Một chuyến tham quan

Bé Loan học lớp mẫu giáo 5 tuổi. Một hôm, cơ quan mẹ Loan tổ chức đi tham quan Hà Nội. Thấy Loan ngoan, biết vâng lời bố mẹ, mẹ bàn với bố cho Loan đi cùng.

Được đi cùng mẹ Loan thích lắm. Hai mẹ con chuẩn bị đồ đạc, quần áo để đi.

Sáng sớm hôm đó, bố chở hai mẹ con đến cơ quan của mẹ, bố tạm biệt hai mẹ con Loan. Loan chào bố và lên xe. Mẹ sợ Loan bị say xe nên cho Loan ngồi gần cửa sổ cho thoáng. Trên xe rất đông người, Loan chào các bác, các cô. Ai cũng khen Loan ngoan và hỏi Loan đủ thứ chuyện...

Đúng 6 giờ, xe chuyển bánh, xe chạy thật là nhanh. Đến một đoạn đường, xe dừng lại để đón cô Hằng, vì nhà cô ở xa cơ quan, lại tiện đường xe qua nên cô đón xe luôn ở đó. Bé Loan thấy bên đường có một cành hoa bằng lăng tím rất đẹp vừa tầm tay với của Loan. Loan đưa tay ra với cành hoa. Chưa kịp hái thì xe chạy, một cành cây quật mạnh vào tay Loan đau điếng, Loan kêu lên:

- Ôi! Đau quá, mẹ ơi!

Mẹ đang mải hỏi chuyện cô Hằng, nghe Loan kêu mẹ quay lại, nhìn thấy Loan bị các vết xước nhẹ, mẹ vội vàng ôm Loan vào lòng và nhắc:

- Con nên nhớ khi đi tàu và xe, không được thò đầu và tay ra ngoài rất nguy hiểm.

Trong chuyến đi đó, Loan luôn luôn nghe lời mẹ. Khi đi bộ dưới lòng đường, Loan luôn nhớ đi bên tay phải, Loan được đi thăm Lăng Bác Hồ, được ngắm cảnh Hồ Gươm...Qua lần đi tham quan Hà Nội, Loan còn hiểu thêm một điều: "Khi đi tàu và xe, không được thò đầu và tay ra ngoài".

Trở về nhà, Loan kể cho các bạn nghe về chuyến đi Hà Nội và nhắc lại lời dặn của mẹ: "Không được thò đầu và tay ra ngoài khi đi tàu, đi xe".

Búp Măng non

Bé đã bao giờ mhìn thấy tre chưa? Cây tre mọc thẳng, dáng cao cao, lá nhòn nhọn, trông rất đẹp. Bất kể trời gió lớn mưa to, tre vẫn thẳng vút, không bao giờ ngả nghiêng.

Cu Tỏn

Con rạch Cái Gia khá rộng, nước từ sông chảy vào ra cùng hai buổi lớn, ròng. Cứ mỗi năm nghỉ hè, thằng Bách lại về đây chơi suốt một tháng.

Nghệ sĩ piano Đặng Thái Sơn

Đặng Thái Sơn sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống âm nhạc. Cha của Đặng Thái Sơn là nhạc sĩ Đặng Đình Hưng, mẹ là Nhà giáo Nhân dân, Nghệ sĩ Ưu tú Thái Thị Liên, nguyên chủ nhiệm khoa đàn piano Nhạc viện Hà Nội.

Én con và chiếc lá

Mùa thu sắp qua đi. Mùa đông sắp đến. Trên một ngọn cây cao, Én con cứ rúc rúc đầu vào tổ rồi lại nhìn ra ngoài trời...

Xã tắc quý hơn ngôi báu

Một ngày mùa thu năm Canh Thìn (980), bầu trời Hoa Lư trong vắt. Nắng vàng trải mênh mang trên núi rừng. Hoàng cung Hoa Lư trang nghiêm hôm nay được canh phòng nghiêm ngặt hơn.

Avanti thông minh

Avanti nổi tiếng là một người thông minh, giỏi đối đáp. Một hôm, Avanti mở một xưởng nhuộm, Bayi muốn chơi khăm Avanti, liền đến xưởng nhuộm và nói với ông: Avanti này, nghe nói tay nghề của ông rất giỏi, ông có thể giúp tôi...

Ba chú dê con

Một buổi chiều nắng gắt. Trên sườn đồi vắng vẻ, ba chú dê con rủ nhau đi ăn cỏ. Chúng chạy nhảy vui đùa, chẳng sợ gì ánh nắng tháng năm gay gắt thiêu đốt.

Người ăn xin

Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi. Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại…

Bố của Xi-mông

Chuông báo trưa vừa dứt. Cửa trường mở, và bọn trẻ con chen lấn nhau ùa ra cho nhanh. Nhưng chúng không mau tản mát về nhà ăn trưa như mọi ngày mà còn dừng lại, cách đó vài bước, tụ tập thành nhóm, thì thào to nhỏ.