Chim sâu và Cáo

Có một thời gian Chim sâu và Cáo là một đôi bạn chí thân. Cáo chạy đến đâu, Chim sâu cũng bay tới đó. Có một lần Cáo nói:

– Này bạn, chúng ra hãy cùng nhau gieo trồng lúa đi.

– Đồng ý thôi! Chim sâu trả lời.

Thế là Chim sâu và Cáo cùng nhau gieo hạt. Hạt nảy mầm và lớn lên rất nhanh. Chẳng bao lâu đã đến lúc thu hoạch mùa màng. Từ sáng tinh mơ, Chim sâu và Cáo đã bắt đầu gặt. Nhưng rồi Mặt Trời bắt đầu mọc và cơn lười của Cáo cũng bắt đầu nổi lên. Nó nghĩ cách làm sao đánh lừa Chim sâu để đỡ phải làm mệt nhọc.

– Này anh bạn – Cáo nói – bạn hãy gặt đi nhé, còn tôi, tôi sẽ ra mãi phía sau núi đằng kia để nâng bầu trời lên, nếu không, trời sẽ rơi xuống mất, mà trời đã rơi xuống thì lúa của chúng mình sẽ bị hỏng hết thôi.

– Bạn cứ đi đi, Chim sâu nói rồi lại cúi xuống gặt tiếp. Còn Cáo ta đã đi lên ngọn núi cao, chung quanh có mây bao phủ. Cáo ngồi trên núi và giơ một chân trước lên, làm ra vẻ như nó đang nâng mây lên. Chim sâu gặt xong, bó lúa lại thành từng bó, thu dọn gọn gàng đâu đấy. Chim sâu gọi to:

– Này bạn Cáo ơi, chúng mình hãy đi đập lúa đi.

– Bạn hãy đập lúa đi, bạn ạ, tôi còn phải nâng trời lên chứ. Nếu không, cả bầu trời sẽ rơi xuống và làm hỏng hết cả lúa của chúng mình còn gì.

Thế là Chim sâu lại một mình đập lúa. Làm xong đâu đấy, Chim sâu gọi:

– Này bạn Cáo ơi! Hãy về đi, chúng ta chia phần thôi.

– Tôi về ngay đây. Cáo kêu to và chạy thật nhanh về.

Cáo chia chỗ lúa ra làm ba phần, lấy một phần đưa cho Chim sâu và nói:

– Phần lúa của bạn đây, còn riêng tôi, phải trả cho tôi hai phần vì công việc của tôi nặng hơn của bạn, tôi đã phải nâng cả bầu trời lên kia mà!

Chim sâu đành nuốt hận, nhận phần lúa ít ỏi của mình và bay về tổ.

Dọc đường, Chim sâu gặp bạn Chó săn. Chó săn hỏi:  - Vì sao bạn buồn thế ?

Chim sâu bèn kể cho bạn Chó nghe nỗi oan uổng của mình. Chó vô cùng tức giận, nói:

- Bạn hãy dẫn tôi đến ngay vựa thóc của Cáo đi. Tôi sẽ trị tội tên Cáo gian tham này.

Thế là Chim sâu dẫn Chó đến vựa thóc của Cáo. Chó chui vào nấp trong vựa thóc. Ngày hôm sau, Cáo đến vựa thóc để đem thóc đi xay. Nó bắt đầu cào thóc thành đống. Bỗng nhiên, nó trông thấy mõm Chó nhô ra trên đống thóc, nó tưởng là miếng thịt ăn được, bèn ngoạm lấy! Chó săn nhảy ra, lao thẳng vào Cáo, đuổi Cáo ra khỏi vựa thóc, đánh cho nó một trận thừa sống thiếu chết về tội đánh lừa Chim sâu.

Thật đáng đời cho những đứa tham lam và lừa dối bạn!

Rạch đùi giấu ngọc

Ngày xưa, một ông vua nước ngoài có một viên ngọc vô cùng quý giá. Viên ngọc có hai điều lạ, một là cầm trên tay tưởng chừng rất nhẹ, thế nhưng đặt vào đâu thì ở đấy nặng trĩu...

Từ Thức gặp tiên

Vào đời nhà Trần ở châu Ái có một chàng trẻ tuổi tên là Từ Thức. Chàng vốn con nhà quan. Năm 20 tuổi nhờ học giỏi thi đỗ cao, chàng được bổ một chân tri huyện ở một huyện vùng Bắc...

Rắn báo oán

Ngày ấy, trong một gò đất cây cối mọc um tùm ở làng Nhị Khê gọi là gò Rùa, có một con rắn mẹ sống với một đàn con...

Thạch Sanh - Lý Thông

Xưa ở quận Cao Bình có gia đình bác tiều phu Thạch Nghĩa, vợ chồng tuổi cao mà vẫn không con. Ông bà lo buồn và ra sức làm việc nghĩa. Ông thì sửa cầu, sửa cống, khơi rãnh, đắp đường. Bà thì nấu nước cho người qua đường uống...

Gái ngoan dạy chồng

Ngày xưa có một người nhà giàu, vợ chết sớm, chỉ có độc một người con trai, đứa con vốn người xấu nết, đần độn, lại là tay chơi bời lêu lổng không chịu học hành hay làm ăn gì cả. Thấy con không lo nối nghiệp nhà, người nhà giàu rất buồn phiền...

Ba lưỡi rìu

Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày...

Đồng tiền Vạn Lịch

Ngày xưa ở huyện Thanh Trì có một anh chàng học trò nghèo họ Nguyễn. Anh ta mồ côi cha, nhà cửa sa sút. Người mẹ làm nghề chống đò ngang cố nuôi cho con ăn học...

Sự tích Trầu Cau

Ngày xưa, một nhà quan lang họ Cao có hai người con trai hơn nhau một tuổi và giống nhau như in, đến nỗi người ngoài không phân biệt được ai là anh, ai là em...

Nợ như chúa chổm

Vào thời nhà Lê, có một ông quan lớn trong triều tên là Mạc Đăng Dung có chí muốn cướp ngôi vua. Nhà vua biết được tin đó nhưng thế lực của Mạc rất lớn, ông ta cầm binh quyền, bè đảng lại đông nên không thể làm gì được...