Ốc Sên giành giải đặc biệt

Cứ ba năm một lần, trong khu rừng lại tổ chức một cuộc thi chạy, cuộc thi năm nay đã là lần thứ bảy rồi đấy. Các động vật trong khu rừng đều tham gia thi chạy nên không khí cạnh tranh rất sôi nổi. Trọng tài Gấu chó đứng ở vạch đích, hướng mắt ra xa ngóng chờ thí sinh dẫn đầu - Báo Phi Châu. Bỗng nhiên, có một tiếng nói yếu ớt vang lên dưới chân Gấu chó:

- Ngài trọng tài, ngài trọng tài, tôi về rồi! Tôi về đến đích rồi!

Gấu chó nhìn xuống, hóa ra là một chú Ốc sên, Gấu chó ngạc nhiên nói:

- Ồ, sao lại có thể như vậy nhỉ? Ốc sên mà lại về đích trước Báo hay sao! Anh… anh không gian lận đấy chứ?

- Tôi không gian lận!

Ốc sên ấm ức nói:

- Tôi luôn ở trên đường đua mà!

Trọng tài chính Đà điểu nghe thấy tiếng ồn ào, liền chạy lên xem xét tình hình. Nó nhìn Ốc sên và nói:

- Anh là một chú Ốc sên đã có tuổi, chắc sẽ không nói dối. Tôi hỏi anh, có đúng là anh đã chạy từ vạch xuất phát đến đích không?

- Đúng như vậy! - Ốc sên trả lời.

- Lúc bắt đầu chạy, tôi và Rùa bị tụt lại phía sau, Rùa tức giận rủ tôi đi về nhà cho xong, nhưng tôi nghĩ dù thế nào cũng phải chạy tới đích mới được, thế là không quản ngại nắng mưa bão tố, bao nhiêu gian khổ…

- Đợi đã, đợi đã! - Đà điểu càng nghe lại càng thấy khó hiểu:

- Anh đã chạy bao nhiêu lâu rồi? Tính thời gian là việc của trọng tài chứ. Tôi chỉ nhớ khi bắt đầu chạy, tôi vẫn còn trẻ lắm, tôi đã trải qua ba mùa hè và ba mùa đông trên đường đua rồi.

- Trời ạ! Trọng tài Đà điểu thốt lên kinh ngạc. Nói như vậy nghĩa là anh đã chạy suốt ba năm rồi cơ à! Lần anh tham gia là cuộc thi chạy lần thứ sáu đúng không? Chẳng lẽ đây không phải là cuộc thi chạy marathon lần thứ sáu hay sao?

- Không, đây là lần thứ bảy rồi! - Gấu chó nói:

- Cuộc thi lần thứ sáu đã kết thúc từ ba năm trước rồi. Rất tiếc, chúng tôi không thể tính thành tích cho anh được.

- Không, đây là một trường hợp rất đặc biệt!

Trọng tài chính Đà điểu nói:

- Theo tôi, anh chàng Ốc sên này chính là thí sinh xuất sắc nhất trong lịch sử các cuộc thi của chúng ta từ trước tới nay. Có ai có thể kiên trì chạy tới đích như anh ta hay không? Huống hồ, bản thân việc Ốc sên có thể chạy đến cuối đường đua cũng là một kì tích rồi! Tôi đề nghị trao cho Ốc sên giải đặc biệt.

Khi Ốc sên nhận giải thưởng, Gấu chó thì thầm nói với nó:

- Anh phải chịu thiệt thòi rồi. Để giành được giải thưởng lần này, anh đã phải tiêu tốn gần hết thời gian của cả đời mình.

- Không, cuộc đời của tôi rất hạnh phúc và trọn vẹn! 

Ốc Sên tự hào nói: 

- Vì tôi đã chiến thắng tất cả khó khăn và gian khổ. Mỗi khi khắc phục được một khó khăn là tôi lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Còn việc nhận giải thưởng thì chỉ là thứ yếu mà thôi...

 

Trò chuyện cùng bé

Ốc sên đã mất tới ba năm để có thể hoàn thành đường đua của mình. Tinh thần kiên trì bền bỉ của Ốc sên rất đáng để chúng ta học tập! Các bé hãy học tập Ốc sên nhé, luôn kiên trì làm việc, không bỏ dở giữa chừng.

Những chú bé không chết

Phát xít Đức ồ ạt đưa quân sang xâm lược Liên Xô. Đến đâu, chúng cũng cướp phá, bắn giết hết sức tàn bạo…

Cuộc họp của chữ viết

Vừa tan học, các chữ cái và dấu câu đã ngồi lại họp. Bác Chữ A dõng dạc mở đầu.

Hội nghị Diên Hồng

Thượng hoàng Thánh Tông trịnh trọng hỏi các bô lão: Nước Đại Việt ta tuy là một nước nhỏ ở phương nam nhưng luôn bị nước ngoài nhòm ngó…

Chú sóc thông minh

Trên cành cao, một chú Sóc đang vui vẻ nhảy nhót. Dưới đất, có con Sói đang đi tìm bữa điểm tâm. Nhìn thấy Sóc, Sói nghĩ cách để ăn thịt Sóc, bèn nói: Chúc buổi sáng tốt lành!

Lu-i Pa-xtơ và em bé

Năm 1885, một sự kiện đáng ghi vào lịch sử nhân loại : Em bé Giô-dép Mây-xte, chín tuổi, bị chó dại cắn, được mẹ em đưa từ vùng quê An-dát xa xôi đến thủ đô Pa-ri nhờ Lu-i Pa-xtơ cứu chữa.

Ai nghèo hơn

Cách đây rất lâu, thành phố Philadelphia của nước Mỹ thường xuyên xảy ra nạn cướp bóc. Khi ra đường, mọi người thường mang theo một ít tiền, để nếu có gặp cướp thì sẽ đưa cho chúng, nhằm bảo toàn tính mạng của mình...

Hàng xóm của cô Dúi

Cô Dúi có ba người hàng xóm, đó là Ếch xanh, chị Rắn và chú Giun. Ếch xanh sống ở tầng dưới, là một ca sĩ nhạc Rock rất có cá tính. Buổi tối, Ếch thường khua chiêng đánh trống và hát rất to. Chị Rắn sống ở tầng trên là một cô giáo mầm non...

Bát chè sẻ đôi

Đồng chí liên lạc đưa công văn 10 giờ đêm mới đến. Bác gọi mang ra một bát, một thìa con. Rồi Bác đem bát chè đậu đen, đường phèn, mà anh em phục vụ vừa mang lên, xẻ một nửa cho đồng chí liên lạc.

Sự tích ngày và đêm

Ngày xửa ngày xưa, Mặt Trăng, Mặt Trời và Gà Trống cùng sống với nhau trên trời. Mặt Trăng mặc cái áo màu trắng, Gà Trống đội một chiếc mũ màu đỏ. Mặt Trăng thích cái mũ đỏ của Gà Trống lắm.