Cha và con

Khi Mark lên năm tuổi thì cha mẹ anh ly dị. Anh ở với mẹ, còn cha thì gia nhập quân đội. Khi Mark lớn lên một chút, thỉnh thoảng anh hồi tưởng về những lần ở bên cha mỗi ngày. Qua tuổi thiếu niên, suy nghĩ về cha đã dần lắng xuống. Mark bắt đầu có bạn gái, bận rộn với nhiều việc để lo cho cuộc sống…

Sau khi tốt nghiệp đại học, Mark cưới vợ. Một năm sau, vợ anh sinh một bé trai khỏe mạnh. Ngày tháng cứ trôi qua êm đềm.

Rồi con trai Mark lên năm tuổi và khi thấy Mark chuẩn bị cạo râu, đứa con trai nhìn anh và cười: “Cha ạ, cha đánh kem trên mặt – con nhìn cha thật khôi hài”. Mark cười, nhìn vào gương, bất chợt anh nhớ câu chuyện về cha anh ngày trước, khi ấy anh cũng đã từng nói với cha giống như con trai anh vừa nói với anh.

Điều này làm anh nghĩ về cha anh nhiều hơn và anh hỏi mẹ về cha. Mẹ anh không còn nhớ rõ những gì bà biết về chỗ ở của ông vì mọi chuyện đã xóa mờ khá lâu, kể từ khi Mark bước vào tuổi lên tám. Mark nhìn sâu vào đôi mắt của mẹ anh và nói: “Con cần tìm cha, mẹ ạ!”. Bà khuyên anh: “Có lẽ, con thử liên lạc với đại sứ quán Mỹ tại Anh, may ra họ có thể giúp”.

Mọi chuyện dường như khá mỏng manh nhưng Mark kiên quyết phải tìm cho được cha. Vài ngày kế tiếp, anh gọi điện thoại đến đại sứ quán và nêu ra yêu cầu của mình.

Sau nhiều lần hồi hộp, lo lắng và được an ủi của nhân viên sứ quán “Mark, xin anh đừng buồn bã”, cuối cùng anh cũng nhận một chút hy vọng. “Mark, chúng tôi vui mừng báo cho anh biết, cha anh đã từng đến Anh thăm một người nhưng chưa lần nào gặp và ông vẫn sống đơn độc suốt thời gian qua. Tài liệu chúng tôi có cách đây đã chín năm, chúng tôi sẽ kiểm tra lại và tìm địa chỉ giúp anh”.

Sau đó vài ngày, Mark nhận được một cú điện thoại từ người cha của anh. Anh vui mừng khôn xiết, tin tốt đã đến với anh, thời gian anh chờ đợi đã không hoài công. Cha anh giải thích với anh rằng ông đã đi du lịch mỗi sáu tháng để cố gắng tìm anh. Ông có địa chỉ của anh, nhưng khi ông đến hỏi thì ông chủ nhà mà anh thuê cho biết anh và vợ đã chuyển chỗ ở trước đó hai tuần, khi rời đi không để lại địa chỉ mới.

Suốt thời gian dài tìm được nhau, Mark và cha anh đã đoàn tụ trong tình cảm thật xúc động. Bây giờ họ là một phần trong cuộc sống, và không có gì có thể thay thế được tình cảm thiêng liêng bị mất suốt thời gian qua.

Tình bạn

Hai người bạn đi trên đường vắng vẻ. Đến một đoạn, họ có một cuộc tranh luận khá gay gắt và một người đã không kiềm chế được giơ tay tát vào mặt bạn mình.

Con gái tôi – Người thầy của tôi

Mỗi ngày con trẻ dạy chúng ta điều gì đó. Là cha mẹ tôi đã học được điều mong đợi ấy.

Một Dawn mới của tôi

Lần đầu tiên khi nghe Laura, con gái tôi, báo tin nó sắp là một người mẹ - còn tôi sắp là một bà ngoại - tôi đã khóc với những giọt nước mắt hạnh phúc. Nhưng rồi tận dưới đáy lòng tôi, một điều gì thầm kín đang khuấy động.

Có thể cho anh ôm em 1 lần được không?

Anh và cô là bạn cùng lớp đại học. Anh yêu cô bốn năm cũng như một ngày, nhưng cô không yêu anh, vì anh không phải là chàng bạch mã hoàng tử trong giấc mơ của cô.

Cho và Nhận

Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên “người bạn của sinh viên” vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học sinh.

Cháu có thể làm được mọi thứ

Nhiều năm về trước căn bệnh tim của cha tôi đã đến giai đoạn cuối. Cha tôi không được phép làm việc thường xuyên, thỉnh thoảng cũng khỏe nhưng ông có thể trở bệnh bất cứ lúc nào và phải lập tức nhập viện.

True love

Moses Mendelssohn, ông nội của nhà soạn nhạc nổi tiếng người Đức, là một người có vẻ ngoài rất xấu xí. Ngoài vóc người thấp bé, ông còn bị gù lăng nữa.

Bạn có bao giờ để ý rằng…

Bạn có bao giờ để ý rằng, khi bạn cảm thấy nhớ một người nhiều nhất đó là khi người ấy ở ngay bên cạnh bạn nhưng không phải là của bạn?

Tôi đã học được từ cuộc sống…

Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi không thể bắt người khác yêu mến mình, tất cả những điều tôi có thể lảm là cố gắng trở thành một người đáng được yêu mến…