Con gấu và hai người bạn

hai người bạn cùng nhau đi dạo trên một con đường vắng. Con đường này dẫn đến một khu rừng rậm với những ngọn núi cao. Họ im lặng bước đi bên nhau. Một trong hai người vẫn còn trẻ, còn người kia thì già hơn. Đi được một lúc, người trẻ lên tiếng: 

– Tôi không thích nơi này. Nó có vẻ nguy hiểm. Nhưng không sao, chẳng có gì nguy hiểm khi chúng ta đi cùng nhau cả. Chúng ta là những người bạn tốt, phải vậy không?

Người già hơn gật đầu đồng ý và họ tiếp tục hành trình.

Nhưng đúng lúc đó, một con gấu to lớn và dữ tợn tiến ra khỏi khu rừng. Khi nhìn thấy hai người đàn ông, con gầm lên và vội vã lao về phía họ. Cả hai người đều rất sợ hãi và lập tức bỏ chạy. Họ chẳng có súng và người lớn tuổi hơn thì quá yếu để có thể chống chọi lại con gấu.

Chàng thanh niên thì khỏe mạnh hơn nhưng anh ta quá lo sợ nên cũng quay lưng bỏ chạy. Con gấu đuổi theo hai người đàn ông. Những bước chân với móng vuốt sắc nhọn của nó khuấy tung bụi và càng lúc nó càng bám sát họ. Người bạn già biết mình không thể chạy nhanh hơn nên khó bề thoát khỏi con gấu. Vì vậy ông vội hét lớn với người thanh niên.

– Hãy cầm lấy cây gậy của tôi và đánh đuổi nó!

Nhưng người thanh niên nhanh chân hơn đã leo lên một ngọn cây gần đó. Anh ta đã được an toàn.

Người bạn già chậm chạp hơn nên khồng thể leo lên cây được. Nhưng đột nhiên lúc đó, ông nhớ ra mọi người thường nói rằng gấu không chạm vào người chết. Thế là ông nằm xuống và giả vờ chết. Ông cầu mong những gì mọi người nói là đúng bởi vì ồng biết rằng người bạn đồng hành kia sẽ chẳng giúp gì cho mình cả.

Con gấu tiến đến bên cạnh và đi vòng quanh người đàn ông. Nó ngửi bàn chân, tay và lưng của ông. Người đàn ông cố gắng nằm im. Ông nhắm nghiền mắt và nín thở. Con gấu cảm thấy có gì đó khồng ổn nên tiếp tục ngửi. Nó ngửi tay, đầu và mũi của ông. Sau đó, nó tiếp tục ngửi tai của ông. Cuối cùng, con gấu cho rằng người đàn ông đã chết. Trước khi bỏ đi, nó còn quay sang nhìn người thanh niên đang trốn trên cái cây cao kia.

Người đàn ông lớn tuổi mở mắt và nhìn thấy con gấu bỏ đi về phía khu rừng. Tuy nhiên, ông vẫn nằm im cho đến khi nó thật sự đi khỏi nơi đó...

Thấy đã an toàn, người thanh niên kia bèn trèo xuống. Từ chỗ nấp, anh đã nhìn thấy mọi thứ và muốn biết tại sao con gấu lại bỏ đi như vậy. Anh ta cũng đã nhìn thấy con gấu ngửi vào tai người bạn đồng hành của mình trước khi bỏ đi.

– Con gấu đã nói gì khi ngửi tai ông vậy? – Người thanh niên hỏi ông lão.

Ông lão ngồi dậy và lạnh lùng nhìn chàng trai.

– Nó nói rằng ta không nên đi cùng với người đã bỏ rơi ta trong lúc nguy hiểm! – Ông lão trả lời.

Thế là ông quay đi, vừa đi vừa nói:

– Hãy nhớ, một người bạn thật sự sẽ không bao giờ bỏ mặc bạn của mình, dù trong bất kỳ tình huống nào. 

Khỉ con và Sư Tử

Sư tử là chúa tể trị vì trong khu rừng nọ. Nó nổi tiếng là có tính khí hung tợn, dữ dằn và thường đưa ra những yêu cầu rất kì quái cho những động vật khác, nếu ai không đáp ứng được thì nó sẽ nổi giận...

Chú sóc thông minh

Trên cành cao, một chú Sóc đang vui vẻ nhảy nhót. Dưới đất, có con Sói đang đi tìm bữa điểm tâm. Nhìn thấy Sóc, Sói nghĩ cách để ăn thịt Sóc, bèn nói: Chúc buổi sáng tốt lành!

Hoa ngũ sắc thần kì

Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé tên là Trân Trân. Cô bé thường ngắm nhìn chú mèo con nhà hàng xóm chơi đùa vui vẻ, nhưng thực ra cô bé lại chưa biết niềm vui là gì...

Phép tính chia

Hương có hai chị em. Hương lên tám, là chị. Còn cậu em tên là Dũng, lên sáu. Bố Hương làm ở một viện khoa học. Còn mẹ Hương là giáo viên mẫu giáo...

Giai thoại về bản xô-nát Ánh trăng

Gần 200 năm trước đây, nằm bên bờ sông Ranh, miền tây nước Đức, có một thị trấn bé nhỏ và nghèo nàn. Đó là thành phố Bon ngày nay, quê hương của nhà soạn nhạc vĩ đại Bét-tô-ven.

Người y tá của Ta Ta

Sớm hôm ấy, có một cậu bé ăn mặc kiểu nông thôn đến gặp người gác cổng bệnh viện, xin vào thăm bố. Cậu bé đến từ một làng ở ven Na-pô-li. Bố cậu năm trước sang Pháp để kiếm việc làm nay mới trở về.

Một phút

Mọi người trong gia đình đều có tính cẩn thận và quý trọng thời giờ, chỉ trừ có Mi-chi-a. Mi-chi-a bao giờ cũng chậm trễ hơn người khác. Đến giờ ăn, mọi người đã ngồi vào bàn, chỉ thiếu Mi-chia-a.

Người mạnh nhất hành tinh

Va-len-tin Di-cun là đứa trẻ sinh thiếu tháng, cân nặng chỉ hơn 1 ki-lô-gam và có nguy cơ chết yểu. Ý chí của người mẹ đã cứu sông cậu bé. Năm 3 tuổi, Va-len-tin mồ côi cả cha lẫn mẹ.

Người thợ săn và con dê núi

Đã ba lần ông Bỉnh nhìn thấy con dê núi. Lần thứ nhất vào lúc sẩm tối. Ông vừa lội qua con suối, chợt nghe thấy tiếng động ông vội ngước lên...