Avanti thông minh

Avanti thong minh

Avanti nổi tiếng là một người thông minh, giỏi đối đáp. Một hôm, Avanti mở một xưởng nhuộm, Bayi muốn chơi khăm Avanti, liền đến xưởng nhuộm và nói với ông:

- Avanti này, nghe nói tay nghề của ông rất giỏi, ông có thể giúp tôi nhuộm mảnh vải này không? 

Avanti nói:

- Đương nhiên là được, nhưng mà ông muốn nhuộm màu gì?

- Ồ, tôi chỉ nhuộm màu bình thường thôi. Không phải màu đỏ, không phải màu đen, không phải màu xanh, không phải màu vàng, cũng không phải màu xanh lá cây hay màu xám, lại càng không phải…

- Vậy thì là màu trắng hả?

- Không, không! Không phải là màu trắng. Ông có hiểu không?

Nói xong, Bayi đảo mắt một cách gian xảo, nhìn chăm chăm vào mặt Avanti. Avanti hiểu ngay ra vấn đề, liền mỉm cười và đỡ lấy tấm vải, đặt lên giá và nói:

- Được, tôi nhất định sẽ nhuộm một màu khiến cho ông ưng ý!

- Cái gì? Ông có thể nhuộm được hay sao? Được, thế bao giờ thì tôi có thể đến lấy vải?

Avanti vuốt râu và trịnh trọng nói:

- Đến ngày này thì ông tới lấy nhé!

- Ngày nào?

- Không phải thứ hai, không phải thứ ba, không phải thứ tư, cũng không phải thứ năm, thứ sáu, lại càng không phải là thứ bảy.

- Vậy là chủ nhật hả?

- Không, không! Không phải là chủ nhật. Nói tóm lại là đến ngày hôm đấy, ông cứ đến lấy vải nhé! 

Bayi ngây người ra, không những không thể làm khó Avanti mà lại còn mất luôn cả tấm vải.

Một hôm khác, Avanti đến nhà hàng ăn cơm. Món thịt ông gọi vẫn chưa nướng xong mà Avanti đã thấy đói meo cả bụng. Ông chủ nhà hàng đoán được tâm tư đó của Avanti liền nói:

- Nếu vị nào không chờ được đến lúc thức ăn nấu xong thì có thể ăn trước những thức ăn có sẵn ở đây.

Thế là Avanti đứng dậy và ăn khá nhiều lương khô. Sau khi đã ăn no, ông ngồi xuống bên bếp lửa và xoay xiên nướng thịt. Thịt chín và được dọn lên bàn, ông chủ nhà hàng và các vị khách mời Avanti ngồi vào bàn thưởng thức, nhưng Avanti trả lời rằng:

- Lúc nướng thịt, tôi ngửi mùi thơm cũng đã no rồi.

Nói xong, ông nằm xuống chiếc giường bên bếp lửa và ngủ một giấc. Sau khi các vị khách ăn xong, ông chủ mang khay đến bảo Avanti thánh toán tiền thịt. Avanti không trả tiền và nói:

- Tôi có ăn thịt đâu, tại sao lại bắt tôi trả tiền cơ chứ?

Ông chủ nhà hàng nói:

- Định quỵt tiền hả! Ông nói là ông ngửi mùi thịt nướng đến no rồi, vậy thì ông cũng phải trả tiền, giống như những vị khách ngồi ở bàn ăn vậy.

Thế là, Avanti lấy túi tiền của mình ra, giơ lên bên tai của ông chủ nhà hàng và rung rung vài cái, tiền trong túi kêu leng keng, leng keng. Sau đó, Avanti nói:

- Ông có nghe thấy tiếng tiền kêu không?

Ông chủ nhà hàng cười hi hi nói:

- Tất nhiên là có rồi.

Avanti lập tức cất túi tiền đi và nói:

- Tiếng tiền kêu cũng đủ để trả tiền tôi ngửi mùi thịt nướng rồi nhé.

 

Trò chuyện cùng bé

Avanti là một người rất thông minh và giỏi đối đáp, đúng không nào? Nếu các bé đều thích nhân vật này thì chúng ta hãy cùng học theo Avanti, trở thành một người luôn quan sát các sự vật hiện tượng xung quanh và ứng phó thông minh trước các tình huống khó nhé!

Chú thỏ tinh khôn

Trong khu rừng nọ có một chú thỏ, ngày kia khi nó đang thảnh thơi nằm ngủ ở dưới gốc sung. Đột nhiên có quả sung chín từ trên cây rới xuống đánh một cái bốp ngay giữa đầu.

Qua suối

Một lần, trên đường đi công tác, Bác Hồ và các chiến sĩ bảo vệ phải qua một con suối. Trên dòng suối có những hòn đá bắc thành lối đi. Khi Bác đã sang đến bờ bên kia, một chiến sĩ đi phía sau bỗng sẩy chân ngã.

Làm cách nào về dễ hơn

Ba cậu bé rủ nhau vào rừng. Trong rừng có nấm, có quả rừng, lại có đủ các thứ chim. Ba cậu mải chơi nên không để ý là trời đã về chiều, sắp tối. Về bây giờ thì sợ lắm!

Điền thanh và Cỏ gừng

Vào một ngày mưa kia, ở giữa hai luống khoai lang mọc lên từng khóm cây lăn tăn, xanh rờn...

Kính lúp của Cáo con

Mấy hôm nay Hổ bị ốm nên nhờ Cáo cai quản giúp những động vật trong khu rừng. Cáo hí hửng ra mặt, nó thường xuyên đeo một cái kính lúp trước ngực và nghênh ngang đi lại trong rừng...

Cuộc họp của chữ viết

Vừa tan học, các chữ cái và dấu câu đã ngồi lại họp. Bác Chữ A dõng dạc mở đầu.

Chú vịt bầu

Nhìn thân hình gầy guộc của mẹ, Mai muốn ứa nước mắt. Em biết mẹ nói thoái đi như thế cho mình yên tâm chứ không thuốc men thì làm sao khỏi bệnh được.

Đồng tiền vàng

Một hôm, vừa bước ra khỏi nhà, tôi gặp một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi, ăn mặc tồi tàn, rách rưới, mặt mũi gầy gò, xanh xao, chìa những bao diêm khẩn khoản nhờ tôi mua giúp.

Người con gái đỡ đầu của Bác Hồ

Vào một buổi sáng mùa thu năm 1990, trong đoàn người vào thăm nhà sàn Bác Hồ có hai cha con người Pháp. Đó là ông Ô-brắc và con gái ông, chị Ba-bét, người con gái đỡ đầu của Bác Hồ.