Con gấu và hai người bạn

hai người bạn cùng nhau đi dạo trên một con đường vắng. Con đường này dẫn đến một khu rừng rậm với những ngọn núi cao. Họ im lặng bước đi bên nhau. Một trong hai người vẫn còn trẻ, còn người kia thì già hơn. Đi được một lúc, người trẻ lên tiếng: 

– Tôi không thích nơi này. Nó có vẻ nguy hiểm. Nhưng không sao, chẳng có gì nguy hiểm khi chúng ta đi cùng nhau cả. Chúng ta là những người bạn tốt, phải vậy không?

Người già hơn gật đầu đồng ý và họ tiếp tục hành trình.

Nhưng đúng lúc đó, một con gấu to lớn và dữ tợn tiến ra khỏi khu rừng. Khi nhìn thấy hai người đàn ông, con gầm lên và vội vã lao về phía họ. Cả hai người đều rất sợ hãi và lập tức bỏ chạy. Họ chẳng có súng và người lớn tuổi hơn thì quá yếu để có thể chống chọi lại con gấu.

Chàng thanh niên thì khỏe mạnh hơn nhưng anh ta quá lo sợ nên cũng quay lưng bỏ chạy. Con gấu đuổi theo hai người đàn ông. Những bước chân với móng vuốt sắc nhọn của nó khuấy tung bụi và càng lúc nó càng bám sát họ. Người bạn già biết mình không thể chạy nhanh hơn nên khó bề thoát khỏi con gấu. Vì vậy ông vội hét lớn với người thanh niên.

– Hãy cầm lấy cây gậy của tôi và đánh đuổi nó!

Nhưng người thanh niên nhanh chân hơn đã leo lên một ngọn cây gần đó. Anh ta đã được an toàn.

Người bạn già chậm chạp hơn nên khồng thể leo lên cây được. Nhưng đột nhiên lúc đó, ông nhớ ra mọi người thường nói rằng gấu không chạm vào người chết. Thế là ông nằm xuống và giả vờ chết. Ông cầu mong những gì mọi người nói là đúng bởi vì ồng biết rằng người bạn đồng hành kia sẽ chẳng giúp gì cho mình cả.

Con gấu tiến đến bên cạnh và đi vòng quanh người đàn ông. Nó ngửi bàn chân, tay và lưng của ông. Người đàn ông cố gắng nằm im. Ông nhắm nghiền mắt và nín thở. Con gấu cảm thấy có gì đó khồng ổn nên tiếp tục ngửi. Nó ngửi tay, đầu và mũi của ông. Sau đó, nó tiếp tục ngửi tai của ông. Cuối cùng, con gấu cho rằng người đàn ông đã chết. Trước khi bỏ đi, nó còn quay sang nhìn người thanh niên đang trốn trên cái cây cao kia.

Người đàn ông lớn tuổi mở mắt và nhìn thấy con gấu bỏ đi về phía khu rừng. Tuy nhiên, ông vẫn nằm im cho đến khi nó thật sự đi khỏi nơi đó...

Thấy đã an toàn, người thanh niên kia bèn trèo xuống. Từ chỗ nấp, anh đã nhìn thấy mọi thứ và muốn biết tại sao con gấu lại bỏ đi như vậy. Anh ta cũng đã nhìn thấy con gấu ngửi vào tai người bạn đồng hành của mình trước khi bỏ đi.

– Con gấu đã nói gì khi ngửi tai ông vậy? – Người thanh niên hỏi ông lão.

Ông lão ngồi dậy và lạnh lùng nhìn chàng trai.

– Nó nói rằng ta không nên đi cùng với người đã bỏ rơi ta trong lúc nguy hiểm! – Ông lão trả lời.

Thế là ông quay đi, vừa đi vừa nói:

– Hãy nhớ, một người bạn thật sự sẽ không bao giờ bỏ mặc bạn của mình, dù trong bất kỳ tình huống nào. 

Hãy để tiền vào chỗ cũ!

Pu-ghi có một người láng giềng rất hay sang nhà vay tiền.

Bài tập làm văn

Có lần, cô giáo ra cho chúng tôi một đề văn ở lớp: “Em đã làm gì để giúp đỡ mẹ?’’

Bác mái mơ và đàn con

Bác Mái Mơ dẫn đàn con ra vườn kiếm ăn. Được ra vườn, đàn gà con túa ra khắp các bụi chuối, các khóm dong riềng, các gốc cây...

Chú ngã có đau không?

Vào đầu năm 1954, tiết trời đã sang xuân, nhưng ở Việt Bắc vẫn còn rét. Gió bấc thổi mạnh, mưa phùn lâm râm gây nên cái lạnh buốt, Bác vẫn làm việc rất khuya.

Một người chính trực

Tô Hiến Thành làm quan triều Lý, nổi tiếng là người chính trực. Năm 1175, vua Lý Anh Tông mất, di chiếu cho Tô Hiến Thành phò thái tử Long Cán, con bà thái hậu họ Đỗ, lên ngôi.

Nhà buôn và thợ cắt tóc

Ngày xửa ngày xưa, có một nhà buôn nọ rất giàu có và tử tế. Thế nhưng, do một sự cố đáng tiếc, ông ta bị mất tất cả gia sản và trở nên nghèo khổ. Kể từ đó, không còn ai muốn làm bạn với ông ta nữa..

Giai thoại về bản xô-nát Ánh trăng

Gần 200 năm trước đây, nằm bên bờ sông Ranh, miền tây nước Đức, có một thị trấn bé nhỏ và nghèo nàn. Đó là thành phố Bon ngày nay, quê hương của nhà soạn nhạc vĩ đại Bét-tô-ven.

Bá Nha học đàn

Vào thời Xuân Thu, có một người tên là Du Bá Nha theo Thành Liên tiên sinh học đàn. Chỉ một thời gian ngắn, Bá Nha đã thành thục các ngón đàn, nhưng thầy giáo của ông vẫn cho rằng Bá Nha biểu diễn chưa đủ cảm động lòng người...

Đôi bạn tốt

Thím Vịt bận đi chợ xa đem con gởi đến bác Gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con. Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun dế ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau...