Bộ xương biết múa

Có hai người làm bạn với nhau. Một người tên là Kami Sichibe, còn người kia tên là Simo Sichibe. Họ rủ nhau đến một nơi xa nhà để kiếm sống.

Simo Sichibe làm việc rất chăm chỉ và đã tiết kiệm được một món tiền kha khá. Còn Kami Sichibe suốt ngày đàn đúm với đám thanh niên hư đốn. Anh ta chẳng làm gì ngoài việc chúi đầu vào sòng bạc và trộm cắp.

Thấm thoắt đã ba năm kể từ ngày họ ra đi kiếm sống. Simi Sichibe quyết định trở về quê hương. Anh rủ Kami Sichibe cùng về, nhưng anh ta trả lời:

- Tôi cũng muốn vễ cùng anh nhưng tôi chả còn bộ quần áo nào ra hồn mà mặc nữa.

Simo muốn Kami cùng về nên lấy cho anh ta một bộ kimônô còn khá và đưa cho anh ta một ít tiền. Sau đó họ cùng lên đường trở về nhà.

Khi họ đi đến gần biên giới của nước họ thì Kami Sichibc bất ngờ hại chết Simo. Anh ta lấy hết tiền của Simo rồi thản nhiên trở về quê nhà.

Về đến làng mọi người hỏi Simo đâu thì anh ta bảo rằng Simo giờ đã trở thành một người hoàn toàn hư đốn. Rằng Simo bây giờ suốt ngày ngồi lì ở sòng bạc, rằng anh ta nợ nần chồng chất nên chẳng có tiền để mà về.

 

Ngay lập tức Kami lại đem tiền lấy được đi đánh bạc. Chỉ vài ngày sau anh ta đã ngốn hết số tiền lấy được của Simo. Anh ta không thể ở làng mãi được, anh ta lại đến nước nọ để kiếm sống.

Khi anh ta đi qua chỗ mà trước đây anh đã giết Simo thì bỗng một giọng nói cất lên "Sichibe, Sichibe". Tưởng có ai gọi anh ta quay đầu lại, nhưng rừng núi vẫn vắng lặng. Nghĩ rằng mình tưởng tượng mà thôi, anh ta lại tiếp tục đi. Nhưng vừa bước được vài bước anh lại nghe thấy tiếng gọi tên mình to và rõ hơn. Anh thấy lạ lùng bèn lắng tai nghe và nhận ra tiếng gọi phát ra từ một bụi cây bên đường.

Kami Sichibe ngó vào bụi cây thì thấy một bộ xương. Những chiếc răng trắng tiến về phía anh ta và cười to. Kami Sichibe còn đang kinh ngac thì bộ xương lại cất tiếng nói:

- Chào anh bạn, lâu quá rồi anh quên tôi rồi sao? Tôi là Simo Sichibe đây, người mà anh đã giết cách đây ba năm. Tôi nghĩ thế nào cũng gặp lại anh nên tôi đã chờ ở đây từng ngày. Và hôm nay lòng mong mỏi của tôi đã trở thành sự thực. Thật mừng là tôi đã gặp lại anh. Tôi chưa bao giờ thấy vui như hôm nay.

Kami sợ quá định bỏ chạy, nhưng bộ xương đã túm được vạt áo của anh ta. Kami sợ hãi cầu xin:

- Tiền của anh tôi đã tiêu hết mất rồi. Xin anh tha cho tôi, tôi phải đi kiếm tiền.

 Bộ xương hỏi:

- Bây giờ anh định đi đâu?

Kami đành phải nói thực:

- Tôi vé làng, nhưng số tiền đó đã hết sạch. Tôi phái đi lần nữa để kiếm tiền. Tôi đang vội lắm, hãy để cho tôi đi.

- Thật vậy sao? Tôi thấy anh chẳng thay đổi chút nào. Anh luôn không gặp may. À, này tôi biết nhảy đấy, tại sao anh không mang tôi đi theo. Anh có thể bỏ tôi vào một cái hộp rồi xách đi. Tôi không cần ăn cũng không cần mặc. Chẳng ai có thể làm việc giống như tôi được nên anh có thể kiếm được nhiều tiền nhờ điệu nhảy cuả tôi đó là một cách rất hay. Anh hãy xem tôi nhảy một chút nhé!

Nói rồi bộ xương bắt đầu nhảy. Tất cả xuơng đầu, xương tay, xương mình và xương chân đều phối hợp hài hoà trong một điệu nhảy thuần thục trông rất hay và lạ. Bộ xương nói tiếp:

- Thế nào Sichibe, tôi nháy cũng không đến nỗi phải không? Nếu anh bắt nhịp và gọi đúng điệu nhảy tôi sẽ nhảy bất kỳ điệu nào mà anh muôn. Anh cứ làm đi chúng ta sẽ kiếm được nhiều tiền đấy.

Kami Sichibe đồng ý. Anh ta mang theo bộ xương đến nơi mà anh ta định đến.

Kami và bộ xương của anh ta xuất hiện và trình diễn ở nhiều nơi từ thành thị đến nông thôn. Thậm chí cả đến ông chánh án của nước đó cũng biết tin. Kami đuợc ông chánh án mời đến dinh thự của ông để biếu diễn cho ông xem. Tại phòng khách Kami bảo bộ xương nhảy. Nhưng chẳng hiểu vì sao bộ xương cứ ì ra, khiến măt Kami từ tái xanh chuyển sang đỏ nhừ. Anh ta bắt nhịp nhiều bài hát, gọi tên nhiều diệu nhảy khác nhau, nhưng bộ xương vẫn không chịu nhúc nhích.

Tức quá Kami Sichibe lấy cái roi quất bộ xương túi bụi. Lúc đó bộ xương mới tiến về trước mặt ông chánh án và nói:

- Thưa ngài chánh án công minh, tôi chấp nhận nhảy ở đất nước của ngài chỉ cốt để được gặp ngài và thưa với ngài một chuyện. Chính người bạn yêu quí này của tôi đã giết tôi ngay trên biên giới đất nước của ngài và anh ta đã lấy sạch hết tiền của tôi.

Sau đó bộ xương kể hết mọi chuyện đã xảy ra cho ngài chánh án nghe. Nghe xong ngài chánh án lấy làm ngạc nhiên và tức giận. Ngài nói:

- Sao lại có một chuyện bất công như vậy xảy ra trên đất nước này như thế được!?

Sau đó ngài ra lệnh:

- Hãy trói tên này lại và đem đi xét xử.

Kami Sichibe bị đem đi và bị đưa ra toà xét xử. Cuối cùng hắn đã phải thú nhận mọi tội lỗi và bị trừng trị theo pháp luật.

Ông lão đánh cá và con cá vàng

Xưa kia, ở một bờ biển rất rộng lớn nọ, có một ông lão làm nghề đánh cá cùng chung sống với người vợ của mình. Hai vợ chồng già sống trong túp lều rách nát, tồi tàn...

Ba sợi tóc vàng của con quỷ

Ngày xưa có một người đàn bà nghèo sinh được một con trai. Khi đứa trẻ ra đời người ta nhìn thấy chỏm đầu của nó còn nằm trong bọc nhau, người ta tiên tri là năm mười sáu tuổi nó sẽ lấy được công chúa...

Cô bé Lọ Lem

Ngày xưa có một người đàn ông giàu có, vợ ông ta ốm nặng. Khi bà cảm thấy mình sắp gần đất xa trời, bà gọi người con gái duy nhất của mình lại bên giường và dặn dò...

Hoàng tử ếch

Từ thời xa xưa lắm rồi, khi chuyện ước nguyện còn có hiệu nghiệm, một ông vua có mấy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp cả...

Con ngựa mù

Ngày xưa lâu lắm rồi, trên đất nước Nga có một thành phố buôn bán sầm uất ở gần cửa biển. Ở thành phố ấy có một thương nhân rất giàu có. Thuyền ông ta chở hàng đi khắp bốn biển năm châu nên ông ta thu được nhiều bạc vàng...

Chiếc bật lửa thần

Một anh lính đang đi trên đường cái. Một, hai! Một, hai! Bọc đồ trên lưng và gươm cạnh sườn, anh vừa tham chiến về, đang trên đường trở lại quê hương. Dọc đường, anh bỗng gặp một mụ phù thuỷ già...

Người mua giấc mơ

Ngày xửa ngày xưa có hai người lái buôn, một già một trẻ. Họ thường cùng nhau đi buôn chuyến. Một ngày họ đi đến bờ biển thuộc làng Teraddomai. Họ đã thấm mệt sau một chặng đường dài nên họ ngồi nghi một lát...

Con rắn trắng

Thuở ấy có một ông vua nổi tiếng trong cả nước là thông minh, học rộng, biết nhiều. Không cái gì là vua không biết. Người ta có cảm giác dường như gió đưa lại cho vua những tin tức bí mật nhất...

Hoàng tử hạnh phúc

Cao cao phía trên thành phố, trên một cái cột ngay quảng trường sừng sững bức tượng của Hoàng tử Hạnh Phúc. Khắp người Hoàng tử được thếp bằng những lá vàng mười, đôi mắt là hai viên xa phia rực sáng...