Một giấc mơ

Có một cậu bé rất lười rửa mặt, tắm gội. Mẹ cậu rất buồn vì mỗi lần mẹ gọi ra rửa mặt hay gội đầu, tắm giặt là cậu lại đáp: “Con không rửa mặt đâu! Không tắm gội đâu!”. Vì vậy ít lâu sau, mặt cậu ta trở lên nhem nhuốc, người ngợm bẩn thỉu, ngay cả trong lỗ tai cũng đầy ghét bẩn.

Một hôm, đi đá bóng về mệt quá, cậu ngủ thiếp đi. Rồi cậu thấy mình đang lang thang ngoài đồng. Bỗng nhiên có một bác bò cứ bám riết theo cậu ta. Cậu ta sợ quá cứ thế ba chân bốn cẳng chạy. Bác bò liền đuổi theo sau. Cuối cùng, mệt quá, cậu không thể chạy được nữa bèn hổn hển quay lại hỏi bác bò:

– Bác bò ơi, sao bác cứ đuổi theo cháu vậy?

Bác bò đáp:

– Vì bác đang thèm cỏ, mà trong tai cháu lại có một bụi cỏ rất ngon.

Cậu bé liền đưa tay lên tai, cậu hoảng hốt vì thấy có cỏ trong tai thật. Cậu bé giật mình tỉnh dậy. Thì ra đó là một giấc mơ.

Ngay sáng hôm sau, không đợi mẹ nhắc, cậu bé đã đi đánh răng, rửa mặt. Mẹ cậu rất vui vì từ đó, cậu chăm rửa mặt mũi chân tay cũng như tắm gội và còn làm rất kĩ, rất sạch sẽ.

Bác Hồ ở Slum-Lực

Mùa xuân năm 1944, để tránh không cho giặc Pháp dồn làng bắt thanh niên, các đồng chí cán bộ cách mạng ở Pác Bó tổ chức di chuyển nhà cửa sang Slum-Lực lập làng mới giữa một vùng núi non trung điệp. Mỗi người chung sống trong một nhà tập thể.

Mùa hè giầy đi đâu?

Đầu mùa hè các đồ vật chơi trò trốn tìm. Viên Bi trốn kĩ đến nỗi trời tối mà không ai tìm được Bi cả. Viết Chì vẽ một cây Đèn Pin để đi tìm Bi. Đèn soi vào góc bàn, hộc tủ, túi áo, xó nhà và soi cả trong kẹt cửa nữa...

Cá Mập và Cá Kiếm

Một hôm, Cá Kiếm mẹ đưa con đến một khe đá, bảo cá con ở yên một chỗ để cá mẹ đi kiếm ăn. Một lát sau, một con Cá Mập đến cửa khe đá, khóc lóc nói với cá con...

Chú chó Bấc

Bấc có một tình yêu cuồng nhiệt đối với ông chủ Giôn của mình. Giôn đã cứu sống nó. Hơn thế nữa, anh còn là một ông chủ lí tưởng. Anh chăm sóc Bấc như thể nó là con anh.

Cá Rô Ron không vâng lời mẹ

Con người có cái cần câu. Đầu cần câu buộc sợi dây cước. Đầu sợi dây cước buộc lưỡi câu. Lưỡi câu mắc con mồi ngon, thả xuống nước. Con cá nào tham mồi đớp phải, người ta giật lên là chết...

Người viết truyện thật thà

Nhà văn Pháp nổi tiếng Ban-dắc và vợ được mời đi dự tiệc. Lúc sắp lên xe, ông bảo vợ: Anh không muốn ngồi ăn lâu, nhưng chưa biết nên nói thế nào đây.

Bình nước và con cá vàng

I-ren Giô-li-ô Quy-ri sinh ra trong một gia đình khoa học. Mẹ bà là Ma-ri Quy-ri hai lần được Giải thưởng Nô-ben (1903, 1911). Bố của bà là Pi-e Quy-ri, được Giải thưởng Nô-ben năm 1903 cùng với vợ.

Chẳng giống nhau

Nghỉ hè, Ni-ki-ta, Gô-sa, Chi-om-ka về thăm bà ngoại. Ăn cơm xong, cả ba rời khỏi bàn...

Khát vọng sống

Giôn và Bin khập khiễng đi ra bờ suối. Mỗi người mang một khẩu súng và một cuộn chăn trên vai. Cả hai đều thấm mệt sau những ngày gian khổ dài đằng đẵng. Giôn bỗng trượt chân suýt ngã.