Lời bác giữ kho

Thường ngày, Dạ Dày là một bác giữ kho làm việc giỏi. Kho của bác không bao giờ giữ lại lâu một thứ gì.

Bác thường dặn cậu Mồm:

- Bất cứ làm việc gì cũng phải có kế hoạch. Ăn cũng thế, phải điều độ.

Ấy vậy mà hôm Tết lại xảy ra chuyện rắc rối.

Bác Dạ Dày đang nằm, chợt có giọng nói dẻo như cơm nếp:

- Năm mới chúc bác mạnh khoẻ.

Dạ Dày nhận ra Bánh Chưng Xanh. Bánh Chưng Xanh vội nói tiếp:

- Mỗi năm cháu chỉ tới thăm bác một lần vào dịp đầu xuân. Chẳng lẽ bác không cho cháu vào.

Sau đó, Bánh Chưng Xanh kể lể dài dòng cậu ta là món ăn đầy đủ nhất: nào gạo nếp, đỗ xanh, nào thịt mỡ, hành củ, hạt tiêu…

Bánh Chưng Xanh vừa nằm yên thì Thịt Mỡ tới. Bác giữ kho biết tính Thịt Mỡ từ lâu: có khi sáu, bảy giờ sau chú ta vẫn nằm ỳ trong kho.

Bác khẽ khàng hỏi:

- Trong bánh chưng đã có thịt mỡ rồi, chú còn vào đây làm gì?

Thịt Mỡ nói trơn tuột:

- Thế bác chưa nghe nói: “Bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ” à? Bánh Chưng Xanh thường đi kèm với Thịt Mỡ. Có như vậy mới gọi là Tết nhất chứ!

Bác Dạ Dày lại cho Thịt Mỡ vào.Nhưng bác bảo:

- Cho chú vào nhưng ngày Tết chớ có nằm ỳ ăn vạ trong ấy đấy!

Vừa ngửi thấy mùi nem thơm, bác Dạ Dày nhận ra ngay Dưa Hành, cho vào luôn.

“Thịt mỡ cứ phải có dưa hành mới trị được!”.

Bác biết rõ những tính tốt của dưa chua: bổ, thơm, chống độc, lại còn giúp cho công việc lưu thông được dễ dàng.

Nhìn vào cái kho khá đầy, bác giữ kho lo lắng nghĩ:

“Trời! Bánh Chưng Xanh, Thịt Mỡ, Dưa Hành… Không hiểu lát nữa Câu Đối Đỏ đến thì ngồi vào đâu đây?”.

Chợt thấy một anh chàng dò dẫm tới, bác giữ kho vội hỏi:

- Ai thế kia?

Giò đáp:

- Giò đây! Cho cháu vào với!

Bác Dạ Dày vội xua tay:

- Chật lắm rồi!

Giò năn nỉ nói:

- Bánh Chưng Xanh phải đi với giò mới phải chứ!

Bác giữ kho nói:

- Ấy lúc nãy, chú Thịt Mỡ cũng nói thế!

Giò thủ thỉ nói:

- Thịt mỡ hàng ngày thiếu gì. Ngày Tết phải có tí giò chứ. Với lại người cháu bó chặt lắm mà. Bác cứ cho cháu vào.

Thấy chú Giò dò dẫm từ ngoài xa vào, chẳng lẽ lại đuổi đi, bác Dạ Dày động lòng nói:

- Vào đó đừng có cãi nhau với Thịt Mỡ nhé!

Giò vừa vào kho thì cô Ninh tới:

- Ngoài kia cô cấp dưỡng đã hầm kĩ chúng cháu rồi, đụng vào là tan ngay. Chúng cháu xin hứa với bác, không ở lâu trong kho đâu: toàn nước lõng bõng thế này.

Bác thủ kho vừa cho cô Ninh vào thì cậu Mứt tới. Cậu ta nói luôn:

- Chẳng lẽ ngày Tết ăn xong lại không có tí mứt tráng miệng. Mà có nhiều nhặn gì cho cam.

Nghe Mứt nói cũng có lí, bác Dạ Dày tưởng đã được nghỉ ngơi tí chút, chợt nghe thấy tiếng óc ách trong kho như nước sôi ùng ục.

Thịt Mỡ kêu toáng lên đầu tiên:

- Ối trời ơi! Chật chội quá!

Cô Ninh cũng kêu toáng lên:

- Ai đạp vào người tôi thế?

Thịt Mỡ vội đáp:

- Tôi đấy! Ở đây chật quá!

Cái kho của bác ta căng hết mức như sắp nứt ra. Kho chật quá làm bác ta nôn nao, khó chịu. Chị em nhà Ruột lộn ngược lộn xuôi sôi lên sùng sục. Bác Dạ Dày mở toang cửa. Chị em nhà Ruột cũng làm như vậy. Thế là bao nhiêu thứ trong kho mất sạch.

Lần đầu tiên trong đời, bác Dạ Dày mắc lỗi.

Bé Mai đã lớn

Bé Mai rất thích làm người lớn. Bé thử đủ mọi cách: bé đi dép của mẹ, bé cài trâm lên mái tóc theo kiểu của cô. Bé lại còn đeo đồng hồ tay nữa. Nhưng chẳng có kết quả. Mọi người chỉ nhìn bé, cười chế giễu.

Cá Mập và Cá Kiếm

Một hôm, Cá Kiếm mẹ đưa con đến một khe đá, bảo cá con ở yên một chỗ để cá mẹ đi kiếm ăn. Một lát sau, một con Cá Mập đến cửa khe đá, khóc lóc nói với cá con...

Đi tìm bạn

Thỏ Xám và Nhím Xù là đôi bạn chơi với nhau rất thân. Những buổi sáng mùa hè, hai bạn rủ nhau là bờ suối hái hoa, đào củ. Những buổi tối mùa thu hai bạn kéo nhau ra bãi cỏ nô đùa dưới ánh trăng.

Chú sóc thông minh

Trên cành cao, một chú Sóc đang vui vẻ nhảy nhót. Dưới đất, có con Sói đang đi tìm bữa điểm tâm. Nhìn thấy Sóc, Sói nghĩ cách để ăn thịt Sóc, bèn nói: Chúc buổi sáng tốt lành!

Mèo con không biết vâng lời

Đó là một con mèo tam thể rất đẹp, nhưng cũng rất bướng, không biết nghe lời. Nó còn nhỏ, không biết mẹ nó là ai, chỉ biết cô bé gái thường ôm vuốt ve nó và không bao giờ mắng nó cả.

Mây Trắng và mây Đen

Mây Trắng và mây Đen xưa kia đều là con của Thần Nước. Khi mới sinh ra, hai chị em đều mặc áo xám giống hệt nhau, nên người ta thường gọi chung một tên là: Mây Xám.

Chiếc thuyền giấy lang thang

Trên một khúc sông nọ, có một chiếc thuyền giấy màu trắng đang trôi theo chiều gió, càng ngày càng xa. Thuyền giấy đi đâu vậy nhỉ? Ngay cả nó cũng không biết nữa...

Cặp sừng và đôi chân

Mỗi ngày, Hươu đều tự soi mình dưới nước và tự nhủ: “Với cặp sừng lung linh, mình là con hươu đẹp nhất khu rừng”. Nhưng nó lại chẳng hề thích đôi chân chút nào vì cho rằng chúng trông thật xấu xí.

Hội nghị Diên Hồng

Thượng hoàng Thánh Tông trịnh trọng hỏi các bô lão: Nước Đại Việt ta tuy là một nước nhỏ ở phương nam nhưng luôn bị nước ngoài nhòm ngó…