Tôi xin chữa bệnh cho ngài

Ô-guyn là một người chỉ thích ăn luôn miệng và ít hoạt động thân thể. Người gã béo ục ịch quá đỗi, có lúc tưởng nghẹt thở.

Gã có một thầy thuốc trông nom sức khỏe. Khi gã tiêu hóa tốt, thầy thuốc ít có uy quyền. Nay gã ăn uống quá độ, thầy thuốc bắt gã phải phục tùng mình. Thầy nói thầy sẽ chữa khỏi bệnh cho gã bằng một con rắn thần đun trong nước hồng. Ô-guyn đã bỏ nhiều tiền thuê người đi tìm rắn thần. Nhưng tìm khắp nơi không thấy.

Nghe tin ấy, Gia-đích nhờ người giới thiệu mình với Ô-guyn. Gia-đích nói:

- Tôi là thầy thuốc. Được tin Ngài mắc bệnh, tôi vội đến đây, đem theo một con rắn thần đã đun trong nước hồng. Nhưng thưa Ngài, Ngài chớ ăn con rắn thần của tôi. Tất cả hiệu lực của nó sẽ qua lỗ chân lông mà thấm vào cơ thể Ngài. Tôi đã để nó trong một cái túi thật căng, bọc qua một lần da mỏng. Ngài phải lấy hết sức mà đẩy túi đó về phía tôi, còn tôi thì đẩy lại về phía Ngài. Ngài cứ làm như thế nhiều lần. Và theo phương pháp này ít hôm, Ngài sẽ thấy cách chữa bệnh của tôi hiệu nghiệm như thế nào…

Ô-guyn làm theo lời Gia-đích. Ngày đầu, Ô-guyn mệt quá, thở hổn hển tưởng chừng sắp chết. Ngày thứ hai, gã đỡ mệt hơn, ngủ ngon hơn. Tám ngày sau, Ô-guyn đã thấy khỏe khoắn, người nhẹ nhõm, vui tươi.

Lúc bấy giờ, Gia-đích mới nói với Ô-guyn:

- Thưa Ngài, Ngài đã chơi bóng, đã ăn uống có điều độ nên Ngài khỏe ra. Xin Ngài biết cho rằng ở trên đời này chẳng có rắn thần nào cả. Nếu người ta ăn uống có điều độ và luyện tập thân thể thường xuyên thì sẽ khỏe mạnh mãi mãi.

Thầy giáo mới

Thầy giáo mới ngay từ sáng hôm nay đã làm cho tất cả chúng tôi rất thích.

Vào nghề

Hè năm ấy, Va-li-a theo bố mẹ đi xem xiếc. Em thích nhất tiết mục “Cô gái phi ngựa đánh đàn”. Va-li-a nghĩ: “Cô ấy xinh đẹp, dũng cảm thật”. Và em mơ ước trở thành diễn viên phi ngựa.

Én con và chiếc lá

Mùa thu sắp qua đi. Mùa đông sắp đến. Trên một ngọn cây cao, Én con cứ rúc rúc đầu vào tổ rồi lại nhìn ra ngoài trời...

Mai Lan Phương luyện nhãn lực

Mai Lan Phương là diễn viên kinh kịch nổi tiếng Trung Quốc. Thuở nhỏ, Mai Lan Phương rất yếu ớt, ông còn bị cận thị nhẹ, hai mí mắt sụp xuống, hễ ra gió là chảy nước mắt, nhìn hai mắt ông rất dại, chứ không được tinh nhanh như những đứa trẻ khác...

Chú dế sau lò sưởi

Buổi tối ấy, nhà Mô-da thật yên tĩnh. Cậu bé thiu thiu ngủ trên ghế bành. Bỗng dưng!… Hình như có một cái gì đó đã xảy ra?

Cá vượt đẻ

Bà Ba cẩn thận xem lại đôi quang thúng, buộc chặt thùng dầu hoả, thùng nước mắm vào để quang, lắc lắc xem có bị xô nghiêng hay không. Mưa gió là việc của trời, nhưng việc kiếm cơm của các gia đình nghèo thì không ngừng được

Đốt cháy đồng lúa chín

Ngày xưa có một cụ già sống trên một ngọn núi cao ở Nhật Bản. Chung quanh nhà cụ, ruộng nương bằng phẳng và phì nhiêu. Ruộng nương đó thuộc về cư dân của một làng nhỏ dưới chân núi dọc ven biển.

Chàng trai chăn trâu Chu Nguyên Chương

Chuyện kể rằng, để kết giao với anh hùng hào kiệt khắp thiên hạ và thu thập lực lượng khởi nghĩa, Chu Nguyên Chương đã đóng giả thành một chàng trai chăn trâu đến Phúc Kiến. Một hôm, Chu Nguyên Chương lùa đàn trâu đến núi Linh Tú thì gặp...

Con cú khôn ngoan

Ngày xửa ngày xưa, có một con cú già sống trên một cây sồi to. Mỗi ngày, nó đều phóng tầm mắt ra thật xa để quan sát những điều xảy ra xung quanh mình...