Avanti thông minh

Avanti thong minh

Avanti nổi tiếng là một người thông minh, giỏi đối đáp. Một hôm, Avanti mở một xưởng nhuộm, Bayi muốn chơi khăm Avanti, liền đến xưởng nhuộm và nói với ông:

- Avanti này, nghe nói tay nghề của ông rất giỏi, ông có thể giúp tôi nhuộm mảnh vải này không? 

Avanti nói:

- Đương nhiên là được, nhưng mà ông muốn nhuộm màu gì?

- Ồ, tôi chỉ nhuộm màu bình thường thôi. Không phải màu đỏ, không phải màu đen, không phải màu xanh, không phải màu vàng, cũng không phải màu xanh lá cây hay màu xám, lại càng không phải…

- Vậy thì là màu trắng hả?

- Không, không! Không phải là màu trắng. Ông có hiểu không?

Nói xong, Bayi đảo mắt một cách gian xảo, nhìn chăm chăm vào mặt Avanti. Avanti hiểu ngay ra vấn đề, liền mỉm cười và đỡ lấy tấm vải, đặt lên giá và nói:

- Được, tôi nhất định sẽ nhuộm một màu khiến cho ông ưng ý!

- Cái gì? Ông có thể nhuộm được hay sao? Được, thế bao giờ thì tôi có thể đến lấy vải?

Avanti vuốt râu và trịnh trọng nói:

- Đến ngày này thì ông tới lấy nhé!

- Ngày nào?

- Không phải thứ hai, không phải thứ ba, không phải thứ tư, cũng không phải thứ năm, thứ sáu, lại càng không phải là thứ bảy.

- Vậy là chủ nhật hả?

- Không, không! Không phải là chủ nhật. Nói tóm lại là đến ngày hôm đấy, ông cứ đến lấy vải nhé! 

Bayi ngây người ra, không những không thể làm khó Avanti mà lại còn mất luôn cả tấm vải.

Một hôm khác, Avanti đến nhà hàng ăn cơm. Món thịt ông gọi vẫn chưa nướng xong mà Avanti đã thấy đói meo cả bụng. Ông chủ nhà hàng đoán được tâm tư đó của Avanti liền nói:

- Nếu vị nào không chờ được đến lúc thức ăn nấu xong thì có thể ăn trước những thức ăn có sẵn ở đây.

Thế là Avanti đứng dậy và ăn khá nhiều lương khô. Sau khi đã ăn no, ông ngồi xuống bên bếp lửa và xoay xiên nướng thịt. Thịt chín và được dọn lên bàn, ông chủ nhà hàng và các vị khách mời Avanti ngồi vào bàn thưởng thức, nhưng Avanti trả lời rằng:

- Lúc nướng thịt, tôi ngửi mùi thơm cũng đã no rồi.

Nói xong, ông nằm xuống chiếc giường bên bếp lửa và ngủ một giấc. Sau khi các vị khách ăn xong, ông chủ mang khay đến bảo Avanti thánh toán tiền thịt. Avanti không trả tiền và nói:

- Tôi có ăn thịt đâu, tại sao lại bắt tôi trả tiền cơ chứ?

Ông chủ nhà hàng nói:

- Định quỵt tiền hả! Ông nói là ông ngửi mùi thịt nướng đến no rồi, vậy thì ông cũng phải trả tiền, giống như những vị khách ngồi ở bàn ăn vậy.

Thế là, Avanti lấy túi tiền của mình ra, giơ lên bên tai của ông chủ nhà hàng và rung rung vài cái, tiền trong túi kêu leng keng, leng keng. Sau đó, Avanti nói:

- Ông có nghe thấy tiếng tiền kêu không?

Ông chủ nhà hàng cười hi hi nói:

- Tất nhiên là có rồi.

Avanti lập tức cất túi tiền đi và nói:

- Tiếng tiền kêu cũng đủ để trả tiền tôi ngửi mùi thịt nướng rồi nhé.

 

Trò chuyện cùng bé

Avanti là một người rất thông minh và giỏi đối đáp, đúng không nào? Nếu các bé đều thích nhân vật này thì chúng ta hãy cùng học theo Avanti, trở thành một người luôn quan sát các sự vật hiện tượng xung quanh và ứng phó thông minh trước các tình huống khó nhé!

Tên cướp thật - Tên cướp giả

Vào thời Tấn, có một vị quan huyện tên là Phù Dung, tư chất thông minh, tài trí hơn người khiến ai cũng trầm trồ, thán phục. Một buổi chiều nọ, có một bà lão đang trên đường về nhà thì gặp một tên cướp...

Cá đi ăn thề

Cứ khi mưa mới về thì có từng đàn cá đi chơi. Người ta bảo mưa mới xuống là hội, là tết của họ nhà cá.

Chiếc đồng hồ

Năm 1954, các cán bộ đang dự hội nghị tổng kết ở Bắc Giang thì có lệnh Trung ương rút bớt một số người đi học lớp tiếp quản Thủ đô. Ai nấy đều háo hức muốn đi. Nhất là những người quê Hà Nội.

Ve sầu đi học

Trong khu vườn nọ có một gia đình nhà ve sầu. Một chú ve sầu con đang tuổi ham chơi. Suốt ngày chú là cà, lêu lổng lang thang khắp vườn. Chú làm quen được với một bạn dế mèn con. Cả hai quậy phá khắp nơi...

Làm cách nào về dễ hơn

Ba cậu bé rủ nhau vào rừng. Trong rừng có nấm, có quả rừng, lại có đủ các thứ chim. Ba cậu mải chơi nên không để ý là trời đã về chiều, sắp tối. Về bây giờ thì sợ lắm!

Em của Tí Bẩn

NGÀY XƯA, có một cậu bé ăn ở bừa bãi đến nỗi mọi người gọi cậu ta là Tí Bẩn. Cậu vứt sách vở trên sàn nhà, để giày lấm lên bàn học, cậu khoắng ngón tay vào hộp mứt, đổ lọ mực lên cái áo mới. Chưa thấy ai bừa bãi như cậu bao giờ.

Cha sẽ luôn ở bên con

Năm 1989, tại Ác-mê-ni-a, một trận động đất 8,2 độ rích-tơ đã san bằng nhiều làng mạc, thành phố, giết hại hơn 30 000 người trong vòng chưa đầy bốn phút.

Con heo đất

Tôi đang mong bố mua cho tôi một con rô bốt. Nhưng bố lại mang về một con heo đất.

Bố của Xi-mông

Chuông báo trưa vừa dứt. Cửa trường mở, và bọn trẻ con chen lấn nhau ùa ra cho nhanh. Nhưng chúng không mau tản mát về nhà ăn trưa như mọi ngày mà còn dừng lại, cách đó vài bước, tụ tập thành nhóm, thì thào to nhỏ.