Chuyến đi xa của chú chuột nhỏ

Một buổi sáng, chú chuột nhỏ lên đường đi du lịch. Chuột bà nướng cho cháu rất nhiều bánh để ăn đường và tiễn cháu đến cửa hang.

Nhưng ngay buổi chiều hôm đó, chú chuột trở về. Vừa gặp bà, chú chuột nhỏ reo lên:

– Bà ơi! Có lẽ cháu là người khoẻ nhất và dũng cảm nhất trong vùng đồng cỏ đấy. Thế mà từ trước đây cháu không biết điều này.

– Làm sao cháu biết điều ấy?

– Chuột bà hỏi:

– Thế này bà ạ. – Chú chuột nhỏ sôi nổi kể:

– Cháu ra khỏi hang rồi, đi mãi và tới tận biển. Biển rộng ơi là rộng, sóng nhấp nhô nhưng cháu không sợ. Cháu nhảy xuống nước và bơi qua biển. Cháu ngạc nhiên vì thấy mình bơi giỏi như vậy.

– Cháu thấy biển ở đâu?

– Chuột bà hỏi.

– Cháu thấy biển ở phía đông cái hang của chúng ta ạ! – Chú chuột nhỏ trả lời..

– Bà biết cái biển đó rồi! Chuột bà nói:

– Cách đây không lâu có một con hươu đi qua đó, nó đã giậm chân xuống đất và nước mưa đọng đầy trong vết chân hươu.

– Nhưng bà ơi, bà hãy nghe tiếp nhé! Cháu sưởi ấm dưới ánh nắng mặt trời và đi tiếp. Cháu nhìn thấy một ngọn núi rất cao, cây trên đỉnh núi chạm cả vào mây. Cháu không đi vòng quanh núi mà nhảy vọt qua đỉnh núi. Cháu rất ngạc nhiên vì thấy mình có thể nhảy cao như vậy.

– Bà biết quả núi của cháu rồi! – Chuột bà nói:

– Đó là mô đất nhỏ có nhiều cỏ mọc nằm ngay sau vũng nước.

Chú chuột nhỏ hơi buồn nhưng vẫn tiếp tục kể:

– Cháu đi tiếp và nhìn thấy một con gấu trắng và một con gấu nâu đang đánh nhau rất dữ dội. Nhưng cháu không sợ, cháu lao vào và đẩy chúng ra hai phía. Cháu ngạc nhiên vì thấy mình khoẻ đến vậy.

– Bà biết hai con gấu của cháu rồi, đó là một con bọ và một con ruồi.

Đến đây thì chú chuột buồn bã khóc:

– Thì ra cháu chẳng khoẻ và cũng chẳng dũng cảm gì. Cháu bơi qua vũng nước chân hươu, nhảy qua mô đất nhỏ, đẩy con bọ và con ruồi ra… Tất cả chỉ có vậy!

Chuột bà âu yếm nói:

– Đối với cháu bé bỏng của bà thì vũng nước đọng trong chân hươu là biển, mô đất là núi và con bọ, con ruồi là những con gấu. Nếu như cháu không sợ tất cả cái đó thì cháu thực sự là người khoẻ nhất và dũng cảm nhất trong vùng đồng cỏ này đấy!

Chú chuột nhỏ nghe chuột bà nói vậy thì cảm thấy rất vui sướng và tự hào về những điều chú đã làm được trong chuyến đi xa đầu tiên của mình.

Bộ lông rực rỡ của chim thiên đường

Chim Thiên Đường đi tha rác về lót ổ, chuẩn bị cho mùa đông đang tới gần. Nó bay rất xa, chọn những chiếc lá vàng, lá đỏ thật đẹp, những ngọn cỏ thật thơm, thật mềm.

Một trí khôn hơn trăm trí khôn

Một buổi sáng trời quang mây tạnh, đôi bạn dạo chơi trên đồng cỏ. Chúng đi sóng đôi với nhau, nhởn nhơ ngắm trời ngắm đất. Ánh mặt trời chiếu trên thảm cỏ non làm cho những giọt sương long lanh như những hạt ngọc...

Cây đèn bị đổ

Jean Baptiste Jolly sinh ra trong một gia đình nghèo ở thủ đô Paris (Pháp). Ngay từ khi mới 13 tuổi, cậu bé Jolly đã phải tìm việc làm để phụ giúp cha mẹ. Vì tuổi còn nhỏ nên không ai muốn thuê cậu bé làm cả...

Chú bò Ba Bớt

Ba Bớt là con bò đẹp. Ở nó hội đủ các tiêu chuẩn: mình thon, chân cao, mắt sáng, lông mượt, sừng khoẻ, dáng đi oai vệ. Giữa cái trán rộng màu hạt dẻ nổi lên ba cái bớt màu trắng, thế nên nó có tên là Ba Bớt.

Lulu không chịu dậy

Ngày mai là một ngày rất quan trọng, ảo thuật gia nổi tiếng nhất thị trấn Xoài sẽ tặng cho mỗi bạn nhỏ trong thị trấn một món quà rất thú vị. Nhưng, ảo thuật gia cũng nói rằng, chỉ bạn nào đến sân nhà hát trước bảy giờ thì mới được nhận quà...

Đôi cánh của ngựa trắng

Ngày xưa khi chưa trở về ở với người, ngựa họp thành đàn ởgần rừng. Trên những bãi cỏ xanh rờn, các chú ngựa non tha hồ chạy nhảy, ngày này qua ngày khác.

Anh em Hồ Lô

Ngày xửa ngày xưa, trên núi Hồ Lô có một con Bọ Cạp Tinh và một con Xà Tinh. Một hôm, có một con Tê Tê không cẩn thận làm vỡ cửa động trên núi, thế là Bọ Cạp Tinh và Xà Tinh chạy ra khỏi hang...

Cái gì quý nhất?

Một hôm, trên đường đi học về, Hùng, Quý và Nam trao đổi với nhau xem ở trên đời này, cái gì quý nhất.

Củ cải trắng

Mùa đông đã đến rồi, trời lạnh buốt. Thỏ con không còn gì để ăn nữa, nó đành mặc áo ấm và đi ra khỏi nhà để tìm cái ăn.