Ca-rơ hối lỗi

Ca-rơ là một con chó săn có nhiều tật xấu. Nó không chỉ đuổi bắt cừu và gà mái mà còn hay vào rừng bắt thỏ và gà rừng non nữa. Chủ nó ghét nó, mời bác gác rừng đến, bảo rằng mình không muốn nuôi con chó ây nữa, nhờ bác mang nó vào rừng bắn chết đi.

Ca-rơ thông minh lắm. Lúc bác gác dắt nó qua rừng, nó hiểu rất rõ việc gì sẽ xảy đến với mình, nhưng nó không cúi đầu, cũng không quặp đuôi giữa hai cẳng, mà vẫn ra vẻ vô tư như thường. Bác gác rừng dắt nó đi qua khu rừng mà nó đã từng là sự khủng khiếp đối với những con vật nhỏ sống ở đây.

Nhưng rồi nó chợt thay đổi cách đi. Nó rướn cổ, ngẩng đầu như muốn hú lên và đáng lẽ chạy lon ton bên cạnh bác gác rừng thì nó lùi lại phía sau. Rõ ràng là một ý nghĩ khó chịu đã chợt đến với nó.

Chuyện là chiều tối hôm trước Ca-rơ đã tìm cách lùa được một con nai nhỏ đến một bãi lầy. Ca-rơ rượt đuổi chú nai nhỏ từ gò đất này đến mô đất khác, không phải để bắt nó mà chỉ làm nó khiếp hãi cho vui. Nai mẹ thấy con ngày càng chạy xa, nó liền liều chạy tới bãi lầy, rượt đuổi con chó, gọi con quay lại chỗ đất rắn. Nai đi trên bãi lầy và tránh bị sa lầy giỏi hơn tất cả những con vật khác. Hai mẹ con nó tưởng như sắp thoát khỏi nguy hiểm, nhưng lúc đến gần bờ, mô đất mà con nai mẹ vừa đặt chân lên đã bị sụt xuống bùn và nai mẹ sụt theo. Nó cố sức đứng vững lại nhưng ngày càng tụt sâu hơn. Ca-rơ thấy nai mẹ sắp chết, nó bỏ chạy thật nhanh. Nó hiểu rằng một trận roi ghê gớm sẽ đợi nó nếu người ta biết là nó đã gây nên cái chết của một con nai. Nó sợ quá, chạy miết về đến nhà mới dám ngừng lại.

Câu chuyện vừa nhớ lại khiến Ca-rơ rất khổ tâm. Nó chợt nghĩ: “Có lẽ hai mẹ con con nai không chết. Chúng thoát được cả chăng?”.

Nó bỗng khao khát được biết rõ điều ấy. Bác gác rừng cầm xích không chặt lắm, thế là Ca-rơ đột nhiên nhảy tạt sang bên, dây xích rơi. Ca-rơ chạy qua rừng về phía bãi lầy.

Bác gác rừng đuổi theo nó. Đến bãi lầy, bác thấy nó đứng trên một mô đất, đang ra sức kêu. Tò mò muôn biết rõ việc xảy ra, bác gác rừng bò trên mặt băng. Chẳng bao lâu, bác phát hiện ra một con nai mẹ chết ngạt trong bãi lầy, gần đó là chú nai con đang nằm. Con vật nhỏ bé này còn sống nhưng không nhúc nhích được vì hình như nó kiệt sức. Ca-rơ lúc thì cúi nhìn nó, lúc thì rống lên kêu cứu.

Bác gác rừng kéo con nai nhỏ vào chỗ đất rắn. Con chó mừng rỡ như điên. Nó ăng ắng nhảy cẫng bên người gác và liếm tay bác.

Bác gác rừng mang chú nai nhỏ đi, nhót vào chuồng gia súc của mình. Sau đó, bác phải gọi nhiều người ra kéo con nai mẹ khỏi bãi lầy. Mãi sau bác mới nhớ ra là mình phải bắn chết Ca-rơ. Bác gọi nó và lại đi vào rừng. Song hình như bác đổi ý nên đột nhiên bác quay lại, trở về lâu đài.

Ca-rơ lặng lẽ theo bác, thấy bác lại đưa nó về nhà chủ, nó lo lắng. Chắc bác gác rừng biết nó đã gây nên cái chết của nai mẹ nên bây giờ nó sẽ bị quật một trận nên thân trước khi bị giết. Đôi với Ca-rơ, bị quật là điều khổ nhất. Nó mất can đảm, đầu cúi xuống.

Người chủ đang đứng trên bậc thềm trước cửa. Ca-rơ thu nhỏ mình lại, núp sau chân bác gác rừng lúc bác nói đến chuyện hai mẹ con con nai. Nhưng hoá ra bác không trình bày câu chuyện theo cách Ca-rơ đang lo sợ. Bác ca ngợi Ca-rơ. Ca-rơ biết là hai mẹ con con nai lâm nguy đã muốn cứu chúng.

– Xin ông tha lỗi cho – Bác gác rừng kết thúc câu chuyện – Tôi không thể giết chết con chó này được!

Ca-rơ vui mừng giỏng tai lên. Nó đã nghe rõ tất cả.

Người chủ cũng đồng ý là Ca-rơ đã cư xử tốt. Sau cùng, ông nói:

– Nếu bác muốn chăm nom nó và bảo đảm với tôi rằng nó sẽ không làm những chuyện điên rồ nữa, tôi cũng sẵn lòng tha chết cho nó thôi.

Từ đó Ca-rơ đến ở nhà bác gác rừng.

Mèo Vàng vào thành phố

Trong vương quốc động vật, Sư tử Haker là Quốc vương. Một hôm, Quốc vương mở một cuộc họp khẩn cấp...

Tên cướp thật - Tên cướp giả

Vào thời Tấn, có một vị quan huyện tên là Phù Dung, tư chất thông minh, tài trí hơn người khiến ai cũng trầm trồ, thán phục. Một buổi chiều nọ, có một bà lão đang trên đường về nhà thì gặp một tên cướp...

Ếch mẹ may quần áo

Ếch mẹ ngồi bên bờ ao khóc thút thít, thì ra là những đứa con nhỏ của nó đã bị dòng nước cuốn đi mất rồi. Cóc mẹ nhìn thấy thế mới nói: Cô Ếch à, đừng khóc nữa, phải giữ gìn sức khỏe của mình nữa đấy...

Vào nghề

Hè năm ấy, Va-li-a theo bố mẹ đi xem xiếc. Em thích nhất tiết mục “Cô gái phi ngựa đánh đàn”. Va-li-a nghĩ: “Cô ấy xinh đẹp, dũng cảm thật”. Và em mơ ước trở thành diễn viên phi ngựa.

Anh hùng Núp ở Cu-ba

Đất nước đứng lên là cuốn tiểu thuyết của nhà văn Nguyên Ngọc viết về chặng đường chiến đấu anh dũng của anh hùng Núp và đồng bào Tây Nguyên bất khuất, kiên cường chống thực dân Pháp xâm lược.

Quê ai đẹp nhất?

Một con Ếch đã sống từ lâu bên sườn dốc. Nó mơ ước đến một ngày nào đó sẽ đi du lịch một chuyến đến kinh thành. Một con Ếch sống ở kinh thành lại ngày đêm mơ ước được xuống vùng sườn dốc.

Sư Tử và Lợn Con

Sư tử Ryan và Lợn con Picky là hàng xóm của nhau, hàng ngày, chúng đều rủ nhau cùng đi học. Ryan nói rất nhiều nên được mọi người đặt cho biệt danh là “Biết tuốt”. Còn Picky thì ít nói, nhưng rất lễ phép...

Bẫy cò

Năm ấy tôi mười hai, còn bé Vin lên bảy. Vào dịp hè, chúng tôi được tự do chạy nhảy. Vin tết tóc thành hai dải, thắt nơ xanh, bám theo tôi như chiếc bóng.

Chim sâu xử án

Chim Sẻ kiện Chim Khuyên! Cái tin ấy bay đi như gió. Khắp vườn cây nhớn nhác cả lên.