Sư Tử và Lợn Con

Sư tử Ryan và Lợn con Picky là hàng xóm của nhau, hàng ngày, chúng đều rủ nhau cùng đi học. Ryan nói rất nhiều nên được mọi người đặt cho biệt danh là “Biết tuốt”. Còn Picky thì ít nói, nhưng rất lễ phép và được mọi người đặt cho biệt danh là “Mít đặc”.

Đường đi học vui lắm nhé, đi qua tiệm bán dâu tây này, còn đi qua cả hồ Thiên Nga nữa. Một hôm, trên đường đi học, Sư tử và Lợn con gặp một người đàn ông râu ria xồm xoàm. Ông ta nói với Sư tử Ryan:

- Này cháu bé, cháu tên là gì?

Ryan “Biết tuốt” liền trả lời ngay:

- Cháu tên là Ryan, chín tuổi ạ. 

Nó còn nói với ông ta rằng:

- Bố của cháu là Vua Sư tử đấy, bây giờ đang sống ở Châu Phi. Ông có biết Châu Phi không? Bố cháu còn gửi cho cháu một cây giáo Châu Phi làm bằng gỗ mun, bên trên có khắc họa tiết rất đẹp nữa đấy.

Người đàn ông quay sang hỏi Picky:

- Cháu bé, cháu tên là gì?

Lợn con vốn tính chậm chạp, mãi lâu sau mới nói:

- Xin lỗi ông, bố của cháu vẫn chưa đặt tên cho cháu ạ.

Người đàn ông liền lấy ra hai thanh kẹo socola đưa cho hai bạn nhỏ. Ryan lập tức bóc kẹo ra ăn ngay, ngon ơi là ngon! Picky đưa thanh kẹo lên mũi ngửi ngửi và nói:

- Xin lỗi ông, cháu sợ bị sâu răng ạ.

Bỗng nhiên, Ryan lăn quay ra ngủ. Hóa ra thanh kẹo đã bị tẩm thuốc mê, nó bị ngấm thuốc mê nên không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Khi nó ngã ngất xuống, người đàn ông cúi xuống bế nó lên. Picky cố gắng níu lại, miệng hét lên gọi người đến cứu. May làm sao, bác Voi đang tắm ở dòng suối gần đó, nghe tiếng kêu cứu vội chạy đến, giơ vòi phun nước vào thẳng người đàn ông nọ. Ông ta sợ quá chạy mất hút. Ryan được cứu, từ đó trở đi, nó không bao giờ dám ăn đồ của người lạ cho nữa.

 

Trò chuyện cùng bé

Tại sao Sư tử Ryan lại suýt bị bắt cóc? Đó là vì nó không chịu suy nghĩ mà đã ăn kẹo của người lạ cho. Các bạn nhỏ, nếu chúng ta chỉ có một mình ở bên ngoài, nhất định phải đề phòng khi trò chuyện với người lạ, cũng không được ăn những thức ăn mà họ cho. Chúng ta cần phải có ý thức tự bảo vệ mình và có thói quen nói “không” với người lạ nhé.

Tôi xin chữa bệnh cho ngài

Ô-guyn là một người chỉ thích ăn luôn miệng và ít hoạt động thân thể. Người gã béo ục ịch quá đỗi, có lúc tưởng nghẹt thở.

Thưa chuyện với mẹ

Từ ngày phải nghỉ học, Cương đâm ra nhớ cái lò rèn cạnh trường. Một hôm, em ngỏ ý với mẹ: Mẹ nói với thầy cho con đi học nghề rèn. 

Hội võ mùa xuân

Mùa xuân năm 1753. Cây đào cổ thụ bên lễ đài thi võ đang trổ hoa đỏ thắm. Lễ đài được trang hoàng rực rỡ. Cờ xí rợp trời. Trên khán đài, đức vua Lê Hiển Tông, chúa Trịnh Doanh và đông đủ các quan đại thần đã tề tựu.

Hai em bé trong rừng rậm

CÓ HAI EM BÉ, một  trai và một gái, đang đến trường. Chúng phải đi qua một khu rừng rậm và đẹp. Trên đường thì nóng và bụi, nhưng trong rừng lại mát và vui.

Người y tá của Ta Ta

Sớm hôm ấy, có một cậu bé ăn mặc kiểu nông thôn đến gặp người gác cổng bệnh viện, xin vào thăm bố. Cậu bé đến từ một làng ở ven Na-pô-li. Bố cậu năm trước sang Pháp để kiếm việc làm nay mới trở về.

Stephen Hawking – người khuyết tật vĩ đại

Stephen Hawking sinh năm 1942 ở Oxford (Anh). Năm Hawking bước vào trường đại học học khoa Vật lí, anh bị mắc một chứng bệnh quái ác – bệnh rối loạn chức năng điều khiển của hệ thần kinh.

Mũi Lao Xanh trong đầm nước

Dưới gốc cây sen già trong đầm nước, Búp Sen đội bùn nhú lên. Nước sóng sánh tẩy sạch bùn nhơ để lộ một ngó sen trắng muốt. Làn mưa rào đầu hạ rắc lộp độp trên mặt đầm khiến búp nụ nôn nao.

Nhân cách quý hơn tiền bạc

Mạc Đĩnh Chi (1272 -1346) quê ở huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương, thi đỗ Trạng nguyên năm 1304. Mạc Đĩnh Chi làm quan trải qua ba triều nhà Trần. Ông thông minh, giỏi thơ văn và có tài đối đáp rất sắc bén.

Gà trống choai thông minh

Một hôm, Gà Trống choai và Chó mực cùng nhau đi chơi ở ngoại ô. Cả hai vừa đi vừa chơi đùa thật là vui vẻ, không biết trời đã tối từ lúc nào rồi...