Một chuyến tham quan

Bé Loan học lớp mẫu giáo 5 tuổi. Một hôm, cơ quan mẹ Loan tổ chức đi tham quan Hà Nội. Thấy Loan ngoan, biết vâng lời bố mẹ, mẹ bàn với bố cho Loan đi cùng.

Được đi cùng mẹ Loan thích lắm. Hai mẹ con chuẩn bị đồ đạc, quần áo để đi.

Sáng sớm hôm đó, bố chở hai mẹ con đến cơ quan của mẹ, bố tạm biệt hai mẹ con Loan. Loan chào bố và lên xe. Mẹ sợ Loan bị say xe nên cho Loan ngồi gần cửa sổ cho thoáng. Trên xe rất đông người, Loan chào các bác, các cô. Ai cũng khen Loan ngoan và hỏi Loan đủ thứ chuyện...

Đúng 6 giờ, xe chuyển bánh, xe chạy thật là nhanh. Đến một đoạn đường, xe dừng lại để đón cô Hằng, vì nhà cô ở xa cơ quan, lại tiện đường xe qua nên cô đón xe luôn ở đó. Bé Loan thấy bên đường có một cành hoa bằng lăng tím rất đẹp vừa tầm tay với của Loan. Loan đưa tay ra với cành hoa. Chưa kịp hái thì xe chạy, một cành cây quật mạnh vào tay Loan đau điếng, Loan kêu lên:

- Ôi! Đau quá, mẹ ơi!

Mẹ đang mải hỏi chuyện cô Hằng, nghe Loan kêu mẹ quay lại, nhìn thấy Loan bị các vết xước nhẹ, mẹ vội vàng ôm Loan vào lòng và nhắc:

- Con nên nhớ khi đi tàu và xe, không được thò đầu và tay ra ngoài rất nguy hiểm.

Trong chuyến đi đó, Loan luôn luôn nghe lời mẹ. Khi đi bộ dưới lòng đường, Loan luôn nhớ đi bên tay phải, Loan được đi thăm Lăng Bác Hồ, được ngắm cảnh Hồ Gươm...Qua lần đi tham quan Hà Nội, Loan còn hiểu thêm một điều: "Khi đi tàu và xe, không được thò đầu và tay ra ngoài".

Trở về nhà, Loan kể cho các bạn nghe về chuyến đi Hà Nội và nhắc lại lời dặn của mẹ: "Không được thò đầu và tay ra ngoài khi đi tàu, đi xe".

Lời bác giữ kho

Thường ngày, Dạ Dày là một bác giữ kho làm việc giỏi. Kho của bác không bao giờ giữ lại lâu một thứ gì. Bác thường dặn cậu Mồm: Bất cứ làm việc gì cũng phải có kế hoạch. Ăn cũng thế, phải điều độ.

Từ cậu bé làm thuê

Ông Nguyễn Sơn Hà là người khai sinh ra ngành sơn Việt Nam.

Có chí thì nên

Đầu năm học, Bắc được bố đưa đến trường. Bố cậu nói với thầy giáo: Xin thầy kiên nhẫn, thật kiên nhẫn, vì con tôi tối dạ lắm!

Cái miệng của Ếch con

Có một chú Ếch con sống trong một cái ao nọ. Chú ta có một cái miệng rất rộng và bắt mồi cũng rất giỏi. Ếch con và Én con là bạn thân của nhau. Một bạn thì biết bay và có thể bắt côn trùng trên cao...

Chú bò Ba Bớt

Ba Bớt là con bò đẹp. Ở nó hội đủ các tiêu chuẩn: mình thon, chân cao, mắt sáng, lông mượt, sừng khoẻ, dáng đi oai vệ. Giữa cái trán rộng màu hạt dẻ nổi lên ba cái bớt màu trắng, thế nên nó có tên là Ba Bớt.

Dây thun xanh, dây thun đỏ

Mỗi sáng đi học, mẹ cho hai anh em mỗi đứa một nghìn đồng để ăn quà. Bao giờ Hoài Ly cũng tiêu hết số tiền ấy. Thì làm gì mà chẳng hết – một nghìn đồng đủ mua một gói xôi đậu xanh.

Chuyện lạ trong rừng

Tối hôm qua, trong khu rừng bỗng nhiên xảy ra rất nhiều chuyện kì lạ: Cái đuôi sặc sỡ của chim Công bỗng nhiên không còn. Cú mèo thì có một bộ mặt giống hệt như Chuột đồng, bộ lông mềm mượt của Khỉ vàng bỗng nhiên trở nên đen đúa...

Alexander Graham Bell – người phát minh ra điện thoại

Ngày 7- 8 – 1922, tất cả các máy điện thoại trên toàn nước Mĩ câm lặng, cả nước cử hành quốc tang tiễn biệt Alexander Graham Bell – người phát minh điện thoại vừa qua đời 5 ngày trước đó.

Chú Đỗ con

Một chú Đỗ con ngủ khì trong cái chum khô ráo và tối om suốt một năm. Một hôm tỉnh dậy chú thấy mình nằm giữa những hạt đất li ti xôm xốp. Chợt có tiếng lộp độp bên ngoài.