Bồ câu, rắn và người đàn ông

Có một người rất giàu. Khi ông ta già yếu sắp lìa cõi đời, ông ta trăng trối với con trai:

- Con hãy thương loài vật chứ đừng thương những thằng đàn ông.

Nói xong ông trút hơi thở cuối cùng.

Một lần người con trai đang đi trên đồng thì nhìn thấy chim bồ câu. Nó đang khóc vì một chiếc cánh của nó bị gãy. Người con trai đem con chim ra khỏi bụi cây, cho nó ăn uống rồi đem nó về nhà. Anh ta bỏ nó vào lồng và đem đến bác sĩ. Thấy anh ta, bác sĩ hỏi:

- Thế người ốm đâu?

Người con trai giơ cái lồng chim ra:

- Người ốm đây, thưa ông.

- Anh có điên không đấy? Anh sẽ trả tiền chữa bệnh cho nó chăng?

- Vâng, tôi sẽ trả bao nhiêu ông muốn.

- Không dưới mười đồng.

Người con trai trả tiền. Ông bác sĩ xem xét cánh con chim bồ câu. Sau đó ông ta tiêm cho nó một mũi, cho nó uống một viên thuốc, rồi nói:

- Hãy để nó lại đây. Ngày mai tôi sẽ xem lại cho. Tôi sẽ không lấy thêm tiền nữa đâu.

Con chim bồ câu được điều trị vài ngày thì khỏi.

Lần khác người con trai đi ra đồng và gặp một con rắn. Nó bị một cú đánh vào cổ và đang nằm bất động. Một đàn kiến đã bắt đầu bu vào nó. Người con trai thấy thương con rắn. Anh ta đặt cái khăn mùi xoa xuống đất. Con rắn bò vào chiếc khăn. Anh ta nhặt nó lên đem về nhà rồi mang đến bác sĩ. Ông bác sĩ ngạc nhiên hỏi:

- Lại cái gì thế này? Chim ốm à?

- Không, không phải chim mà là một con rắn. Đừng sợ, tôi sẽ cầm nó và ông sẽ khám.

- Trước tiên phải đưa tiền đã.

- Đây, mười đồng đây.

Bác sĩ xem con rắn và bôi cho nó một ít thuốc mỡ, cho nó uống mấy viên thuốc. Sau đó con rắn được chữa khỏi.

Cùng thời gian đó có một người đàn ông bị bắt giam vì tội trộm cắp. Anh ta phải chịu hình phạt ném đá. Nhưng anh ta chưa chết. Những hòn đá không trúng đầu anh ta.

Đúng ngày hôm đó, người con trai đi qua chỗ người đàn ông. Anh ta nghe thấy tiếng rên rỉ:

“A... a... a... ôi”. Anh ta tới gần thì thấy người đàn ông bị ném đá vẫn còn sống. Nếu người đàn ông này được cứu thoát thì anh ta sẽ bị trừng phạt tiếp nữa.

Người con trai nghĩ. “Cha ta đã từng dặn hãy thương xót loài vật chứ đừng thương xót một thằng đàn ông. Có thể cha ta đã không đúng. Đây chẳng qua là một người đàn ông bị ném đá còn sống sót. Hình như anh ta không có tội. Mình sẽ cứu anh ta”. Nghĩ vậy nên anh đi đến chỗ người đàn ông, lôi anh ta ra khỏi đống đá và đưa đến bác sĩ. Ông bác sĩ đòi tiền gấp đôi những lần trước vì lần này là một người đàn ông bị đau nặng.

Khi người đàn ông khỏe, anh ta nói với người đã cứu mình:

- Anh biết không, tôi chỉ có một thân một mình. Tôi không có vợ cũng không có anh em. Thật ra chẳng có ai thân thích cả. Chúng ta hãy là anh em. Tôi có sáu túi vàng. Bây giờ số vàng đó sẽ là của anh và tôi. Nếu tôi chết số vàng đó sẽ là của anh và ngược lại nếu anh chết số vàng đó sẽ là của tôi.

Người con trai cũng đồng ý như vậy.

Một hôm, nhà vua bỗng phát hiện một túi vàng bị mất. Vua ban lệnh:

- Ai tìm ra túi vàng và tên trộm sẽ được phong làm quan tể tướng.

Người bị ném đá nghĩ rằng “Mình sẽ đến đó và nói rằng anh mình là tên ăn trộm. Họ sẽ lấy túi vàng đi và ném đá vào hắn. Thế là mình nhẹ cẳng”. Nghĩ vậy hắn liền đi báo cho vua biết. Vua hỏi:

- Ngươi bắt được anh ta trong trường hợp nào?

Người bị ném đá trả lời:

- Không quan trọng. Điều quan trọng là chính anh ta là tên trộm.

Ngừng một lát vua hỏi:

- Có phải lần trước chính nhà ngươi bị ném đá.

- Vâng, đúng thế. Nhưng tôi không chết. Đoàn người cưỡi lạc đà đi qua đã cứu tôi. Tôi đã đi với họ và lấy những cái mà họ bỏ đi.

Quan cấm vệ lấy túi vàng về đặt cạnh những túi vàng của vua. Nhà vua cũng không kiểm tra xem túi vàng có giống túi vàng bị mất không. Người bị ném đá trở thành quan tể tướng.

Còn người con trai bị bắt khi đang trên đường từ chỗ làm việc về nhà. Anh ta kêu lên:

- Tội làm gì mà các ông bắt tôi?

- Mày dám hỏi là mày đã làm gì à? Mày đã lấy trộm vàng!

Người con trai lúc bấy giờ mới hiểu “em” của mình đã phản bội. Khi bị ném đá anh ta thầm nghĩ. “Cha mình đã nói đúng, không nên thương xót một thằng đàn ông”. Tuy nhiên anh ta cũng chưa bị giết.

Ở nhà chim bồ câu và rắn đang chờ anh ta. Chúng lấy làm ngạc nhiên vì mãi không thấy anh cho chúng ăn. Con rắn hỏi bồ câu:

- Có chuyện gì xảy ra vậy?

Bồ câu đáp:

- Tôi biết phải làm gì bây giờ. Tôi sẽ bay đi khắp thành phố để tìm anh ấy.

Bồ câu bay khắp thành phố cho tới khi nó tìm thấy người con trai. Nó bay xuống và đậu gần chỗ anh, đúng cái lúc mà anh đang đứng giữa sự sống và cái chết. Người con trai ra hiệu với bồ câu rằng anh khát nước. Bồ câu liền bay đi kiếm nước cho anh và nó trở lại ngay. Nó bay đi bay lại mang nước cho anh uống cho tới khi anh hết khát. Sau đó nó lại mang thức ăn đến cho anh. Xong xuôi công việc nó bay về nhà kể hết mọi việc cho rắn biết. Rắn hỏi:

- Chúng ta phải làm gì bây giờ?

Bồ câu trả lời:

- Hãy bám vào cánh tôi, chúng ta cùng bay đến đó để giải thoát cho anh ấy.

Chúng bàn bạc và quyết định: Bồ câu sẽ chăm sóc cho anh ăn uống, còn rắn, vì mồm nó có chất độc nên không cho anh ăn uống được mà sẽ tìm cách cứu anh. Rắn liền bò đến cung điện của vua vào phòng công chúa và quấn chặt quanh bụng cô. Công chúa đau đớn kêu ầm ĩ. Bác sĩ đến nhưng không tài nào lôi con rắn ra được, cứ đến gần là con rắn lại thổi phì phì nên ông ta không dám làm gì. Công chúa mệt lả đi gần như sắp chết vì cô không ăn uống gì được. Nhà vua ra lệnh:

- Ai cứu được công chúa sẽ trở thành vua của vương quốc này.

Ngay lúc đó mọi người nhìn thấy người con trai đi qua. Họ ngạc nhiên hỏi:

- Anh còn sống cơ à?

- Vâng, có chuyện gì trong cung vua thế?

Công chúa bị ốm nặng. Một con rắn quấn chặt lấy bụng công chúa và không ai có thể lôi nó ra được .

- Hãy đến nói với vua rằng tôi sẽ làm cho con rắn rời khỏi công chúa.

Họ tâu lên vua. Vua ra lệnh:

- Đem anh ta đến đây. Hình như anh ta không phạm tội vì anh ta đã sống sót.

Người con trai tắm rửa, mặc quần áo sạch sẽ và đi đến chỗ công chúa. Đến nơi anh đặt một chiếc khăn mùi xoa xuống đất. Con rắn lặng lẽ rời khỏi người công chúa và bò vào chiếc khăn. Người con trai gói con rắn trong chiếc khăn rồi bỏ vào túi.

Nhà vua hết sức kinh ngạc hỏi: .

- Làm sao anh lại có thể thuyết phục con rắn dễ dàng như vậy?

- Thưa bệ hạ, chẳng có gì đâu ạ. Thần có thể về được chưa ạ? Thần có đủ tiền và không cần một thứ gì của bệ hạ cả.

- Khanh sống thế nào? Khanh hãy nói cho ta biết đi.

Người con trai không muốn nói. Nhưng nhà vua không để cho anh đi chừng nào chưa nói rõ chuyện. Cuối cùng, người con trai nói:

- Thưa bệ hạ, bệ hạ đã không xem kỹ túi vàng. Mời bệ hạ quá bộ đến nhà thần. Thần cũng có năm túi vàng, đúng ra trước đây là sáu túi, và cũng giống hệt loại vàng trong túi mà người ta đã đem nộp cho bệ hạ. Ở nhà thần còn có một con chim bồ câu nữa.

Nhà vua đến nhà người con trai và thấy mọi thứ đều đúng như lời anh nói. Nhà vua lập tức gọi quan tể tướng đến. Khi quan tể tướng nhìn thấy “người anh” của mình hắn sợ tái cả mặt. Hắn lắp bắp:

- Anh ấy đã nói đúng. Xin hãy tha thứ cho những việc làm của tôi!

Nhà vua giận dữ quát:

- Ngươi đã làm gì vậy? Người này đã cứu ngươi thoát khỏi cái chết! Vậy mà ngươi! Chính ngươi đã vô ơn bạc nghĩa, phản bội lại người ta.

Quan tể tướng bị ném đá và lần này anh ta chết thảm hại.

Bốn anh em tài giỏi

Ngày xưa, có một người đàn ông nghèo sinh được bốn người con trai...

Rapunzel cô gái tóc dài

Ngày xưa có hai vợ chồng nhà kia không có con, họ mong rằng ngày kia trời sẽ thương cảnh ngộ họ. Nhìn qua cửa sổ sau nhà thì thấy một mảnh vườn tuyệt đẹp, trồng toàn hoa thơm, các loại rau lạ...

Cây bút thần

Ngày xửa ngày xưa ở một ngôi làng nọ, có một cậu bé rất thông minh tên là Mã Lương. Cha mẹ Mã Lương mất sớm, cậu phải sống cuộc sống côi cút một mình, hàng ngày vào rừng kiếm củi sống qua ngày...

Bầy Chim Thiên Nga

Ở nơi xa, xa đây lắm, nơi chim nhạn bay đến vào mùa thu, có một nhà vua có mười một con trai và một con gái tên là Li-dơ. Mười một con trai trẻ tuổi ấy đều đeo thánh giá trên ngực và gươm bên mình...

Hoàng tử hạnh phúc

Cao cao phía trên thành phố, trên một cái cột ngay quảng trường sừng sững bức tượng của Hoàng tử Hạnh Phúc. Khắp người Hoàng tử được thếp bằng những lá vàng mười, đôi mắt là hai viên xa phia rực sáng...

Chú thợ may nhỏ thó can đảm

Vào một buổi sáng mùa hè đẹp trời, một chú thợ may bé nhỏ ngồi trên phản bên cửa sổ chăm chú khâu, trong lòng có vẻ khoan khoái lắm...

Aladdin và cây đèn thần

Trong kinh thành một vương quốc thuộc Trung Hoa, rất giàu và rộng, có một người thợ may tên là Mustafa, đặc điểm không gì khác ngoài phong thái nghề nghiệp. Mustafa rất nghèo, công việc chỉ vừa đủ ăn cho ông, vợ và một đứa con trai...

Alibaba và bốn mươi tên cướp

Một ngày nọ, khi đang đốn củi trong rừng, Ali Baba trèo lên một thân cây để chặt một cành cao. Đột nhiên anh ngừng đốn vì nghe có tiếng vó ngựa. Một nhóm người đang cưỡi ngựa đến. Trông họ có vẻ dữ dằn và giống những tên cướp...

Ông lão đánh cá và con cá vàng

Xưa kia, ở một bờ biển rất rộng lớn nọ, có một ông lão làm nghề đánh cá cùng chung sống với người vợ của mình. Hai vợ chồng già sống trong túp lều rách nát, tồi tàn...