Quê ai đẹp nhất?

Một con Ếch đã sống từ lâu bên sườn dốc. Nó mơ ước đến một ngày nào đó sẽ đi du lịch một chuyến đến kinh thành. Một con Ếch sống ở kinh thành lại ngày đêm mơ ước được xuống vùng sườn dốc. Thế là, chúng lên đường đi du lịch. Chúng gặp nhau trên đỉnh núi Thiên Vương.
- Chào anh ! Tôi là Ếch ở sườn dốc.

- Ô, chào anh ! Tôi ở kinh thành.

Chúng cùng ngồi nghỉ trên đỉnh núi. Vui miệng, chúng đem mọi chuyện đông tây kim cổ ra kể cho nhau nghe, rồi không ngớt khoe về quê hương của mình.

- Ở chỗ chúng tôi - Ếch sườn dốc kể - có thể nhìn thấy cả đại dương bao la, người ta bảo chỗ tôi là đẹp nhất ở Nhật Bản đấy.

- Ồ, không ! Ở kinh thành còn nhìn thấy những ngọn núi cao. Kinh đô mới là nơi đẹp nhất của Nhật Bản.

Chúng tranh cãi hồi lâu, chẳng con nào chịu thua con nào. Sau cùng, chúng quyết định cùng trèo lên chỗ cao nhất nhìn về quê hương của nhau, rồi mới phân thắng bại. Quyết định thế rồi cả hai cùng nắm tay nhau, kễng chân nhìn tít tận ra xa. Nhưng chúng quên mất rằng đôi mắt của chúng vốn có góc nhin rất rộng, nên nhìn đằng sau lại cứ tưởng ở trước mắt. Thành thử, Ếch sường dốc tưởng nhìn về kinh thành nhưng hóa ra lại là nhìn về sườn dốc. Và Ếch kinh thành thì ngược lại. Chúng cứ giương to mắt mà nhìn về quê hương của bạn nhưng kì thực lại là đang nhìn quê mình. Và rồi chúng ngạc nhiên khi thấy quê bạn giống quê mình đến thế. Chúng thở dài biết thế chẳng đi cho đỡ tốn sức vì ở đâu chả giống ở đâu.

Chúng tạm biệt nhau quay về nhà. Từ đó về sau chúng luôn tâm niệm: sườn dốc và kinh thành vốn chẳng khác gì nhau, hãy yên tâm ở chốn quê hương!

Chiếc rương thần

Cái Vân nóng ruột đợi bố đi công tác về. Bố đã hứa kì này cái Vân đạt học sinh giỏi, bố sẽ thưởng một món quà thật dễ thương. Một con búp bê xinh xắn có váy hồng, hay một chú chó bông trắng muốt, mắt long lanh như hai viên bi.

Nòng nọc tìm mẹ

Gió xuân thổi nhè nhẹ, ông mặt trời chiếu những tia nắng rực rỡ xuống mặt đất. Nướctrongao ngày càng trở nên ấm áp. Những quả trứng Ếch dưới ao bắt đầu động đậy, nở ra những chú Nòng Nọc với cái đầu tròn và chiếc đuôi dài xinh xắn.

Sự tích ngày và đêm

Ngày xửa ngày xưa, Mặt Trăng, Mặt Trời và Gà Trống cùng sống với nhau trên trời. Mặt Trăng mặc cái áo màu trắng, Gà Trống đội một chiếc mũ màu đỏ. Mặt Trăng thích cái mũ đỏ của Gà Trống lắm.

Con lợn nhỏ khôn ngoan

Ngày xưa có một con lợn nhỏ sống trong rừng rậm. Một hôm trời rét căm căm, có lão chó sói tìm đến hang, cất tiếng gọi: Chú lợn ơi! Chú cho ta vào nhà chú ngồi một tí cho đỡ lạnh.

Chiếc Lá Non

Buổi sáng cuối xuân, ánh nắng tơ hồng óng ánh trải xuống khắp khu vườn. Những cô Ong áo chẽn vàng đang mải miết lấy phấn hoa. Các cô vừa làm vừa hát...

Dê Đen và Dê Trắng

Dê đen và Dê trắng cùng sống trong một khu rừng. Hàng ngày, cả hai thường đến uống nước và tìm cái ăn ở trong khu rừng quen thuộc...

Chú dế sau lò sưởi

Buổi tối ấy, nhà Mô-da thật yên tĩnh. Cậu bé thiu thiu ngủ trên ghế bành. Bỗng dưng!… Hình như có một cái gì đó đã xảy ra?

Điền thanh và Cỏ gừng

Vào một ngày mưa kia, ở giữa hai luống khoai lang mọc lên từng khóm cây lăn tăn, xanh rờn...

Núi cười

Ngày xưa, ở một bản nọ có hai anh em. Anh thì ham chơi. Em thì chăm học, chăm làm.