Lời hứa của sâu róm

Con sâu róm thấy mình rất đẹp, nó soi mình vào các giọt sương và tự ngắm nghía:

– Mình đẹp biết bao!

Nó tự bảo thế. Và nó ngắm nghía cái mặt bẹt, uốn cái lưng xù lông lên để nhìn rõ hơn cái vạch màu vàng ở hai bên lưng.

– Thật là thiệt thòi cho bất cứ ai không được trông thấy mình!

May thay, có một cô bé đang hái hoa. Sâu róm ta liền bò lên trên đóa hoa đẹp nhất và chờ đợi.

Vừa nhìn thấy sâu róm, cô bé kêu lên:

– Khiếp! Khiếp! Xấu ơi là xấu!

– A! Như thế à? – Sâu róm ta bực mình lên tiếng – Được rồi, ta lấy danh dự thề rằng từ nay trở đi ta sẽ không để một người nào trông thấy ta bất kì ở đâu và vì lí do gì nữa.

Lời đã nói ra, phải nhớ lấy mặc dù nó chỉ là sâu róm. Lập tức nó bò lên một cây cao, từ thân cây bò ra cành lớn, từ cành lớn bò ra cành nhỏ, từ cành nhỏ bò lên nhánh, từ nhánh bò ra lá.

Rồi sâu róm kéo ở bụng ra một sợi tơ nhỏ và tiếp tục nhả sợi làm thành kén bao quanh mình. Nó làm việc ấy lâu lắm. Làm kén xong, nó thở dài:

– Ôi, mệt quá ! Đầu óc cứ quay cuồng lên!

Ở trong kén, vừa tối lại vừa nóng, nhưng không còn việc gì làm, sâu róm ngủ thiếp đi.

Rồi một hôm nó thức giấc vì thấy ngứa lưng quá. Nó cọ vào kén, cọ lâu quá đến nỗi kén thủng một lỗ và nó thò đầu ra ngoài. Suýt nữa thì nó rơi xuống. Ngay lúc đó, nó thấy cô bé hôm nọ ở trên bãi cỏ và rất sợ cô bé lại nhìn thấy
mình.

“Khiếp! Khiếp! – Nó nghĩ như vậy – Nếu mình không đẹp thì đó không phải là lỗi ở mình. Nhưng nếu để cô ta trông thấy mình thì mình là đồ nói dối. Mình đã hứa là không bao giờ để ai thấy mình nữa cơ mà! Không giữ lời hứa, mình sẽ mất danh dự…”.

Thất vọng, nó buông mình xuống bãi cỏ.

Cô bé liền kêu lên:

– Ồ, đẹp quá !…

“Như thế thì tin họ thế nào được nhỉ? Hôm trước họ bảo là xấu; nay họ lại bảo là đẹp!…”.

Tức thì, sâu róm soi mình vào một giọt sương. Nó đã thấy gì? Nó ngạc nhiên thấy một gương mặt hoàn toàn khác, với những sợi râu mép dài, dài lắm. Sửng sốt, nó uốn cong lưng thì ở trên lưng đã có những cánh lớn màu sắc rực rỡ. Nó hiểu ngay là mình đã hóa thành bươm bướm. Thì ra mọi việc là như thế. Và nó bay lượn trên bãi cỏ. Là bươm bướm nó chả hứa gì cả.

Trong quán ăn "Ba cá bống"

Bu-ra-ti-nô là một chú bé bằng gỗ. Chú có cái mũi rất dài. Chú người gỗ được bác rùa tốt bụng Toóc-ti-la tặng cho chiếc chìa khóa vàng để mở một kho báu.

Ngựa Trắng không nghe lời mẹ

Có một chú Ngựa Trắng lúc nào cũng muốn làm trái với những điều đã được dặn.

Nhím con và ngôi nhà bí đỏ

Sau cơn mưa, Nhím con phát hiện trên bãi cỏ có một quả bí đỏ to ơi là to. Nó đi vòng quanh quả bí và sung sướng cười phá lên, “Cuối cùng mình cũng có nhà mới rồi!” Thế rồi Nhím con đẩy quả bí đỏ đến dưới một gốc cây...

Ngọn đuốc sống Lê Văn Tám

Được quân Anh che chở và giúp sức, ngày 23 tháng 9 năm 1945, giặc Pháp nổ súng ở Sài Gòn, hòng trở lại cướp nước ta. Nhân dân Sài Gòn sôi sục căm thù, xông lên đánh trả quân xâm lược.

Bác Thầu Chín và em bé Việt kiều

Hồi đất nước ta còn sống dưới ách nô lệ của thực dân Pháp, có thời kỳ Bác Hồ phải hoạt động cách mạng bí mật ở bên Thái Lan. Bác tổ chức phong trào yêu nước trong đông đảo đồng bào ta do giặc Pháp sang làm ăn bên đó đã lâu đời.

Cô con gái út của ông mặt trời

Ông mặt trời có rất nhiều con nhưng chỉ có một cô con gái duy nhất là Út Trăng xinh đẹp, bé bỏng.

Câu chuyện cái mũ

Khu rừng nọ bị cháy, lại đang lúc gió to nên ngọn lửa bùng lên rất lớn, nhuộm đỏ rực cả một góc trời. Các loài động vật trong khu rừng hốt hoảng, lập tức chạy đi dập lửa. Người thì xách xô, người thì xách chậu, người múc nước, người tạt lửa...

Nhằm thẳng quân thù mà bắn!

Tháng 8 năm 1964, giặc Mỹ bắt đầu cho máy bay bắn phá gây tội ác ở miền Bắc. Thiếu úy Nguyễn Viết Xuân cùng đồng đội hành quân lên miền tây Quảng Bình bảo vệ vùng trời của Tổ quốc.

Ba chú dê con

Một buổi chiều nắng gắt. Trên sườn đồi vắng vẻ, ba chú dê con rủ nhau đi ăn cỏ. Chúng chạy nhảy vui đùa, chẳng sợ gì ánh nắng tháng năm gay gắt thiêu đốt.