Sóc con thích đi du lịch

Trong rừng rậm, có một chú Sóc rất thích đi du lịch, nó đã từng đến rất nhiều nơi. Núi cao này, thảo nguyên này và cả biển nữa. Một hôm, Sóc con đến một thị trấn nhỏ, nơi con người sinh sống, nó tò mò nghĩ:

- Thị trấn của con người trông thế nào nhỉ? Mình phải đi tham quan một chuyến mới được.

Thị trấn rất sạch sẽ và ngăn nắp, đường phố thì rộng rãi, rất nhiều người đeo túi xách, mặc những bộ quần áo kiểu dáng khác nhau với đủ màu sắc đi lại trên phố. Sóc con đứng trên một cành cây cao, thích thú tự nhủ:

- Ở đây đẹp quá!

- Ở đây chán chết đi được! 

Bỗng nhiên, có tiếng nói vang lên đâu đó. Sóc con dáo dác tìm xung quanh, thì phát hiện ra đó là lời nói của một cái cây to. Sóc con chào hỏi Cây một cách thân thiện và hỏi nó vì sao lại buồn thế.

- Trong thị trấn có vài đứa trẻ ham chơi, chúng không biết bảo vệ cây cối, toàn lấy bút sáp và phấn màu vẽ lung tung trên người chúng tôi, bạn nhìn mà xem…

Sóc con cúi xuống nhìn, quả nhiên trên cành cây chi chít những vết bút màu ngoằn ngoèo, màu xanh có, màu đỏ có, bẩn quá đi thôi.

- Ngay cả những cây non, bọn chúng cũng không tha, không biết đã bao nhiêu lần cây non phải bật khóc tức tưởi rồi.

Càng nói, Cây càng tức giận.

- Lần đầu tiên tôi nghe nói đến chuyện này đấy

Bỗng nhiên, Sóc con cảm thấy loài người thật là tàn nhẫn.

- Trong rừng không có những chuyện như thế này đâu, cây cối cũng giống như ngôi nhà của các loài động vật nên chúng tôi rất chú ý bảo vệ họ.

Đang nói chuyện, bỗng nhiên, một tràng cười nói vọng đến.

- Hỏng rồi, hỏng rồi, bọn chúng lại tới rồi!

Cây chán nản nhìn về phía trước. Cách đó không xa, có ba cậu bé đang cầm bút màu chạy tới. Các bé vừa mới in dấu bàn tay lên bức tường trắng xong, giờ lại muốn vẽ bậy lên thân cây nữa.

- Không được bắt nạt Cây!

Sóc con nhảy xuống, giậm chân, dựng cái đuôi xù của mình lên.

- Chúng tớ thích chơi thế đấy! - một cậu bé bĩu môi nói.

- Ngày nào Cây cũng đứng trên phố để che nắng, chắn gió cho mọi người, các bạn không cảm ơn thì thôi, lại còn làm bẩn người bạn ấy, có biết Cây đau lòng lắm không hả!

Ba cậu bé cúi đầu xuống, không nói gì.

- Nếu các bạn thích vẽ tranh thì tôi tặng các bạn vật này! 

Sóc con liền lấy ra một cái bảng đen. Đó chính là “Nhật kí” của Sóc con đấy, nó đã ghi chép rất nhiều lộ trình trên tấm bảng, nếu viết sai thì lại lấy đuôi lau một cái là sạch. Các cậu bé nhìn thấy tấm bảng đều tỏ ra rất thích thú. Chúng hào hứng nhận tấm bảng và hứa:

- Từ nay về sau, chúng tớ sẽ không vẽ bậy lên thân cây nữa đâu. 

Cây nghe thấy thế thì mừng rỡ, đung đưa cành lá cảm ơn những người bạn nhỏ.

Sau khi ba cậu bé đi khỏi, Sóc con vẫy tay chào tạm biệt Cây:

- Tạm biệt, tôi phải tiếp tục lên đường du lịch đây! 

Tiếp theo, Sóc con muốn đến sa mạc tham quan một chuyến. Nghe nói, cây Xương rồng ở sa mạc có rất nhiều gai, còn cái bướu trên lưng lạc đà lại chứa rất nhiều chất dinh dưỡng…

 

Trò chuyện cùng bé

Tại sao Cây lại tỏ ra sợ hãi khi thấy các bạn nhỏ chạy đến? Các bé không được học theo các bạn nhỏ trong câu chuyện này, dùng bút sáp và phấn màu vẽ bậy lên cây nhé. Vì cây làm cho môi trường của chúng ta trong lành hơn. Nếu các bé thích vẽ tranh thì có thể chuẩn bị một cái bảng đen giống như Sóc con và vẽ lên đó mà!

Dúi con nói sai rồi

Mùa xuân đã đến với khu rừng nhỏ, các loài động vật trong rừng đều đang bận rộn trang hoàng lại nhà cửa. Dúi con cũng tất tả đi mua gỗ lát sàn nhà, mua gạch men để làm đẹp cho ngôi nhà của mình...

Chuyện gấu ăn trăng

Ngày xưa, chú Cuội chưa lên sống trên cung trăng mà vẫn ở mặt đất này cùng với chúng ta. Cuội cũng có bố, có mẹ như chúng ta vậy.

Khỉ con và Sư Tử

Sư tử là chúa tể trị vì trong khu rừng nọ. Nó nổi tiếng là có tính khí hung tợn, dữ dằn và thường đưa ra những yêu cầu rất kì quái cho những động vật khác, nếu ai không đáp ứng được thì nó sẽ nổi giận...

Chuyến đi xa của chú chuột nhỏ

Một buổi sáng, chú chuột nhỏ lên đường đi du lịch. Chuột bà nướng cho cháu rất nhiều bánh để ăn đường và tiễn cháu đến cửa hang. Nhưng ngay buổi chiều hôm đó, chú chuột trở về.

Quạ và đàn bồ câu

Quạ thấy đàn bồ câu được nuôi ăn đầy đủ, không phải đi kiếm thức ăn, không phải ăn xác thối, nó bôi trắng lông mình rồi bay vào chuồng bồ câu.

Chiếc xe đẩy của Chuột Đồng

Mùa thu đã tới, lúa mạch đã thơm, lúa mì đã vàng, củ cải đã đỏ. Chuột đồng đẩy chiếc xe cút kít mà bố vừa mới làm cho nó đến ruộng. “Hò dô ta, hò dô ta!” một đàn Kiến nhỏ đang khiêng một bông lúa mạch bước đi lặc lè trên ruộng...

Cái gái và bà cụ Mít

Bà cụ Mít già lụ khụ lưng còng gập xuống, tóc bạc trắng như cước, sống một mình trong cái quán nhỏ dưới gốc đa cổ thụ đầu làng. Hằng ngày cụ nâu nước chè để bán nên trong làng gọi là “quán cụ Mít”.

Luôn nghĩ đến miền Nam

Đầu năm 1969, một chị cán bộ miền Nam ra Bắc được gặp Bác Hồ.

Ra đi từ bến Nhà Rồng

Mười lăm tuổi, cậu thiếu niên Nguyễn Tất Thành đã sớm biết và rất đau xót trước cảnh thống khổ của nhân dân. Lúc bấy giờ, anh đã có chí đánh đuổi thực dân Pháp, giải phóng đồng bào.