Con voi trắng

con voi trắng

Ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng rậm của dãy núi cao kia có con voi trắng. Nó sống đã rất nhiều năm và có một đôi ngà dài cong vút. Hơn nữa voi trắng lại rất thông minh và tốt bụng. Nó nghĩ rằng điều xấu sẽ nảy sinh điều xấu thế nên nó đối xử rất tốt với tất cả muôn thú. Vì thế cho nên tất cả muôn thú đều yêu quý tin tưởng voi, có chuyện gì xảy ra chúng đều hỏi ý kiến voi, nhờ voi dàn xếp. Nhũng lúc như thế, voi trắng vừa là vị quan toà công minh chính trực, vừa là người bạn, người anh tâm tình. Nó giúp đỡ những ai cần đến nó một cách nhiệt tình nên trong rừng muông thú trìu mến gọi nó bằng cái tên "Vị vua tốt bụng của loài voi".

Một hôm, có một người đàn ông bị lạc trong khu rừng rậm. Giữa những cây cổ thụ bạt ngàn, giữa những dây leo chằng chịt, ông ta không thể xác định được phương hướng nên ông ta rất sợ hãi và hoảng loạn. Ông ta gào thét đến điên cuồng, tuyệt vọng đến cùng cực. Chẳng ai nghe thấy tiếng gọi của ông ta. Duy chỉ có con voi trắng đang đứng gần đấy nghe được, nó bước lại gần chỗ người đàn ông. Người đàn ông nhìn thấy con voi trắng to lừng lững thì vô cùng hoảng sợ định bỏ chạy. Chợt con voi cất tiếng nói:

 - Tại sao ông lại kêu khóc?

Thấy con voi hiền lành chỉ đứng nhìn mình mà không tiến lại gần, người đàn ông bình tĩnh, một lát trả lời:

 - Tôi bị lạc trong rừng, không thể nào tìm đường ra được. Tôi không muốn phải chết ở đây.

 - Đừng sợ, tôi sẽ đưa ông ra khỏi rừng, ông sẽ về được nhà.

Nói rồi voi thận trọng cuốn lấy người đàn ông đặt ngồi ngay ngắn trên lưng mình rồi cất bước ra khỏi rừng. Người đàn ông vững dạ yên tâm ngồi trên lưng voi và biết rằng mình sẽ về nhà. Trong đầu ông ta nảy sinh ý định xấu xa: "Ta sẽ kể chuyện này cho mọi người nghe".

Thế rồi hắn quan sát rất kỹ đường đi, cố gắng để nhớ lối trở lại. Ra đến đường lớn, voi đặt người đàn ông xuống đất và nói:

 - Đến đây thì ông có thể tự về một mình được rồi. Băng qua hết cánh đồng này sẽ đến làng của ông. Ông hãy đi đi và xin hãy giữ kín chuyện này cho.

Đặt chân xuống đất, người đàn ông chạy thẳng một mạch trở về không một lời cảm ơn. Ông ta đến nhà người thợ gia công nhà voi và hỏi:

 - Các anh sẽ trả tôi bao nhiêu tiền nếu tôi đem đến cho các anh bộ ngà voi của con voi sống không?

 - Lấy đâu được ngà của con voi trắng bây giờ? Nếu có, ông hãy đem đến đây, chúng tôi sẽ không để cho ông thiệt đâu. Một bộ ngà voi sống đắt gấp mấy lần ngà voi chết đấy!

Nghe vậy, người đàn ông quay bước đi. Ông ta về nhà lấy cái cưa và lần theo dấu vết tìm đến khu rừng nơi có con voi trắng sinh sống. Thấy hắn, voi ngạc nhiên hỏi:

 - Sao ông quay lại nơi này làm gì? Có chuyện gì xảy ra chăng? Voi trắng hỏi.

 - Đúng thế, hỡi voi yêu quý! Tôi rất nghèo đói, chẳng có gì để ăn cả. Voi hãy cho tôi một chiếc ngà, tôi sẽ bán nó lấy tiền sinh sống.

Sững sờ trước lời đề nghị thô thiển ấy, voi không thể nói được gì. Một lát, voi bảo:

 - Thôi được tôi sẽ cho ông một chiếc ngà.

Voi quỳ uống cho người đàn ông cưa một bên ngà của mình. Vẫn chưa thoả mãn với chiếc ngà có được, hắn muốn lấy nốt bên kia:

 - Voi yêu quý! Một chiếc ngà đi còn một chiếc ngà ở lại, hẳn nó sẽ không vui. Hay cho ta nốt chiếc ngà kia đi để ta không phải trở lại lần thứ hai để xin chiếc ngà con lại.

Lòng tham vô đáy của người đàn ông làm cho con voi vô cùng ngạc nhiên. Nhưng bản tính tốt bụng, lại không muốn gặp lại con người tham lam này lần nữa, voi đồng ý và nói với người đàn ông với một giọng nghiêm trang:

 - Tôi rất quý bộ ngà của mình. Nhưng nếu ông cần để ông thoát khỏi cuộc sống đói nghèo thì ông hãy nhận lấy. Hãy sống xứng đáng với những gì ông đã được nhận.

Chẳng buồn nói một lời cảm ơn, người đàn ông cầm đôi ngà vội vã bỏ đi. Hắn bán được một số tiền khá lớn. Tuy nhiên tiền không do sức lao động bỏ ra mà có được nên hắn không biết quý giá trị của đồng tiền, ăn tiêu phung phí, rồi chẳng mấy chốc mà hết. Hắn lại tìm đến voi trắng tốt bụng.

 - Voi yêu quý, ta bán ngà được một số tiền ít ỏi, chẳng đủ dùng, nay đã hết rồi. Ta sắp chết đói. Voi hãy cho ta đôi chân ngà để ta có tiền sinh sống.

Voi cũng bằng lòng mặc dù trong bụng không vui. Thôi thì đã giúp thì giúp cho trọn. Lấy được đôi chân ngà, con người đê tiện đấy ấy vui mừng trở về, trong lòng nhẩm tính số tiền sẽ bán được.

Voi trắng rất buồn lòng vì sự thiếu tôn trọng của người đàn ông kia. "Ta đã hết lòng giúp đỡ người đàn ông kia vậy mà một lời cảm ơn hắn cũng không nói được. Không sao. Ông ta sẽ phải gánh chịu hậu quả của những việc làm bất nghia đó".

Và đất mẹ của chúng ta, người chịu được những trận cuồng phong, đại hồng thuỷ, những trận động đất núi lửa lại không thể chịu được sự tham lam, độc ác, đê tiện của người đàn ông kia. Đất mẹ đã nứt ra vùi tên đê tiện đó vào sâu trong lòng dất. Đáng đời con người tham lam, trơ trẽn!

Rapunzel cô gái tóc dài

Ngày xưa có hai vợ chồng nhà kia không có con, họ mong rằng ngày kia trời sẽ thương cảnh ngộ họ. Nhìn qua cửa sổ sau nhà thì thấy một mảnh vườn tuyệt đẹp, trồng toàn hoa thơm, các loại rau lạ...

Ông lão đánh cá và con cá vàng

Xưa kia, ở một bờ biển rất rộng lớn nọ, có một ông lão làm nghề đánh cá cùng chung sống với người vợ của mình. Hai vợ chồng già sống trong túp lều rách nát, tồi tàn...

Bầy Chim Thiên Nga

Ở nơi xa, xa đây lắm, nơi chim nhạn bay đến vào mùa thu, có một nhà vua có mười một con trai và một con gái tên là Li-dơ. Mười một con trai trẻ tuổi ấy đều đeo thánh giá trên ngực và gươm bên mình...

Bốn anh em tài giỏi

Ngày xưa, có một người đàn ông nghèo sinh được bốn người con trai...

Chú bé tí hon

Xưa có một bác nông dân nghèo, tối tối bác thường ngồi bên lò sưởi, gẩy than cho lửa cháy, và bác gái ngồi xe chỉ...

Chú mèo đi hia

Một bác thợ xay có ba người con trai, gia tài của bác cũng có ba thứ: một cối xay gió, một con lừa và một con mèo. Các con bác xay bột, lừa đi lấy ngũ cốc về xay và chở bột đi, còn mèo thì bắt chuột...

Cô bé quàng khăn đỏ

Ngày xửa ngày xưa có chuyện kể rằng, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì thế nên mọi người bắt đầu gọi cô bằng cái tên cô bé quàng khăn đỏ...

Con gà trống chân chì

Con gà trống ấy có đôi chân chì, lông ở cánh đen mượt như nhung, lông ở ngực vàng thắm, cái mào trên đầu thì đỏ chói, vắt qua vắt lại. Tiếng nó hay ồ ồ, vang rất xa. Nó sống với bà già cô đơn trong một túp lều nát...

Hoàng tử ếch

Từ thời xa xưa lắm rồi, khi chuyện ước nguyện còn có hiệu nghiệm, một ông vua có mấy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp cả...