Sư Tử và Lợn Con

Sư tử Ryan và Lợn con Picky là hàng xóm của nhau, hàng ngày, chúng đều rủ nhau cùng đi học. Ryan nói rất nhiều nên được mọi người đặt cho biệt danh là “Biết tuốt”. Còn Picky thì ít nói, nhưng rất lễ phép và được mọi người đặt cho biệt danh là “Mít đặc”.

Đường đi học vui lắm nhé, đi qua tiệm bán dâu tây này, còn đi qua cả hồ Thiên Nga nữa. Một hôm, trên đường đi học, Sư tử và Lợn con gặp một người đàn ông râu ria xồm xoàm. Ông ta nói với Sư tử Ryan:

- Này cháu bé, cháu tên là gì?

Ryan “Biết tuốt” liền trả lời ngay:

- Cháu tên là Ryan, chín tuổi ạ. 

Nó còn nói với ông ta rằng:

- Bố của cháu là Vua Sư tử đấy, bây giờ đang sống ở Châu Phi. Ông có biết Châu Phi không? Bố cháu còn gửi cho cháu một cây giáo Châu Phi làm bằng gỗ mun, bên trên có khắc họa tiết rất đẹp nữa đấy.

Người đàn ông quay sang hỏi Picky:

- Cháu bé, cháu tên là gì?

Lợn con vốn tính chậm chạp, mãi lâu sau mới nói:

- Xin lỗi ông, bố của cháu vẫn chưa đặt tên cho cháu ạ.

Người đàn ông liền lấy ra hai thanh kẹo socola đưa cho hai bạn nhỏ. Ryan lập tức bóc kẹo ra ăn ngay, ngon ơi là ngon! Picky đưa thanh kẹo lên mũi ngửi ngửi và nói:

- Xin lỗi ông, cháu sợ bị sâu răng ạ.

Bỗng nhiên, Ryan lăn quay ra ngủ. Hóa ra thanh kẹo đã bị tẩm thuốc mê, nó bị ngấm thuốc mê nên không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Khi nó ngã ngất xuống, người đàn ông cúi xuống bế nó lên. Picky cố gắng níu lại, miệng hét lên gọi người đến cứu. May làm sao, bác Voi đang tắm ở dòng suối gần đó, nghe tiếng kêu cứu vội chạy đến, giơ vòi phun nước vào thẳng người đàn ông nọ. Ông ta sợ quá chạy mất hút. Ryan được cứu, từ đó trở đi, nó không bao giờ dám ăn đồ của người lạ cho nữa.

 

Trò chuyện cùng bé

Tại sao Sư tử Ryan lại suýt bị bắt cóc? Đó là vì nó không chịu suy nghĩ mà đã ăn kẹo của người lạ cho. Các bạn nhỏ, nếu chúng ta chỉ có một mình ở bên ngoài, nhất định phải đề phòng khi trò chuyện với người lạ, cũng không được ăn những thức ăn mà họ cho. Chúng ta cần phải có ý thức tự bảo vệ mình và có thói quen nói “không” với người lạ nhé.

Cu Tỏn

Con rạch Cái Gia khá rộng, nước từ sông chảy vào ra cùng hai buổi lớn, ròng. Cứ mỗi năm nghỉ hè, thằng Bách lại về đây chơi suốt một tháng.

Mai Lan Phương luyện nhãn lực

Mai Lan Phương là diễn viên kinh kịch nổi tiếng Trung Quốc. Thuở nhỏ, Mai Lan Phương rất yếu ớt, ông còn bị cận thị nhẹ, hai mí mắt sụp xuống, hễ ra gió là chảy nước mắt, nhìn hai mắt ông rất dại, chứ không được tinh nhanh như những đứa trẻ khác...

Ai nghèo hơn

Cách đây rất lâu, thành phố Philadelphia của nước Mỹ thường xuyên xảy ra nạn cướp bóc. Khi ra đường, mọi người thường mang theo một ít tiền, để nếu có gặp cướp thì sẽ đưa cho chúng, nhằm bảo toàn tính mạng của mình...

Kỉ Xương học bắn

Cam Thằng là nhà thiện xạ thời cổ. Phi Vệ học nghề bắn cung của Cam Thằng, sau giỏi hơn cả thầy.

Hai lần bàn học tưng hửng

Bàn Học biêt thừa là cái bút ấy của một chú học viên bổ túc bỏ quên tối qua. Cô cậu nào thấy nó đẹp, nhận vơ là của mình thì… Bàn Học sẽ kêu thật to cho bẽ mặt. Sẽ biết tay nhau.

Người gác rừng tí hon

Ba em làm nghề gác rừng. Tình yêu rừng của ba đã sớm truyền sang em. Sáng hôm ấy, ba về thăm bà nội ốm. Chiều đến, em đi loanh quanh theo lối ba vẫn đi tuần rừng.

Lời bác giữ kho

Thường ngày, Dạ Dày là một bác giữ kho làm việc giỏi. Kho của bác không bao giờ giữ lại lâu một thứ gì. Bác thường dặn cậu Mồm: Bất cứ làm việc gì cũng phải có kế hoạch. Ăn cũng thế, phải điều độ.

Người bạn bí ẩn

Khi Thỏ con còn rất nhỏ, một năm nọ, vào mùa xuân, cây cối tươi tốt, Thỏ mẹ dẫn Thỏ con đến sườn núi chơi, Thỏ mẹ còn tự tay gieo một hạt giống cây xuống đất...

Sẻ non và diều giấy

Sẻ non đang sập sè bay lượn. Vừa được bố mẹ cho “ra riêng” dăm hôm, sẻ ta nhìn thế giới thấy cái gì cũng đẹp, cũng lạ. Trời xanh này. Nắng vàng này. Bên dưới là cánh đồng mênh mông, rập rờn biển lúa chín vàng.