Lời nói có phép lạ

Một cụ già tóc trắng như cước ngồi trên chiếc ghế dài ngoài vườn hoa. Cụ hỏi bé Pavlik vừa đi tới:

– Hình như cậu đang có điều gì buồn bực?

– Chỉ tại con Lenka. Nó không bao giờ muốn cho cháu chiếc bút chì của nó. Cả bà và anh cháu nữa. Cả nhà chẳng ai thương cháu cả. Khi anh cháu làm chiếc thuyền, anh ấy không bao giờ cho cháu làm chung.

Cháu bảo: “Em sẽ bẻ bơi chèo đi rồi em nhảy xuống đi một mình”.

– Tôi sẽ có cách giúp cậu.

– Làm thế nào hở cụ?

Cụ già ghé tai cậu bé thì thầm, rồi nói to:

– Đó là lời nói có phép lạ.

– Cháu về ngay bây giờ sẽ áp dụng ngay.

Lenka đang ngồi vẽ, vừa thấy Pavlik về, nó vội quơ cả nắm bút chì màu giữ chặt trong ta.

Pavlik đến gần em, lấy giọng hết sức dịu dàng:

– Cho anh một chiếc bút chì nào.

Em gái Lenka trò mắt ngạc nhiên. Nó xòe ngay bàn tay ra bảo:

– Anh muốn lấy chiếc nào, em cho đấy.

Pavlik mở cửu nhà bếp đến bên bà âu yếm nói bằng giọng ngọt ngào:

– Bà ơi, bà cho cháu một mẩu bánh nhé!

Lời nói của Pavlik đúng là có phép lạ. Nó làm sáng lên đôi mắt và nụ cười của bà.

Khi anh trai khoe sẽ đi thuyền, Pavlik đặt tay lên vai anh đề nghị:

– Cho em đi cùng với nhé!

Anh nhìn Pavlik ngần ngại thì cả nhà cùng ủng hộ cậu bé. Lenka năn nỉ:

– Anh cho Pavlik đi với!

– Được rồi. Nhưng phải ngoan đấy.

Pavlik sung sướng nhảy tót ra phố tìm cụ già. Nhưng cụ không còn ngồi ở vườn hoa nữa.

Nếp sống giản dị của Bác Hồ

Ở cương vị Chủ tịch nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh sống rất giản dị. Bác không muốn Chính phủ dành một sự ưu đãi nào cho riêng mình.

Chim Sơn Ca và Cu Cu

Nghe vợ, nhớ cả lời bạn, hơn nữa thật khó phân biệt Sơn Ca với Cu Cu sơ sinh, vì thế lòng Sơn Ca chồng dịu lại.

Nhà bác học và bà cụ

Edison là một nhà bác học nổi tiếng người Mỹ, đã có nhiều phát minh khoa học lớn. Ông đã góp phần hoàn chỉnh máy điện báo, điện thoại, bóng đèn điện, đèn ống, máy ghi âm, xe điện, máy chiếu phim, v.v…

Người mạnh nhất hành tinh

Va-len-tin Di-cun là đứa trẻ sinh thiếu tháng, cân nặng chỉ hơn 1 ki-lô-gam và có nguy cơ chết yểu. Ý chí của người mẹ đã cứu sông cậu bé. Năm 3 tuổi, Va-len-tin mồ côi cả cha lẫn mẹ.

Người thầy của tuổi thơ

Hồi mười một tuổi, tôi vẫn gầy và ẻo lả như một cọng cỏ mảnh. Một hôm, mẹ mang về cho tôi một con mèo mướp nhỏ, ốm yếu.

Bé Nam và con rùa Hồ Gươm

Bé Nam đang đứng tránh mưa trong một cái tháp nhỏ ở một góc bờ Hồ Gươm gần ngã tư đường Tràng Thi và đường Lê Thái Tổ...

Hồ Gương

Có một hồ nước rộng, trông thấy đáy. Những khi gió nhẹ mặt hồ phẳng lặng như gương. Một chú Chim nhỏ bay qua thấy bóng mình dưới nước, bèn cất tiếng

Khát vọng sống

Giôn và Bin khập khiễng đi ra bờ suối. Mỗi người mang một khẩu súng và một cuộn chăn trên vai. Cả hai đều thấm mệt sau những ngày gian khổ dài đằng đẵng. Giôn bỗng trượt chân suýt ngã.

Hột mận

Một bà mẹ mua mận cho các con ăn sau bữa cơm. Bà để mận trên một cái đĩa ở giữa bàn. Va-ni-a chưa bao giờ được ăn mận nên thèm lắm.