Chim sâu xử án

Chim Sẻ kiện Chim Khuyên!

Cái tin ấy bay đi như gió. Khắp vườn cây nhớn nhác cả lên.

Lá đơn của Sẻ được đưa cho Chim Sâu, lời lẽ như sau:

“… Tên tôi là Sẻ. Nhà tôi ở chốn cành si. Tôi đã đẻ con tôi ở đấy. Thế mà nhà Chim Khuyên lại bảo đấy là tổ của ả. Vì vậy, tôi làm đơn này để bầy đàn, vườn chim xem xét cho tôi. Được như vậy, vợ chồng tôi đội ơn nhiều lắm…”.

Đọc xong tờ đơn, Chim Sâu cho mời Chim Khuyên lại để hỏi. Chim Khuyên chồng nói:

- Cái tổ ấy vợ chồng tôi đang làm dở dang. Vì phải đi kiếm bông, tơ về lót ổ cho vợ tôi đẻ trứng, chúng tôi đi hết ba bốn ngày mới kiếm được. Lúc trở về thì thấy nhà Sẻ đã ở trong rồi. Chúng tôi xin lại tổ, nhà Sẻ đã không chịu trả, lại còn dọa đánh và đưa đơn kiện chúng tôi. Đầu đuôi là như vậy.

Nghe xong chuyện, Chim Sâu phát lệnh mời họp cả vườn chim lại và nói:

- Thưa các bậc cao tuổi và các bạn! Cứ theo đôi bên thì Sẻ bảo Sẻ đúng, Khuyên bảo Khuyên oan. Vậy tôi xin có đề nghị này: Ngay tại đây, trên cành si kia, anh chị Sẻ và anh chị Khuyên hãy dựng một cái khung tổ. Hễ ai dựng giống như chiếc tổ đang tranh chấp thì cái tổ đang tranh chấp là của mình.

Cả vườn chim đồng ý.

Vợ chồng Khuyên khéo léo lách mình vào vòm cây, dùng mỏ, dùng chân kết một vòng khung tổ. Chồng bắt lá, vợ tết dây cho đan vào nhau. Chỉ một lúc, cái khung tổ tròn tròn đã hiện hình. Ngược lại, vợ chồng Sẻ cứ loay hoay mãi không xong. Mỏ Sẻ sắc như kéo, cứ bập vào lá là lá rách. Vả lại, Sẻ có làm tổ bao giờ đâu! Từ xưa, Sẻ chỉ đi ở nhờ, sẵn đâu có nơi nào trú chân là xông vào đấy. Gặp phải loài chim to, Sẻ bị đuổi đi, Gặp loài yếu ớt, hiền lành thì Sẻ cướp lấy tôt làm nơi ở của mình.

Khi chim Khuyên làm xong khung tổ, Chim Sâu cất tiếng:

- Thưa các bậc cao tuổi và các bạn! Cuộc thử thách để tìm ra lẽ phải đã xong. Những ai vốn quen đi ở nhờ, ở sẵn thường không biết làm tổ. Chim Sẻ đã không làm được các công việc để chứng tỏ chiếc tổ ấm cúng kia là của Sẻ. Tôi tuyên bố bác bỏ tờ đơn của Sẻ và Sẻ phải trả lại tổ cho Khuyên!

Cả vườn chim vang lên tiếng hót đồng ý đồng lòng.

Vợ chồng chim Khuyên sung sướng cảm ơn Chim Sâu và cả vườn chim.

Còn vợ chồng Sẻ xấu hổ đã kéo nhau bay đi từ lúc nào không ai biết.

Ông chủ cửa hàng bánh kẹo

Tại vùng Tơ-lan-păng có một cửa hàng bánh kẹo nổi tiếng của bác Phơ-lip. Không ai biết cửa hàng này có từ bao giờ, chỉ biết bác Phơ-lip đã nối tiếp nghề nghiệp của cha ông từ ba đời nay, và được nhân dân trong vùng quý mến.

Ai nghèo hơn

Cách đây rất lâu, thành phố Philadelphia của nước Mỹ thường xuyên xảy ra nạn cướp bóc. Khi ra đường, mọi người thường mang theo một ít tiền, để nếu có gặp cướp thì sẽ đưa cho chúng, nhằm bảo toàn tính mạng của mình...

Người mẹ và Thần Chết

Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi...

Tuyệt chiêu của chuột

Mèo Hoa bắt chuột rất giỏi, ngày nào nó cũng bắt được một vài con chuột. Nhìn thấy cư dân của mình sắp bị mèo bắt ăn thịt hết, Quốc vương Chuột cảm thấy rất lo lắng. Nó gọi những con chuột còn lại trong bầy đến và mở một cuộc họp khẩn cấp...

Mây Trắng và mây Đen

Mây Trắng và mây Đen xưa kia đều là con của Thần Nước. Khi mới sinh ra, hai chị em đều mặc áo xám giống hệt nhau, nên người ta thường gọi chung một tên là: Mây Xám.

Lựa lời mà nói

Một ngày kia, một ông lão loan truyền tin đồn rằng người hàng xóm của ông là một tên trộm. Kết quả là  chàng trai trẻ hàng xóm bị cảnh sát bắt...

Hai bàn tay

 Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng 21 tuổi. Một hôm anh Ba - tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đột nhiên anh Ba hỏi người bạn cùng đi: Anh Lê, anh có yêu nước không ?

Chiếc đèn lồng

Bác đom đóm già ngồi nhìn bầy đom đóm nhỏ tuổi rước đèn lồng làm sáng rực cả con đường. Trông chúng giống như những ngôi sao nhỏ lấp lánh.

Cá đi ăn thề

Cứ khi mưa mới về thì có từng đàn cá đi chơi. Người ta bảo mưa mới xuống là hội, là tết của họ nhà cá.