Chuyến đi xa của chú chuột nhỏ

Một buổi sáng, chú chuột nhỏ lên đường đi du lịch. Chuột bà nướng cho cháu rất nhiều bánh để ăn đường và tiễn cháu đến cửa hang.

Nhưng ngay buổi chiều hôm đó, chú chuột trở về. Vừa gặp bà, chú chuột nhỏ reo lên:

– Bà ơi! Có lẽ cháu là người khoẻ nhất và dũng cảm nhất trong vùng đồng cỏ đấy. Thế mà từ trước đây cháu không biết điều này.

– Làm sao cháu biết điều ấy?

– Chuột bà hỏi:

– Thế này bà ạ. – Chú chuột nhỏ sôi nổi kể:

– Cháu ra khỏi hang rồi, đi mãi và tới tận biển. Biển rộng ơi là rộng, sóng nhấp nhô nhưng cháu không sợ. Cháu nhảy xuống nước và bơi qua biển. Cháu ngạc nhiên vì thấy mình bơi giỏi như vậy.

– Cháu thấy biển ở đâu?

– Chuột bà hỏi.

– Cháu thấy biển ở phía đông cái hang của chúng ta ạ! – Chú chuột nhỏ trả lời..

– Bà biết cái biển đó rồi! Chuột bà nói:

– Cách đây không lâu có một con hươu đi qua đó, nó đã giậm chân xuống đất và nước mưa đọng đầy trong vết chân hươu.

– Nhưng bà ơi, bà hãy nghe tiếp nhé! Cháu sưởi ấm dưới ánh nắng mặt trời và đi tiếp. Cháu nhìn thấy một ngọn núi rất cao, cây trên đỉnh núi chạm cả vào mây. Cháu không đi vòng quanh núi mà nhảy vọt qua đỉnh núi. Cháu rất ngạc nhiên vì thấy mình có thể nhảy cao như vậy.

– Bà biết quả núi của cháu rồi! – Chuột bà nói:

– Đó là mô đất nhỏ có nhiều cỏ mọc nằm ngay sau vũng nước.

Chú chuột nhỏ hơi buồn nhưng vẫn tiếp tục kể:

– Cháu đi tiếp và nhìn thấy một con gấu trắng và một con gấu nâu đang đánh nhau rất dữ dội. Nhưng cháu không sợ, cháu lao vào và đẩy chúng ra hai phía. Cháu ngạc nhiên vì thấy mình khoẻ đến vậy.

– Bà biết hai con gấu của cháu rồi, đó là một con bọ và một con ruồi.

Đến đây thì chú chuột buồn bã khóc:

– Thì ra cháu chẳng khoẻ và cũng chẳng dũng cảm gì. Cháu bơi qua vũng nước chân hươu, nhảy qua mô đất nhỏ, đẩy con bọ và con ruồi ra… Tất cả chỉ có vậy!

Chuột bà âu yếm nói:

– Đối với cháu bé bỏng của bà thì vũng nước đọng trong chân hươu là biển, mô đất là núi và con bọ, con ruồi là những con gấu. Nếu như cháu không sợ tất cả cái đó thì cháu thực sự là người khoẻ nhất và dũng cảm nhất trong vùng đồng cỏ này đấy!

Chú chuột nhỏ nghe chuột bà nói vậy thì cảm thấy rất vui sướng và tự hào về những điều chú đã làm được trong chuyến đi xa đầu tiên của mình.

Hạt cườm tham ăn

Có một chị chim vành khuyên đẻ được tám trứng, ấp nở ra tám vành khuyên con. Ngày ngày chim mẹ đi kiếm mồi về để nuôi con. Khi chúng mới nở, chim mẹ phải mớm cho từng con một.

Thi nhạc

Hôm nay, một ngày đáng ghi nhớ, sau bao năm dốc toàn tâm lực dạy dỗ, giờ đây ông sẽ thấy kết quả của mình.

Mẹ con nhà Chuối

Gió ào qua khu vườn. Chuối con run rẩy nép sát vào mẹ. Lớn tướng rồi mà nó vẫn chưa hết sợ cái lão Gió bấc có ngọn roi giá buốt này. Tấm áo mỏng tang trên mình nó chưa đủ che kín thân.

Chim và Gà

Tiếng hót dứt, đôi gà bay lên cửa sổ, gần chỗ lồng chim. Bằng giọng vừa khâm phục vừa ngượng nghịu của kẻ lần đầu làm quen thân với một nhân vật đầy tài năng...

Chị em tôi

Từ đó, tôi không bao giờ dám nói dối ba đi chơi nữa. Thỉnh thoảng, hai chị em lại cười phá lên khi nhắc lại chuyện nó rủ bạn vào rạp chiếu bóng chọc tức tôi, làm cho tôi tỉnh ngộ.

Người con gái miền đất đỏ

Buổi trưa năm 1947, giữa những lô cao su thẳng tắp, cô bé 14 tuổi Võ Thị Sáu úp mặt vào một thân cây khóc rưng rức. Sáng nay, giặc Pháp tràn qua Bà Rịa. Bọn giặc tàn ác vây chợ, đốt làng, giết hại bao người.

Lê-nin trong hiệu cắt tóc

Hiệu cắt tóc trong điện Krem-li lúc ấy rất đông khách. Mọi người ngồi theo thứ tự trước sau. Anh công nhân I-va-nốp đang chờ tới lượt mình thì cửa phòng lại mở, một người nữa tiến vào.

Bàn chân ông nội

Cu Sún nhìn hai bàn chân ông nội ngâm trong chậu nước ấm pha muối, nó ngạc nhiên quá đi mất. Tại sao bàn chân ông nội lại dài và to thế kia nhỉ?

Đôi dép

Hai chiếc dép là đôi bạn chơi với nhau rất thân. Không biết chúng chơi chung từ bao giờ, chỉ biết từ rất lâu, lâu lắm rồi.