Lựa lời mà nói

Một ngày kia, một ông lão loan truyền tin đồn rằng người hàng xóm của ông là một tên trộm. Kết quả là  chàng trai trẻ hàng xóm bị cảnh sát bắt. Vài hôm sau, chàng trai trẻ được thả ra vì cảnh sát không kiếm được bằng chứng. Khi được thả về nhà, anh rất tức giận vì bị ông lão hàng xóm vu oan. Anh ta liền nộp đơn kiện ông lão.

Trong phiên tòa, ông già nói với quan tòa, “Tất cả chỉ là những lời bình luận, không làm hại ai”. Quan tòa nói với ông già trước khi đưa ra phán quyết, “Hãy viết ra tất cả những điều ông đã nói về bạn trẻ kia trên trên một mẩu giấy. Cắt mẩu giấy vụn ra và trên đường đi về nhà, hãy quăng những mảnh giấy vụn ra ngoài đường. Ngày mai, trở lại đây để nghe phán quyết”.

 

Ngày hôm sau, vị quan tòa nói với ông lão, “Trước khi nhận bản án, ông hãy đi ra ngoài và thu lượm lại tất cả các mảnh giấy vụn mà ông đã ném đi hôm qua”. Ông lão nói, “Tôi không thể làm được! Gió đã thổi những mảnh giấy đó đi khắp nơi. Biết ở đâu mà tìm?”

Quan tòa trả lời: “Cũng giống như vậy, những lời bình phẩm đơn giản có thể đánh mất danh dự của một người đến mức khó có thể lấy lại”. Ông lão liền nhận ra lỗi lầm của mình và cầu xin tòa tha thứ”.

Bài học: Không nên vu oan hay giá họa bất cứ ai mà không biết sự thật. Lời nói của bạn có thể làm tổn thương người khác.

Bàn tay mẹ

Bình yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Tay mẹ không trắng đâu. Bàn tay mẹ rám nắng, các ngón tay gầy gầy, xương xương. Bình rất thích áp hai bàn tay của mẹ vào má. Hai bàn tay xoa vào má cứ ram ráp nhưng không hiểu sao Bình rất thích.

Các em nhỏ và cụ già

Mặt trời đã lùi dần về chân núi phía tây. Đàn sếu đang sải cánh trên cao. Sau một cuộc dạo chơi, đám trẻ ra về. Tiếng nói cười ríu rít.

Hội thề Đông Quan

Năm 1427, sau hàng loạt chiến thắng, nghĩa quân Lam Sơn tiến về thành Đông Quan (Hà Nội ngày nay). Tướng giặc Vương Thông đóng chặt cửa thành chờ cứu viện.

Cuộc phiêu lưu của bồ công anh

Kìa một cụm hoa Bồ Công Anh đang im lìm buồn bã. Những cánh hoa nhỏ li ti sắp rời thân mẹ, bay xa bay xa...

Cá Rô Ron không vâng lời mẹ

Con người có cái cần câu. Đầu cần câu buộc sợi dây cước. Đầu sợi dây cước buộc lưỡi câu. Lưỡi câu mắc con mồi ngon, thả xuống nước. Con cá nào tham mồi đớp phải, người ta giật lên là chết...

Rất nhiều mặt trăng

Ở vương quốc nọ có một cô bé xinh xinh chừng năm, sáu tuổi. Bé xíu như vậy, nhưng cô lại là công chúa. Một lần, công chúa ốm nặng. Nhà vua rất lo lắng. Ngài hứa tặng cô con gái bé nhỏ bất kì thứ gì cô muốn, miễn là cô khỏi bệnh.

Thư gửi các học sinh

Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Tôi đã tưởng tượng thấy thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi.

Sự tích ngày và đêm

Ngày xửa ngày xưa, Mặt Trăng, Mặt Trời và Gà Trống cùng sống với nhau trên trời. Mặt Trăng mặc cái áo màu trắng, Gà Trống đội một chiếc mũ màu đỏ. Mặt Trăng thích cái mũ đỏ của Gà Trống lắm.

Nàng tiên mưa

Hôm nay, Vịt con được mẹ cho ra sông tắm mát. Vịt con thích lắm. Những hạt nước bé xíu tinh nghịch rủ nhau trèo lên lưng, lên đầu Vịt con rồi lại lăn xuống mặt nước.