiệt đối với ông chủ Giôn của mình. Giôn đã cứu sống nó. Hơn thế nữa, anh còn là một ông chủ lí tưởng. Anh chăm sóc Bấc như thể nó là con anh.

Cây gạo bên hồ

Bên bờ hồ có một cây Gạo xòe tán lá trên mặt nước. Một hôm, có hai chú chim đến đậu trên cành, một chú có bộ lông đỏ, một chú có bộ lông vàng...

Một phút

Mọi người trong gia đình đều có tính cẩn thận và quý trọng thời giờ, chỉ trừ có Mi-chi-a. Mi-chi-a bao giờ cũng chậm trễ hơn người khác. Đến giờ ăn, mọi người đã ngồi vào bàn, chỉ thiếu Mi-chia-a.

Dâu tây nhỏ

Một quả dâu tây nhỏ mặc chiếc váy màu đỏ tươi, đội một cái mũ xanh đang chạy nhảy tung tăng trên bãi cỏ. Dế mèn nhìn thấy Dâu tây liền nói “Dâu tây mới xinh đẹp làm sao, tôi hát một bài cho bạn nghe nhé"...

Chim Sơn Ca và Cu Cu

Nghe vợ, nhớ cả lời bạn, hơn nữa thật khó phân biệt Sơn Ca với Cu Cu sơ sinh, vì thế lòng Sơn Ca chồng dịu lại.

Cô Chấm

Chấm không phải là cô con gái đẹp, nhưng là người mà ai đã gặp thì không thể lẫn lộn với bất cứ một người nào khác.