Quê ai đẹp nhất?

Một con Ếch đã sống từ lâu bên sườn dốc. Nó mơ ước đến một ngày nào đó sẽ đi du lịch một chuyến đến kinh thành. Một con Ếch sống ở kinh thành lại ngày đêm mơ ước được xuống vùng sườn dốc. Thế là, chúng lên đường đi du lịch. Chúng gặp nhau trên đỉnh núi Thiên Vương.
- Chào anh ! Tôi là Ếch ở sườn dốc.

- Ô, chào anh ! Tôi ở kinh thành.

Chúng cùng ngồi nghỉ trên đỉnh núi. Vui miệng, chúng đem mọi chuyện đông tây kim cổ ra kể cho nhau nghe, rồi không ngớt khoe về quê hương của mình.

- Ở chỗ chúng tôi - Ếch sườn dốc kể - có thể nhìn thấy cả đại dương bao la, người ta bảo chỗ tôi là đẹp nhất ở Nhật Bản đấy.

- Ồ, không ! Ở kinh thành còn nhìn thấy những ngọn núi cao. Kinh đô mới là nơi đẹp nhất của Nhật Bản.

Chúng tranh cãi hồi lâu, chẳng con nào chịu thua con nào. Sau cùng, chúng quyết định cùng trèo lên chỗ cao nhất nhìn về quê hương của nhau, rồi mới phân thắng bại. Quyết định thế rồi cả hai cùng nắm tay nhau, kễng chân nhìn tít tận ra xa. Nhưng chúng quên mất rằng đôi mắt của chúng vốn có góc nhin rất rộng, nên nhìn đằng sau lại cứ tưởng ở trước mắt. Thành thử, Ếch sường dốc tưởng nhìn về kinh thành nhưng hóa ra lại là nhìn về sườn dốc. Và Ếch kinh thành thì ngược lại. Chúng cứ giương to mắt mà nhìn về quê hương của bạn nhưng kì thực lại là đang nhìn quê mình. Và rồi chúng ngạc nhiên khi thấy quê bạn giống quê mình đến thế. Chúng thở dài biết thế chẳng đi cho đỡ tốn sức vì ở đâu chả giống ở đâu.

Chúng tạm biệt nhau quay về nhà. Từ đó về sau chúng luôn tâm niệm: sườn dốc và kinh thành vốn chẳng khác gì nhau, hãy yên tâm ở chốn quê hương!

Xe Lu và Xe Ca

Một hôm, trên quãng đường kia, có chiếc xe lu lù rù chuyển bánh. Từ cột cây số này tới cột cây số kia, xe lu cứ vừa lăn vừa thở, mãi mới đến đích...

Lê-nin trong hiệu cắt tóc

Hiệu cắt tóc trong điện Krem-li lúc ấy rất đông khách. Mọi người ngồi theo thứ tự trước sau. Anh công nhân I-va-nốp đang chờ tới lượt mình thì cửa phòng lại mở, một người nữa tiến vào.

Những cậu bé đầu trọc

Gia-sếch được phân vào lớp tôi hồi tháng mười. Hôm đầu đến lớp, nó nhìn quanh lớp một lượt để tìm một chỗ chưa có ai ngồi.

Phép tính chia

Hương có hai chị em. Hương lên tám, là chị. Còn cậu em tên là Dũng, lên sáu. Bố Hương làm ở một viện khoa học. Còn mẹ Hương là giáo viên mẫu giáo...

Làm cách nào về dễ hơn

Ba cậu bé rủ nhau vào rừng. Trong rừng có nấm, có quả rừng, lại có đủ các thứ chim. Ba cậu mải chơi nên không để ý là trời đã về chiều, sắp tối. Về bây giờ thì sợ lắm!

Cảm ơn anh hà mã

Dê rủ cún vào rừng chơi, khi quay về thì bị lạc đường.

Đồ chơi của bạn Thăng

Chú Thuận đi làm về không thấy con trai chạy ra đón. Vào nhà, chú ngạc nhiên thấy con ôm gốì nằm trên giường, đôi mắt đỏ hoe

Gà và Cáo

Lão Cáo đang đi chợt nghe tiếng Gà rừng con khóc lóc ven rừng! Hay quá! Lại được chén rồi!

Người đi săn và con vượn

Ngày xưa có một người săn bắn rất tài. Nếu con thú rừng nào không may gặp bác ta thì hôm ấy coi như đó là ngày tận số.