Abraham Lincoln

Abraham Lincoln sinh ra trong một gia đình nông dân. Khi Lincoln còn nhỏ, gia đình cậu rất nghèo. Không có tiền đi học, ngày ngày Lincoln phải theo cha đi khai khẩn đất hoang và trồng trọt. Mỗi khi đi làm, Lincoln thường mang một cuốn sách theo bên mình. Khi ngồi nghỉ, cậu thường vừa ăn bánh mì, vừa đọc sách rất chăm chú. Buổi tối, cậu thường ngồi đọc sách thâu đêm suốt sáng dưới ánh đèn leo lét.

Khi lớn hơn một chút, cậu thiếu niên Lincoln quyết định rời khỏi nhà và một mình mưu sinh ở bên ngoài. Cậu không nề hà bất kì công việc gì, khi thì làm thủy thủ, nhân viên bán hàng; khi thì làm người đưa thư, giao bưu phẩm, đo đạc đất đai; nhiều lúc còn phải làm cả những công việc nặng nhọc như đốn củi, bổ củi nữa. Cho dù làm bất kì công việc gì, Lincoln cũng rất có trách nhiệm, trung thực và giữ chữ tín. Hơn mười tuổi, cậu làm nhân viên bán hàng trong một cửa tiệm tạp hóa. Một hôm, một người khách hàng trả cậu tiền chẵn. Để có tiền trả lại cho khách, cậu đã phải chạy mười mấy dặm đường mới đổi được tiền. Một lần khác, cậu bé Lincoln phát hiện mình cân thiếu cho khách hai lạng trà, vậy là cậu liền chạy bộ mấy dặm đến tận nhà khách hàng và trao tận tay họ số trà còn thiếu. Chính vì sự trung thực, chăm chỉ và khiêm tốn đó mà đi đến đâu, cậu bé Lincoln cũng được mọi người yêu quý.

Năm 1834, khi mới 25 tuổi, Lincoln đã được bầu làm Nghị viên của bang Illinois, và đó cũng là bước khởi đầu cho sự nghiệp chính trị của chàng trai trẻ. Năm 1835, Lincoln đã vượt qua kì kiểm tra trở thành luật sư. Để trở thành một luật sư giỏi, Lincoln mua rất nhiều sách luật về nghiền ngẫm và tự học. Nhờ sự thông hiểu luật pháp và tài hùng biện của mình mà Lincoln đã trở nên rất nổi tiếng, rất nhiều người đã nhờ cậu bào chữa. Tuy nhiên, Lincoln có một quy tắc làm việc riêng, đó là chỉ bào chữa cho những người chính nghĩa mà thôi. Có khi thân chủ của Lincoln là những người dân nghèo, không đủ tiền thuê luật sư nhưng chỉ cần họ làm đúng thì Lincoln vẫn đứng về phía họ. Một lần, có một người nhà giàu mời Lincoln biện hộ cho mình, sau khi nói chuyện với người đó, Lincoln phát hiện ra anh ta chỉ giả vờ làm người tốt mà thôi, thế là Lincoln nói với vị khách hàng:

- Rất xin lỗi, nhưng tôi không thể giúp ngài bào chữa vụ này được, vì hành vi của ngài xét cho cùng rất xấu.

Người kia nói:

- Ngài Lincoln, tôi muốn ngài giúp tôi trong vụ kiện này, chỉ cần ngài giúp tôi thắng kiện thì muốn bao nhiêu thù lao tôi cũng trả cho ngài.

Lincoln nghiêm túc nói:

- Chỉ cần dùng một chút khả năng biện hộ trước tòa là ngài có thể thắng kiện, nhưng bản thân vụ kiện này đã không công bằng, giả sử tôi nhận lời biện hộ cho ngài thì khi tôi đứng trước tòa, tôi sẽ tự nói với mình rằng: “Lincoln, ngươi đang nói dối đấy!” Chỉ khi con người ta đánh mất lương tâm thì mới có thể nói ra những lời dối trá mà thôi. Tôi không thể đánh mất lương tâm của mình, cũng không thể nói dối được. Chính vì thế, xin ngài hãy mời vị luật sư khác giỏi hơn, còn tôi không có năng lực để giúp ngài đâu.”

Nghe những lời nói của Lincoln, người khách hàng giàu có không nói gì, lẳng lặng rời khỏi văn phòng.

Lincoln không chỉ là một người chính nghĩa, mà còn rất có khiếu hài hước nữa. Khi còn nhỏ, trong một kì thi, thầy giáo hỏi cậu:

- Em muốn trả lời một câu hỏi khó, hay là hai câu hỏi dễ?

Lincoln tự tin nói:

- Em chọn một câu hỏi khó ạ. 

- Vậy thầy hỏi em, trứng gà ở đâu mà ra?

- Gà đẻ ra trứng ạ.

Thầy giáo lại hỏi tiếp:

- Vậy gà ở đâu mà ra?

- Thưa thầy, đây là câu hỏi thứ hai rồi ạ.

Lincoln cười, trả lời. Thầy giáo cũng không thể bắt bẻ được cậu nữa.

Khi còn làm luật sư, trong một lần tranh luận trước tòa, luật sư của đối phương cứ lặp đi lặp lại một luận cứ hàng tiếng đồng hồ, khiến người nghe không khỏi chán nản và bực bội. Mãi một lúc lâu sau mới đến lượt Lincoln biện hộ cho bị cáo. Anh bước lên trước tòa, cởi áo khoác ra, để lên bàn, sau đó cầm cốc nước, đưa lên miệng uống. Sau đó, Lincoln mặc áo khoác vào, lại cởi ra, để lên bàn, lại cầm cốc nước lên uống, sau đó lại mặc áo vào... Cứ thế lặp đi lặp lại tới năm, sáu lần. Những người có mặt ở tòa hôm đó cười nghiêng ngả, chỉ mình Lincoln là không nói gì. Khi những tràng cười đã dứt, Lincoln mới bắt đầu lời biện hộ của mình.

Cây gạo bên hồ

Bên bờ hồ có một cây Gạo xòe tán lá trên mặt nước. Một hôm, có hai chú chim đến đậu trên cành, một chú có bộ lông đỏ, một chú có bộ lông vàng...

Bông sen trong giếng ngọc

Ngày xưa, cách đây gần bảy trăm năm, có cậu bé Mạc Đĩnh chi con nhà nghèo, người đen đủi xấu xí. Tuy còn nhỏ, nhưng ngày nào Mạc Đĩnh Chi cũng vào rừng kiếm củi giúp đỡ cha mẹ.

Hai người bạn tốt

Một hôm, Cá Chình đang bơi lội một mình dưới đáy biển thì bỗng nhiên nhìn thấy một bông hoa rất đẹp ở trên một hòn đá phía xa, bông hoa đó có màu tím, màu xanh và cả màu vàng nữa, thật là đặc biệt...

Nhà bác học không ngừng học

Đác – uyn là nhà bác học nổi tiếng trên thế giới. Ông còn rất ham học. Vào một đêm giá lạnh, mọi người đã say ngủ. Con ông chợt thức giấc và thấy phòng cha vẫn còn sáng ánh đèn.

Cuộc chạy đua trong rừng

Ngày mai, muông thú trong rừng mở cuộc thi chạy để chọn con vật chạy nhanh nhất. Ngựa Con thích lắm. Chú tin chắc sẽ giành được vòng nguyệt quế.

Đôi bạn tốt

Thím Vịt bận đi chợ xa đem con gởi đến bác Gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con. Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun dế ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau...

Quê ai đẹp nhất?

Một con Ếch đã sống từ lâu bên sườn dốc. Nó mơ ước đến một ngày nào đó sẽ đi du lịch một chuyến đến kinh thành. Một con Ếch sống ở kinh thành lại ngày đêm mơ ước được xuống vùng sườn dốc.

Hội nghị Diên Hồng

Thượng hoàng Thánh Tông trịnh trọng hỏi các bô lão: Nước Đại Việt ta tuy là một nước nhỏ ở phương nam nhưng luôn bị nước ngoài nhòm ngó…

Đồ dùng để ở đâu?

Minh nhìn lên đồng hồ. Đã đến giờ đi học. Minh cuống cuồng tìm quần áo để mặc. Nhưng chú bé không thấy quần dài, không thấy áo, không thấy dép đâu cả.