Tiếng hát của Chẫu Chàng

Lớp học của cô Sẻ Nâu trên giàn mướp, bên cạnh một cái ao nhỏ. Học trò của cô nhiều lắm: Ong Bầu này, Ong Mật này, Bướm Vàng, Bướm Trắng này,… Ai cũng xinh đẹp, cũng ngoan ngoãn. Đặc biệt là Chẫu Chàng nhút nhát nhưng rất tốt bụng. Mấy hôm nay, Chẫu Chàng thấy các bạn bàn tán chuẩn bị ngày tết thầy cô, Ong Mật lên tiếng trước:

– Mình sẽ tặng cô một túi mật ong thơm ngon.

Bướm Vàng chen vào:

– Mình sẽ múa một điệu thật đẹp, thật quyến rũ để tặng cô.

Cả lớp lao xao, chỉ có Chẫu Chàng rụt rè không dám lên tiếng. Khi lớp trưởng Ong Bầu hỏi đến thì Chẫu Chàng ấp úng đáp:

– Mình sẽ… hát tặng cô một bài…

Cả lớp cười rộ lên. Châu Chấu đệm một câu chế nhạo:

– Chẫu Chàng mà hát thì mọi người điếc tại, nhức óc mất!

Mỗi người thêm vào một câu. Chẫu Chàng xấu hổ quá, chui tọt xuống mép nước, lặn xuống ao. Nó khóc:

– Ai cũng có tài, ai cũng có món quà quý tặng cô. Chỉ có mình vô tích sự thôi. Hu… hu… hu…

Một bàn tay mát rượi vuốt mặt Chẫu Chàng. Chẫu Chàng kể cho mẹ nghe về chuyện vừa rồi. Mẹ nhẹ nhàng an ủi, cười rồi nói nhỏ vào tai Chẫu Chàng điều gì đó…

Khi cả lớp ào vào tặng quà cho cô Sẻ Nâu, Chẫu Chàng đến sau cùng. Cầm bông hoa nở mười ngôi sao, Chẫu Chàng nói:

– Em xin hát tặng cô một bài để nhớ ơn cô đã dạy em.

Rồi Chẫu Chàng hát say sưa, giọng cao vút. Cả lớp bất ngờ vì giọng hát rất hay của Chẫu Chàng. Tất cả đều cảm thấy xấu hổ vì đã trêu Chẫu Chàng, không giúp bạn tự tin. Chẫu Chàng nhìn các bạn với đôi mắt thân ái và bắt nhịp cho các bạn hát theo. Cô giáo Sẻ Nâu cảm động vì thấy học trò mình đoàn kết, ngoan ngoãn. Đó là món quà tuyệt vời nhất đối với cô.

Người ăn xin

Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già lọm khọm đứng ngay trước mặt tôi. Đôi mắt ông lão đỏ đọc và giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại…

Người đi săn và con vượn

Ngày xưa có một người săn bắn rất tài. Nếu con thú rừng nào không may gặp bác ta thì hôm ấy coi như đó là ngày tận số.

Đốt cháy đồng lúa chín

Ngày xưa có một cụ già sống trên một ngọn núi cao ở Nhật Bản. Chung quanh nhà cụ, ruộng nương bằng phẳng và phì nhiêu. Ruộng nương đó thuộc về cư dân của một làng nhỏ dưới chân núi dọc ven biển.

Chuyện ở vườn hoa

Bé Ngân thích nhất là mỗi buổi chiều được ông nội cho đi đến câu lạc bộ hưu trí ở cạnh vườn hoa. Trong khi ông chơi cờ, đánh cầu lông thì Ngân tha hồ chơi đu quay, cầu trượt, bập bênh cùng các bạn.

Nhân cách quý hơn tiền bạc

Mạc Đĩnh Chi (1272 -1346) quê ở huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương, thi đỗ Trạng nguyên năm 1304. Mạc Đĩnh Chi làm quan trải qua ba triều nhà Trần. Ông thông minh, giỏi thơ văn và có tài đối đáp rất sắc bén.

Ếch xanh tìm bác sĩ

Ếch mẹ tìm thấy một thung lũng có phong cảnh rất đẹp, liền đẻ trứng xuống con suối nhỏ trong thung lũng, chờ đến khi những quả trứng nở thành nòng nọc, nó mới rời khỏi nơi đó...

Xena và Bina

Xena là một cô gái rất xinh đẹp và lương thiện, nàng có một người em gái cùng cha khác mẹ tên là Bina. Dì ghẻ và Bina thường xuyên ức hiếp Xena, nàng không thể chịu được sự ngược đãi của hai mẹ con dì ghẻ nên đã bỏ nhà ra đi...

Chuyện kể về Lương Thế Vinh

Thủa nhỏ, Lương Thế Vinh trọ học ở phía nam kinh thành. Vinh rất thông minh, học hành chóng giỏi. Trong khi chơi đùa với các bạn, Vinh cũng tìm được nhiều trò chơi lí thú.

Ông Trạng thả diều

Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi.