Like
Share
Copy link

Nghỉ hè, Ni-ki-ta, Gô-sa, Chi-om-ka về thăm bà ngoại.
Ăn cơm xong, cả ba rời khỏi bàn.
Ni-ki-ta chạy vội ra ngõ, hòa vào đám trẻ láng giềng đang nô đùa. Gô-sa nhìn thấy nhiều mẩu bánh mì vụn rơi trên bàn, liếc nhìn bà rồi nhanh tay phủi xuống đất, hối hả chạy theo anh. Còn Chi-om-ka ở lại giúp bà lau bàn, nhặt hết mẩu bánh vụn đem cho bầy chim đang gù bên cửa sổ.
Buổi tối, ba anh em quây quần bên bà. Bà nói:
– Ba cháu là anh em ruột mà chẳng giống nhau chút nào!
Ni-ki-ta hỏi:
– Bà ơi, ai cũng bảo anh em cháu giống nhau như đúc cơ mà?
Bà vui vẻ nói:
– Về khuôn mặt có thể là như vậy đấy. Nhưng này nhé, Ni-ki-ta thì chỉ nghĩ tới ham thích riêng của mình, ăn xong là chạy tót đi chơi. Gô-sa thì hơi láu, lén hắt những mẩu bánh vụn xuống đất. Còn Chi-ôm-ka bé nhất lại biết giúp bà. Cháu còn nghĩ tới cả những con chim bồ câu. Đúng, chúng cũng cần ăn chứ?
Đấy điều bà muốn nói là: anh em ruột mà chẳng giống nhau.
Chuyện kể về Lương Thế Vinh
Qua suối
Ai ngoan sẽ được thưởng
Những chiếc áo ấm
Làm việc thật là vui
Con cú khôn ngoan
Quân pháp Lam Sơn
Bác gấu đen và hai chú thỏ
Bảo vệ như thế là rất tốt