Chiếc cối vàng

Ngày xửa ngày xưa, có một người nông dân nọ, bác ta có một cô con gái rất thông minh. Một hôm, khi đang đi khai khẩn đất hoang bác nông dân và cô con gái đào được một chiếc cối vàng còn lành lặn. Người cha hiền lành, chất phác nói với con gái:

– Con à, chúng ta hãy đem chiếc cối này tặng cho quốc vương, vì tất cả đất đai là của quốc vương, đồ vật này cũng là của ngài.

Người con gái nói:

– Nếu quốc vương có được chiếc cối vàng, rất có thể ngài sẽ bắt chúng ta nộp chiếc chày vàng, vì cối và chày phải đi cùng với nhau, nếu không tìm được chiếc chày vàng thì chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.

Bác nông dân thật thà không làm theo lời con gái, vẫn đem chiếc cối đó nộp cho quốc vương. Quả nhiên, quốc vương bắt bác nông dân nộp chiếc chày vàng. Bác nông dân nói không có, quốc vương cho rằng bác ta nói dối, liền lệnh nhốt bác vào trong ngục. Bác nông dân hối hận, trách mình không nghe lời con.

Sau khi biết chuyện, quốc vương không tin người con gái đó lại thông minh như thế, liền phải người đến triệu con gái của bác nông dân vào cung. Quốc vương nói với nàng:

– Ta muốn thử xem nàng có thông minh như thế không. Ta đặt một câu hỏi, nếu nàng trả lời đúng, ta sẽ thả cha nàng và lấy nàng làm vợ.

Con gái bác nông trả lời:

– Xin vâng!

Quốc vương nói tiếp:

– Lát nữa, nàng hãy trở về nhà, sau đó đến hoàng cung. Khi đến, nàng không được mặc y phục, cũng không được để lộ cơ thể; không được cưỡi ngựa, cũng không được ngồi xe; không được đi đường mòn, cũng không được đi đường rộng. Nếu làm được, ta sẽ thả cha nàng ra và phong nàng làm hoàng hậu.

Con gái bác nông dân trả lời:

– Vâng! Xin quốc vương hãy giữ lời!

Sau khi về nhà, nàng cởi hết y phục, tìm một tấm lưới lớn và quấn kín người. Sau đó, nàng mượn một con lừa rồi cưỡi lên, cho lừa đi trên đường lớn, đưa nàng thẳng đến hoàng cung.

Quốc vương tấm tắc khen ngợi:

– Nàng thật là tài giỏi. Ta rất muốn cưới nàng làm vợ!

Nói xong, quốc vương thả bác nông dân ra và cử hành hôn lễ với người con gái của bác ta.

Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn

Hồi ấy đang giữa mùa đông, hoa tuyết như những lông chim bay khắp bầu trời, có một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ...

Chú thợ may nhỏ thó can đảm

Vào một buổi sáng mùa hè đẹp trời, một chú thợ may bé nhỏ ngồi trên phản bên cửa sổ chăm chú khâu, trong lòng có vẻ khoan khoái lắm...

Người mua giấc mơ

Ngày xửa ngày xưa có hai người lái buôn, một già một trẻ. Họ thường cùng nhau đi buôn chuyến. Một ngày họ đi đến bờ biển thuộc làng Teraddomai. Họ đã thấm mệt sau một chặng đường dài nên họ ngồi nghi một lát...

Cô bé quàng khăn đỏ

Ngày xửa ngày xưa có chuyện kể rằng, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì thế nên mọi người bắt đầu gọi cô bằng cái tên cô bé quàng khăn đỏ...

Nàng công chúa ngủ trong rừng

Ngày xưa, có một ông vua và một bà hoàng hậu ngày nào cũng mong: "Ước gì mình có một đứa con nhỉ?." Nhưng ước hoài mà vua và hoàng hậu vẫn chưa có con...

Người da gấu

Xưa có một anh thanh niên đi lính, rất dũng cảm, luôn luôn xung phong đi dưới mũi tên hòn đạn. Trong thời chiến, mọi việc đều ổn, nhưng đến thời bình, anh bị thải hồi. Tên đại úy chỉ huy bảo anh tùy muốn đi đâu thì đi...

Rapunzel cô gái tóc dài

Ngày xưa có hai vợ chồng nhà kia không có con, họ mong rằng ngày kia trời sẽ thương cảnh ngộ họ. Nhìn qua cửa sổ sau nhà thì thấy một mảnh vườn tuyệt đẹp, trồng toàn hoa thơm, các loại rau lạ...

Chó sói và bảy chú dê con

Ngày xửa ngày xưa, có một con dê cái già sinh được bảy chú dê con. Mẹ nào mà chả thương con, dê mẹ thương yêu đàn con của mình lắm. Một ngày kia, dê mẹ vào rừng kiếm thức ăn...

Con gà trống chân chì

Con gà trống ấy có đôi chân chì, lông ở cánh đen mượt như nhung, lông ở ngực vàng thắm, cái mào trên đầu thì đỏ chói, vắt qua vắt lại. Tiếng nó hay ồ ồ, vang rất xa. Nó sống với bà già cô đơn trong một túp lều nát...