Hồ Gương

Có một hồ nước rộng, trông thấy đáy. Những khi gió nhẹ mặt hồ phẳng lặng như gương. Một chú Chim nhỏ bay qua thấy bóng mình dưới nước, bèn cất tiếng:

– Này, Hồ Nước ơi! Có phải bóng mình đấy không?

Hồ Nước hồn nhiên trả lời:

– Vâng, bạn đẹp lắm! Nếu vắng đôi cánh của bạn, bầu trời sẽ buồn biết bao nhiêu.

Chim nhỏ vui vẻ bay đi, miệng hót ríu ran. Nó chợt nghĩ phải bay thật nhiều để làm vui thêm những khoảng trời. Nghe Chim mách bảo, cây cối trong vùng lần lượt kéo đến bên hồ nước:

Hồ Gương ơi! Cậu thấy bọn tớ thế nào?

Không chút băn khoăn, Hồ Nước đáp:

– Sắc màu hoa lá của các bạn làm đẹp cho bầu trời mặt đất, những bản nhạc ẩn náu trong vòm lá nghe thật du dương.

Nghe vậy, hoa lá lao xao hoan hỉ. Tiếng rì rào vọng tới trời cao. Trên đường dạo chơi, những chị Mây Trắng cũng dừng lại ghé thăm Hồ Nước:

– Hồ Gương ơi! Cậu thấy bọn tớ thế nào?

– Sẽ ra sao nếu bầu trời xanh màu ngọc bích kia thiếu đi những làn mây trắng. Chỉ có một điều…

– Có gì ở chúng tôi chưa làm bạn hài lòng?

– Các chị nhàn nhã quá, chỉ suốt ngày lang thang…

Những đám Mây thẹn thùng nhìn nhau:

– Thì các chị cũng đang đi tìm việc làm đây. Thôi tạm biệt Hồ Nước trung thực nhé!

Cứ thế, Hồ Gương trả lời cho tất cả những ai tìm đến với mình. Từ vầng trăng, cơn gió, cho đến những vì sao nhấp nháy trên nền trời đêm.

 

Một ngày, khi Hồ Nước vừa tỉnh giấc, đã thấy đằng đông chói lóa. Bộ mặt chín đỏ của lão Mặt Trời trồi lên khỏi mặt biển xanh. Mặt mũi nhăn nhó, lão phóng xuống mặt hồ những tia nắng nóng:

– Này Hồ Gương! Có phải ta là người đẹp, rực rỡ oai hùng nhất hay không?

Ngước nhìn Mặt Trời chói đỏ, những vòng sóng trên hồ nước rì rào:

– Ông rực rỡ oai hùng thật nhưng rượu đã làm ông đổi tính. Ông làm mọi người sợ hãi hơn là thích thú đấy!

Nghe thế, Mặt Trời lấy làm tức tối. Lão quyết định trừng phạt kẻ đã dám nói ra sự thật. Ngón đòn của lão cũng thật độc. Chịu đựng những lằn roi nóng khủng khiếp của Mặt Trời, hồ nước cạn dần, thoi thóp. Những con chim, cây lá ven hồ cất tiếng thở than. Vầng trăng và các vì sao cũng không có cách gì cứu được hồ nước đang ngày một héo mòn.

Một chiều, trời đang chang chang nắng bỗng nhiên sầm sập tối. Mây Đen kéo về. Hồ Nước ngạc nhiên ngước nhìn những đám Mây:

– Lẽ nào các chị lại là những làn Mây Trắng?

– Đúng thế, các chị đến cứu em đây! Lâu nay các chị tìm thầy luyện võ nên da mới đen đúa thế này. Giờ thì em sẽ thấy ngón võ của các chị chống lại sự tàn ác của Mặt Trời nhé!

Dứt lời, những đám mây kéo lên bủa kín Mặt Trời. Cuộc chiến xảy ra trong tiếng u u của gió. Những làn roi nhì nhằng của Mặt Trời bị các đám Mây vây bọc, không chạm tới được mặt hồ. Và điều kì diệu đã xảy ra, mưa, nước chảy thành dòng tràn trề trên mặt đất.

Sau cơn mưa, hồ nước lại tròn đầy. Trời vừa tạnh, một chú Ễnh Ương ngồi vắt vẻo trên một bụi cây thích thú gào váng lên: “Đẹp! Đẹp!”, rồi nhảy tòm xuống nước. Chẳng hiểu, chú chàng khoái được tắm táp trong nước mát hay nhầm tưởng mình đang bay vào một khung trời rực rỡ thần tiên.

Hàng xóm của Gấu Con

Đằng sau nhà của Gấu con có một cái cây rất to, không biết từ lúc nào đã có một chú Chim bay đến làm tổ trên cái cây này...

Ra đi từ bến Nhà Rồng

Mười lăm tuổi, cậu thiếu niên Nguyễn Tất Thành đã sớm biết và rất đau xót trước cảnh thống khổ của nhân dân. Lúc bấy giờ, anh đã có chí đánh đuổi thực dân Pháp, giải phóng đồng bào.

Chú vẹt tinh khôn

Một người lái buôn Ba Tư (Iran ngày nay) trong một chuyến vượt sang Trung Phi mang về một chú vẹt rất đẹp. Chú vẹt có cái mào đỏ và bộ lông xanh biếc óng ánh. Người lái buôn yêu vẹt lắm...

Luôn nghĩ đến miền Nam

Đầu năm 1969, một chị cán bộ miền Nam ra Bắc được gặp Bác Hồ.

Những đứa trẻ lười biếng

Mùa đông lạnh giá đã đến, phải ở nhà một mình, Thỏ con cảm thấy rất buồn chán. Đúng rồi, mình phải đi tìm bạn mới được - Thỏ con thầm nghĩ...

Một giấc mơ

Có một cậu bé rất lười rửa mặt, tắm gội. Mẹ cậu rất buồn vì mỗi lần mẹ gọi ra rửa mặt hay gội đầu, tắm giặt là cậu lại đáp: “Con không rửa mặt đâu! Không tắm gội đâu!”.

Sự tích ngày và đêm

Ngày xửa ngày xưa, Mặt Trăng, Mặt Trời và Gà Trống cùng sống với nhau trên trời. Mặt Trăng mặc cái áo màu trắng, Gà Trống đội một chiếc mũ màu đỏ. Mặt Trăng thích cái mũ đỏ của Gà Trống lắm.

Nỗi dằn vặt của An-đrây-ca

An-đrây-ca lên 9, sống với mẹ và ông. Ông em 96 tuổi rồi nên rất yếu. Một buổi chiều, ông nói với mẹ An-đrây-ca: "Bố khó thở lắm!..." Mẹ liền bảo An-đrây-ca đi mua thuốc.

Chú mèo đánh răng

Bác Lợn mới mở cửa hàng bán bàn chải đánh răng, trước cửa có treo một biển quảng cáo rất to: “Bàn chải đánh răng chất lượng hạng nhất, một lần sạch ngay”.