Món quà sinh nhật

Ngày kỉ niệm sinh nhật lần thứ 7 của bé Thủy, mẹ bé đưa con gái ra phố mua quà tặng. Mẹ bé bảo con thích đồ chơi nào thì mẹ mua cho, nhưng chỉ được mua một thứ thôi. Đến phố bán đồ chơi, bé Thủy reo lên thích thú. Ôi! bao nhiêu là đồ chơi! Màu sắc hoa cả mắt. Đồ chơi bằng gỗ, bằng nhựa, bằng cao su, to nhỏ đủ loại, cái nào trông cũng thích. Còn búp bê thì mới đáng yêu làm sao! Búp bê có mái tóc thật đẹp: vàng, nâu, đen. Bím tóc lại được tết nơ đỏ, nơ xanh. Cặp má búp bê phinh phính đỏ hồng, đôi mắt mở to, đen láy, khi đặt nằm lại biết nhắm mắt ngủ. Bộ váy áo của búp bê thì có khi còn đẹp hơn bộ váy bé Thủy đang mặc!

Đi qua hàng bán đồ chơi, mẹ con bé được người bán mời mua hàng. Bé Thủy chưa biết chọn đồ chơi nào vì thứ nào bé cũng thích. Hai mẹ con đi đến góc phố, thấy một bà cụ tóc bạc, lưng còng dựa vào tường nhà. Bà ngồi bán những con búp bê khâu bằng vải vụn bày trên mặt thúng. Bé Thủy kéo tay mẹ đến. Bà cụ nhìn hai mẹ con bé Thủy, cười hiền hậu:

– Cháu mua búp bê cho bà đi.

Nhìn những con búp bê được khâu bằng những mảnh vải vụn sơ sài, vụng về, mẹ bé Thủy im lặng, thầm nghĩ: “có lẽ bây giờ chẳng trẻ con nào thích loại búp bê này”. Chợt bé Thủy chỉ tay vào con búp bê có cái váy khâu bằng mụn vải xanh, khuôn mặt bằng bông độn, hai mắt được chấm bằng mực không đều nhau:

– Mẹ mua cho con búp bê này.

Mẹ bé Thủy trả tiền mua. Bé Thủy nâng búp bê lên tay ru:

– Bé bé bằng bông…

Hai mẹ con chào bà cụ ra về. Trên đường mẹ bé Thủy hỏi con:

– Bao nhiêu đồ chơi đẹp, sao con không mua lại thích búp bê này?

Bé Thủy chúm chím cười:

– Vì con thương bà, bà già bằng bà nội mẹ nhỉ? Trời rét mà bà không được ở nhà. Con mua búp bê cho bà vui.

Mẹ bé ôm con vào lòng, nghẹn ngào:

– Ôi con tôi!

Người thầy của tuổi thơ

Hồi mười một tuổi, tôi vẫn gầy và ẻo lả như một cọng cỏ mảnh. Một hôm, mẹ mang về cho tôi một con mèo mướp nhỏ, ốm yếu.

Chim sâu xử án

Chim Sẻ kiện Chim Khuyên! Cái tin ấy bay đi như gió. Khắp vườn cây nhớn nhác cả lên.

Ai đáng khen nhiều hơn

Một nhà kia, có hai anh em Thỏ ở với mẹ. Bố đi làm xa nên cậu nào cũng muốn tỏ ra là đứa bé ngoan, biết thương mẹ nhiều nhất.

Diều hâu và Chích Choè

Ngày xưa trong khu rừng già nọ, có một con diều hâu luôn luôn huênh hoang, hợm hĩnh. Nó tự coi mình là chúa tể của muôn loài chim, tự hào về sức khoẻ vô địch của nó. Một hôm diều hâu tập hợp tất cả các loài chim lại và lên giọng thách thức...

Làm Pla-ti-ni đến cùng

Hưng và Trang là hai anh em nhưng trông suýt soát nhau, vì Hưng hơn Trang có một tuổi. Hai anh em cũng rất mê bóng đá. Các buổi tường thuật bóng đá trên truyền hình, hai anh em không bỏ qua một buổi nào.

Đối đáp với vua

Một lần, vua Minh Mạng từ kinh đô Huế ngự giá ra Thăng Long (Hà Nội). Vua cho xa giá đến Hồ Tây ngắm cảnh. Xa giá đi đến đâu, quân lính cũng thét đuổi tất cả mọi người, không cho ai đến gần.

Chiếc bàn kỳ diệu

Trong một khu rừng nọ, có rất nhiều loài động vật và thực vật đáng yêu cùng nhau sinh sống. Một hôm, trời vừa tạnh mưa, Thỏ trắng liền tung tăng chạy vào rừng để hái hoa. A, nó phát hiện một cây nấm rất to mọc dưới gốc cây dương cổ thụ...

Người con gái miền đất đỏ

Buổi trưa năm 1947, giữa những lô cao su thẳng tắp, cô bé 14 tuổi Võ Thị Sáu úp mặt vào một thân cây khóc rưng rức. Sáng nay, giặc Pháp tràn qua Bà Rịa. Bọn giặc tàn ác vây chợ, đốt làng, giết hại bao người.

Dâu tây nhỏ

Một quả dâu tây nhỏ mặc chiếc váy màu đỏ tươi, đội một cái mũ xanh đang chạy nhảy tung tăng trên bãi cỏ. Dế mèn nhìn thấy Dâu tây liền nói “Dâu tây mới xinh đẹp làm sao, tôi hát một bài cho bạn nghe nhé"...