Cảm ơn vua hay cảm ơn Chúa

Có hai người hành khất lang thang trên hè phố để xin ăn. Trên đường, họ thường đi qua cung điện của vua và vẫn nhận được lòng từ thiện. Một trong hai người xin ăn hay cầu nguyện cho vua vì lòng tốt và sự độ lượng của Người. Còn người kia thì cám ơn Chúa vì Chúa đã ban sự độ lượng và lòng nhân từ cho đức vua để đức vua giúp đỡ ông ta. Điều này đến tai vua, làm Người tức giận.

Một lần vua gọi người ăn xin đến và bảo:

- Chính ta là người đã cho ngươi đồ ăn thức uống hằng ngày. Vậy ngươi còn cảm ơn ai nữa?

- Nếu Chúa không hào phóng, thì bệ hạ cũng không thể giúp được gì cho kẻ nghèo hèn này.

Một hôm vua ra lệnh cho người làm bánh làm hai ổ bánh mì giống nhau và đặt những viên đá quý vào một ổ bánh. Sau đó cho người đem chiếc bánh có nhân là những viên đá quý đến cho người ăn xin cầu nguyện cho vua. Còn chiếc bánh kia đem đến cho người ăn xin kia và đều nói là quà của vua gửi.

Người làm bánh cẩn thận làm theo lệnh vua. Khi hai người ăn xin ra khỏi cung điện, người ăn xin vẫn cầu nguyện cho vua bỗng cảm thấy cái bánh của mình nặng, và hình như không được ngon. Ông ta bèn đổi cho người ăn xin kia. Người kia muốn điều tốt cho bạn mình nên đồng ý đổi. Sau đó mỗi người đi một ngả.

Một lúc sau người ăn xin vẫn cầu nguyện Chúa bẻ bánh ra và tất nhiên ông ta thấy của quý trong chiếc bánh. Ông ta quỳ xuống cảm ơn Chúa đã giúp ông ta và từ hôm đó ông ta không phải hằng ngày đến cung điện hoặc lang thang ngoài phố để xin của bố thí nữa.

Nhà vua lấy làm ngạc nhiên khi thấy đã lâu người ăn xin kia không đến cung điện nữa. Ông bèn hỏi người làm bánh:

- Ngươi có nhầm lẫn khi đưa hai chiếc bánh cho hai người ăn xin không?

- Thưa bệ hạ! Đúng như bệ hạ đã ra lệnh.

Nhà vua bèn hỏi người ăn xin mà bây giờ vẫn đi một mình qua cung điện:

- Ngươi có ăn cái bánh mì hôm đó ta sai gửi cho không?

Người ăn xin trả lời thành thật:

- Cái bánh đó nặng quá. Hình như nó không được nướng kĩ thần đã đổi cho người bạn cùng đi.

Lúc bấy giờ vua mới thấm thía một điều: “Chỉ có Chúa mới có thể biến một người giàu thành nghèo và một người nghèo trở nên giàu có”.

Hoàng tử ếch

Từ thời xa xưa lắm rồi, khi chuyện ước nguyện còn có hiệu nghiệm, một ông vua có mấy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp cả...

Con gà trống chân chì

Con gà trống ấy có đôi chân chì, lông ở cánh đen mượt như nhung, lông ở ngực vàng thắm, cái mào trên đầu thì đỏ chói, vắt qua vắt lại. Tiếng nó hay ồ ồ, vang rất xa. Nó sống với bà già cô đơn trong một túp lều nát...

Cô bé Lọ Lem

Ngày xưa có một người đàn ông giàu có, vợ ông ta ốm nặng. Khi bà cảm thấy mình sắp gần đất xa trời, bà gọi người con gái duy nhất của mình lại bên giường và dặn dò...

Con rắn trắng

Thuở ấy có một ông vua nổi tiếng trong cả nước là thông minh, học rộng, biết nhiều. Không cái gì là vua không biết. Người ta có cảm giác dường như gió đưa lại cho vua những tin tức bí mật nhất...

Cây bút thần

Ngày xửa ngày xưa ở một ngôi làng nọ, có một cậu bé rất thông minh tên là Mã Lương. Cha mẹ Mã Lương mất sớm, cậu phải sống cuộc sống côi cút một mình, hàng ngày vào rừng kiếm củi sống qua ngày...

Chú thợ may nhỏ thó can đảm

Vào một buổi sáng mùa hè đẹp trời, một chú thợ may bé nhỏ ngồi trên phản bên cửa sổ chăm chú khâu, trong lòng có vẻ khoan khoái lắm...

Chú mèo đi hia

Một bác thợ xay có ba người con trai, gia tài của bác cũng có ba thứ: một cối xay gió, một con lừa và một con mèo. Các con bác xay bột, lừa đi lấy ngũ cốc về xay và chở bột đi, còn mèo thì bắt chuột...

Rapunzel cô gái tóc dài

Ngày xưa có hai vợ chồng nhà kia không có con, họ mong rằng ngày kia trời sẽ thương cảnh ngộ họ. Nhìn qua cửa sổ sau nhà thì thấy một mảnh vườn tuyệt đẹp, trồng toàn hoa thơm, các loại rau lạ...

Người mua giấc mơ

Ngày xửa ngày xưa có hai người lái buôn, một già một trẻ. Họ thường cùng nhau đi buôn chuyến. Một ngày họ đi đến bờ biển thuộc làng Teraddomai. Họ đã thấm mệt sau một chặng đường dài nên họ ngồi nghi một lát...