Avanti thông minh

Avanti thong minh

Avanti nổi tiếng là một người thông minh, giỏi đối đáp. Một hôm, Avanti mở một xưởng nhuộm, Bayi muốn chơi khăm Avanti, liền đến xưởng nhuộm và nói với ông:

- Avanti này, nghe nói tay nghề của ông rất giỏi, ông có thể giúp tôi nhuộm mảnh vải này không? 

Avanti nói:

- Đương nhiên là được, nhưng mà ông muốn nhuộm màu gì?

- Ồ, tôi chỉ nhuộm màu bình thường thôi. Không phải màu đỏ, không phải màu đen, không phải màu xanh, không phải màu vàng, cũng không phải màu xanh lá cây hay màu xám, lại càng không phải…

- Vậy thì là màu trắng hả?

- Không, không! Không phải là màu trắng. Ông có hiểu không?

Nói xong, Bayi đảo mắt một cách gian xảo, nhìn chăm chăm vào mặt Avanti. Avanti hiểu ngay ra vấn đề, liền mỉm cười và đỡ lấy tấm vải, đặt lên giá và nói:

- Được, tôi nhất định sẽ nhuộm một màu khiến cho ông ưng ý!

- Cái gì? Ông có thể nhuộm được hay sao? Được, thế bao giờ thì tôi có thể đến lấy vải?

Avanti vuốt râu và trịnh trọng nói:

- Đến ngày này thì ông tới lấy nhé!

- Ngày nào?

- Không phải thứ hai, không phải thứ ba, không phải thứ tư, cũng không phải thứ năm, thứ sáu, lại càng không phải là thứ bảy.

- Vậy là chủ nhật hả?

- Không, không! Không phải là chủ nhật. Nói tóm lại là đến ngày hôm đấy, ông cứ đến lấy vải nhé! 

Bayi ngây người ra, không những không thể làm khó Avanti mà lại còn mất luôn cả tấm vải.

Một hôm khác, Avanti đến nhà hàng ăn cơm. Món thịt ông gọi vẫn chưa nướng xong mà Avanti đã thấy đói meo cả bụng. Ông chủ nhà hàng đoán được tâm tư đó của Avanti liền nói:

- Nếu vị nào không chờ được đến lúc thức ăn nấu xong thì có thể ăn trước những thức ăn có sẵn ở đây.

Thế là Avanti đứng dậy và ăn khá nhiều lương khô. Sau khi đã ăn no, ông ngồi xuống bên bếp lửa và xoay xiên nướng thịt. Thịt chín và được dọn lên bàn, ông chủ nhà hàng và các vị khách mời Avanti ngồi vào bàn thưởng thức, nhưng Avanti trả lời rằng:

- Lúc nướng thịt, tôi ngửi mùi thơm cũng đã no rồi.

Nói xong, ông nằm xuống chiếc giường bên bếp lửa và ngủ một giấc. Sau khi các vị khách ăn xong, ông chủ mang khay đến bảo Avanti thánh toán tiền thịt. Avanti không trả tiền và nói:

- Tôi có ăn thịt đâu, tại sao lại bắt tôi trả tiền cơ chứ?

Ông chủ nhà hàng nói:

- Định quỵt tiền hả! Ông nói là ông ngửi mùi thịt nướng đến no rồi, vậy thì ông cũng phải trả tiền, giống như những vị khách ngồi ở bàn ăn vậy.

Thế là, Avanti lấy túi tiền của mình ra, giơ lên bên tai của ông chủ nhà hàng và rung rung vài cái, tiền trong túi kêu leng keng, leng keng. Sau đó, Avanti nói:

- Ông có nghe thấy tiếng tiền kêu không?

Ông chủ nhà hàng cười hi hi nói:

- Tất nhiên là có rồi.

Avanti lập tức cất túi tiền đi và nói:

- Tiếng tiền kêu cũng đủ để trả tiền tôi ngửi mùi thịt nướng rồi nhé.

 

Trò chuyện cùng bé

Avanti là một người rất thông minh và giỏi đối đáp, đúng không nào? Nếu các bé đều thích nhân vật này thì chúng ta hãy cùng học theo Avanti, trở thành một người luôn quan sát các sự vật hiện tượng xung quanh và ứng phó thông minh trước các tình huống khó nhé!

Cái hố bên đường

Có một bầy thú nhỏ sống cùng nhau trong khu rừng nọ. Ngày ngày chúng thường đi trên một con đường nhỏ rồi băng qua một ngã tư có chốt đèn giao thông để tới trường.

Sự tích con Ong

Ngày xưa, có một người đàn bà tên là nàng Ong. Nàng Ong làm việc chăm chỉ, nhưng vẫn nghèo túng vì nhà đông miệng ăn. Nàng Ong mong các con khôn lớn để đỡ đần mình.

Câu lạc bộ các bà mẹ

Một ngày nọ, tất cả bà mẹ thú trong rừng tập hợp lại với nhau và bắt đầu so sánh xem con của ai là giỏi nhất và ai đẻ được nhiều con nhất. Mẹ nai nói rằng con mình là to lớn nhất...

Nghệ sĩ piano Đặng Thái Sơn

Đặng Thái Sơn sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống âm nhạc. Cha của Đặng Thái Sơn là nhạc sĩ Đặng Đình Hưng, mẹ là Nhà giáo Nhân dân, Nghệ sĩ Ưu tú Thái Thị Liên, nguyên chủ nhiệm khoa đàn piano Nhạc viện Hà Nội.

Niềm vui từ bát canh cải

Xem tivi thấy các chú bộ đội đảo Trường Sa trồng rau trong khay gỗ, bé Mai thích lắm nói với bố: “ Con muốn được trồng rau như các chú bộ đội”.

Ong và Rùa

Buổi sáng, ông Mặt Trời như chiếc mâm lửa từ từ nhô lên ở phía đằng đông.

Bàn tay mẹ

Bình yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Tay mẹ không trắng đâu. Bàn tay mẹ rám nắng, các ngón tay gầy gầy, xương xương. Bình rất thích áp hai bàn tay của mẹ vào má. Hai bàn tay xoa vào má cứ ram ráp nhưng không hiểu sao Bình rất thích.

Núi cười

Ngày xưa, ở một bản nọ có hai anh em. Anh thì ham chơi. Em thì chăm học, chăm làm.

Đôi bàn tay vàng

Tôn Thất Tùng sinh năm 1912 trong một gia đình thuộc hoàng tộc. Là một thanh niên đẹp trai và thông minh, được nhiều gia đình quý tộc săn đón, nhưng anh chỉ chuyên tâm học hành.