Con gấu và hai người bạn

hai người bạn cùng nhau đi dạo trên một con đường vắng. Con đường này dẫn đến một khu rừng rậm với những ngọn núi cao. Họ im lặng bước đi bên nhau. Một trong hai người vẫn còn trẻ, còn người kia thì già hơn. Đi được một lúc, người trẻ lên tiếng: 

– Tôi không thích nơi này. Nó có vẻ nguy hiểm. Nhưng không sao, chẳng có gì nguy hiểm khi chúng ta đi cùng nhau cả. Chúng ta là những người bạn tốt, phải vậy không?

Người già hơn gật đầu đồng ý và họ tiếp tục hành trình.

Nhưng đúng lúc đó, một con gấu to lớn và dữ tợn tiến ra khỏi khu rừng. Khi nhìn thấy hai người đàn ông, con gầm lên và vội vã lao về phía họ. Cả hai người đều rất sợ hãi và lập tức bỏ chạy. Họ chẳng có súng và người lớn tuổi hơn thì quá yếu để có thể chống chọi lại con gấu.

Chàng thanh niên thì khỏe mạnh hơn nhưng anh ta quá lo sợ nên cũng quay lưng bỏ chạy. Con gấu đuổi theo hai người đàn ông. Những bước chân với móng vuốt sắc nhọn của nó khuấy tung bụi và càng lúc nó càng bám sát họ. Người bạn già biết mình không thể chạy nhanh hơn nên khó bề thoát khỏi con gấu. Vì vậy ông vội hét lớn với người thanh niên.

– Hãy cầm lấy cây gậy của tôi và đánh đuổi nó!

Nhưng người thanh niên nhanh chân hơn đã leo lên một ngọn cây gần đó. Anh ta đã được an toàn.

Người bạn già chậm chạp hơn nên khồng thể leo lên cây được. Nhưng đột nhiên lúc đó, ông nhớ ra mọi người thường nói rằng gấu không chạm vào người chết. Thế là ông nằm xuống và giả vờ chết. Ông cầu mong những gì mọi người nói là đúng bởi vì ồng biết rằng người bạn đồng hành kia sẽ chẳng giúp gì cho mình cả.

Con gấu tiến đến bên cạnh và đi vòng quanh người đàn ông. Nó ngửi bàn chân, tay và lưng của ông. Người đàn ông cố gắng nằm im. Ông nhắm nghiền mắt và nín thở. Con gấu cảm thấy có gì đó khồng ổn nên tiếp tục ngửi. Nó ngửi tay, đầu và mũi của ông. Sau đó, nó tiếp tục ngửi tai của ông. Cuối cùng, con gấu cho rằng người đàn ông đã chết. Trước khi bỏ đi, nó còn quay sang nhìn người thanh niên đang trốn trên cái cây cao kia.

Người đàn ông lớn tuổi mở mắt và nhìn thấy con gấu bỏ đi về phía khu rừng. Tuy nhiên, ông vẫn nằm im cho đến khi nó thật sự đi khỏi nơi đó...

Thấy đã an toàn, người thanh niên kia bèn trèo xuống. Từ chỗ nấp, anh đã nhìn thấy mọi thứ và muốn biết tại sao con gấu lại bỏ đi như vậy. Anh ta cũng đã nhìn thấy con gấu ngửi vào tai người bạn đồng hành của mình trước khi bỏ đi.

– Con gấu đã nói gì khi ngửi tai ông vậy? – Người thanh niên hỏi ông lão.

Ông lão ngồi dậy và lạnh lùng nhìn chàng trai.

– Nó nói rằng ta không nên đi cùng với người đã bỏ rơi ta trong lúc nguy hiểm! – Ông lão trả lời.

Thế là ông quay đi, vừa đi vừa nói:

– Hãy nhớ, một người bạn thật sự sẽ không bao giờ bỏ mặc bạn của mình, dù trong bất kỳ tình huống nào. 

Đôi bạn

Làng Mèo Tà Pình và làng Mán Động Hía thù nhau từ đời này qua đời khác chỉ vì cái chuyện giữa nhà thống lí Mèo và nhà vua Mán.

Ông Trạng thả diều

Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi.

Một cách đếm thông minh

Ngày nọ, hoàng đế Akbar đã hỏi các quan cận thần của mình một câu hỏi lạ khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên. Không ai biết phải trả lời như thế nào cho đức vua cả...

Stephen Hawking – người khuyết tật vĩ đại

Stephen Hawking sinh năm 1942 ở Oxford (Anh). Năm Hawking bước vào trường đại học học khoa Vật lí, anh bị mắc một chứng bệnh quái ác – bệnh rối loạn chức năng điều khiển của hệ thần kinh.

Chú mèo đánh răng

Bác Lợn mới mở cửa hàng bán bàn chải đánh răng, trước cửa có treo một biển quảng cáo rất to: “Bàn chải đánh răng chất lượng hạng nhất, một lần sạch ngay”.

Chú Ong lười biếng

Xưa kia, có dòng họ nhà Ong sinh sống hòa thuận trên thảo nguyên, họ siêng năng, cần mẫn làm việc. Một trong những gia đình Ong đó có một cậu con trai đặt tên là Ong Cưng...

Bông sen trong giếng ngọc

Ngày xưa, cách đây gần bảy trăm năm, có cậu bé Mạc Đĩnh chi con nhà nghèo, người đen đủi xấu xí. Tuy còn nhỏ, nhưng ngày nào Mạc Đĩnh Chi cũng vào rừng kiếm củi giúp đỡ cha mẹ.

Vẽ trứng

Ngay từ nhỏ, cậu bé Lê-ô-nác-đô đa Vin-xi đã rất thích vẽ. Cha cậu đưa cậu đến nhờ nhà danh họa Vê-rô-ki-ô dạy dỗ.

Làm việc thật là vui

Quanh ta, mọi người đều làm việc. Cái đồng hồ tích tắc báo phút, báo giờ. Con gà trống gáy vang ò … ó … o, báo cho mọi người biết trời sắp sáng, mau mau thức dậy.