Món quà sinh nhật

Ngày kỉ niệm sinh nhật lần thứ 7 của bé Thủy, mẹ bé đưa con gái ra phố mua quà tặng. Mẹ bé bảo con thích đồ chơi nào thì mẹ mua cho, nhưng chỉ được mua một thứ thôi. Đến phố bán đồ chơi, bé Thủy reo lên thích thú. Ôi! bao nhiêu là đồ chơi! Màu sắc hoa cả mắt. Đồ chơi bằng gỗ, bằng nhựa, bằng cao su, to nhỏ đủ loại, cái nào trông cũng thích. Còn búp bê thì mới đáng yêu làm sao! Búp bê có mái tóc thật đẹp: vàng, nâu, đen. Bím tóc lại được tết nơ đỏ, nơ xanh. Cặp má búp bê phinh phính đỏ hồng, đôi mắt mở to, đen láy, khi đặt nằm lại biết nhắm mắt ngủ. Bộ váy áo của búp bê thì có khi còn đẹp hơn bộ váy bé Thủy đang mặc!

Đi qua hàng bán đồ chơi, mẹ con bé được người bán mời mua hàng. Bé Thủy chưa biết chọn đồ chơi nào vì thứ nào bé cũng thích. Hai mẹ con đi đến góc phố, thấy một bà cụ tóc bạc, lưng còng dựa vào tường nhà. Bà ngồi bán những con búp bê khâu bằng vải vụn bày trên mặt thúng. Bé Thủy kéo tay mẹ đến. Bà cụ nhìn hai mẹ con bé Thủy, cười hiền hậu:

– Cháu mua búp bê cho bà đi.

Nhìn những con búp bê được khâu bằng những mảnh vải vụn sơ sài, vụng về, mẹ bé Thủy im lặng, thầm nghĩ: “có lẽ bây giờ chẳng trẻ con nào thích loại búp bê này”. Chợt bé Thủy chỉ tay vào con búp bê có cái váy khâu bằng mụn vải xanh, khuôn mặt bằng bông độn, hai mắt được chấm bằng mực không đều nhau:

– Mẹ mua cho con búp bê này.

Mẹ bé Thủy trả tiền mua. Bé Thủy nâng búp bê lên tay ru:

– Bé bé bằng bông…

Hai mẹ con chào bà cụ ra về. Trên đường mẹ bé Thủy hỏi con:

– Bao nhiêu đồ chơi đẹp, sao con không mua lại thích búp bê này?

Bé Thủy chúm chím cười:

– Vì con thương bà, bà già bằng bà nội mẹ nhỉ? Trời rét mà bà không được ở nhà. Con mua búp bê cho bà vui.

Mẹ bé ôm con vào lòng, nghẹn ngào:

– Ôi con tôi!

Vua tàu thủy Bạch Thái Bưởi

Bưởi mồ côi cha từ nhỏ, phải theo mẹ quẩy gánh hàng rong. Thấy em khôi ngô, nhà họ Bạch nhận làm con nuôi và cho ăn học.

Que diêm tự cháy

Chúng ta đã biết người nguyên thủy từng đập đá lấy lửa, từng truyền giữ lửa như báu vật. Và thực tế “thần lửa” luôn luôn được mọi người tôn thờ.

Chồn con lười học

Chồn mướp sống ở khu rừng thông, vì là con một nên cậu được cha mẹ cưng chiều vô cùng. Tới tuổi đi học rồi, nhưng chồn mướp vẫn không chịu đến trường, chỉ rong chơi mà thôi. Vì được nuông chiều quá, chồn mướp đâm ra bướng bỉnh...

Người con gái đỡ đầu của Bác Hồ

Vào một buổi sáng mùa thu năm 1990, trong đoàn người vào thăm nhà sàn Bác Hồ có hai cha con người Pháp. Đó là ông Ô-brắc và con gái ông, chị Ba-bét, người con gái đỡ đầu của Bác Hồ.

Hàng xóm của Gấu Con

Đằng sau nhà của Gấu con có một cái cây rất to, không biết từ lúc nào đã có một chú Chim bay đến làm tổ trên cái cây này...

Bình nước và con cá vàng

I-ren Giô-li-ô Quy-ri sinh ra trong một gia đình khoa học. Mẹ bà là Ma-ri Quy-ri hai lần được Giải thưởng Nô-ben (1903, 1911). Bố của bà là Pi-e Quy-ri, được Giải thưởng Nô-ben năm 1903 cùng với vợ.

Đất quý, đất yêu

Ngày xưa, có hai người khách du lịch đến nước Ê-ti-ô-pi-a. Họ đi khắp đất nước thăm đường sá, núi đồi, sông ngòi. Vua nước Ê-ti-ô-pi-a mời họ vào cung điện, mở tiệc chiêu đãi và tặng họ nhiều vật quý. Sau đó vua sai một viên quan đưa khách xuống tàu.

Con voi của Trần Hưng Đạo

Trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên, trên đường tiến quân, voi của Trần Hưng Đạo bị sa lầy. Quân sĩ cùng nhân dân trong vùng tìm đủ mọi cách để cứu voi nhưng vô hiệu.

Bài học đầu tiên của Gấu con

Ngày chủ nhật Gấu con xin phép mẹ ra đường chơi cùng các bạn...