Nàng Cói

Vào thời Minh, có một cô gái tên là Mộc Định được gả cho một người nông dân nọ. Nàng Mộc Định là một người vợ tốt, hiểu biết hơn người, thẳng thắn trung thực và rất cẩn thận. Nàng còn vô cùng khéo tay, bất cứ vật gì khi vào tay nàng đều được nâng niu; làm việc gì, nàng cũng suy nghĩ và thử nghiệm nhiều phương pháp khác nhau. Ngay cả một việc đơn giản như quét nhà, nàng cũng không bao giờ làm qua loa mà luôn làm tốt hơn những người khác. Nếu như người khác quét nhà không sạch, nàng sẽ bắt tay vào dọn dẹp, chỉ một loáng, tất cả đã trở nên sạch sẽ, gọn gàng. Mọi người đều nói: “Sau khi Mộc Định quét nhà, nếu nằm xuống đất ngủ thì cũng không bị dính một hạt bụi vào người.”

Bình thường, nàng Mộc Định rất thích hái cỏ đuôi chó, hoa dại và dây thường xuân ở bờ sông, bờ ruộng về để bện thành những giỏ hoa, túi xách và đèn lồng cho con chơi. Một hôm, nàng thấy một loài cây lạ mọc dưới nước, bèn lấy một ít về, bện thành một quả bóng nhỏ. Loại cây này có thân tròn và nhỏ, sau khi cắt ra có thể thấy một sợi tơ màu trắng và mềm mại ở giữa thân cây. Nàng Mộc Định nghĩ, nếu lấy sợi tơ này làm ruột gối thì chắc là mềm mại lắm đây. Thế rồi nàng dùng đôi bàn tay linh hoạt và khéo léo của mình kéo một sợi tơ nhỏ trắng như tuyết từ trong thân cây ra. Tình cờ, nàng phát hiện sợi tơ này rất dễ cháy, có thể đặt vào trong đĩa đèn dầu để làm bấc đèn, tốt hơn bấc đèn bằng vải sợi rất nhiều, vừa tiện lợi, lại tiết kiệm dầu mà đèn lại sáng hơn. Thế là Mộc Định liền đặt tên cho loài cây này là “cây Cói”, còn sợi tơ trong thân cây được gọi là “sợi Cói”.

Sau đó, nàng bàn với chồng, dọn một thửa ruộng của nhà để chuyên trồng loại cây dại này. Nhờ sự chăm sóc tỉ mỉ và cần mẫn của Mộc Định mà ruộng cây cói xanh tốt, lớn nhanh như thổi, những sợi cói cũng trở nên dài và chắc chắn hơn. Phần còn lại của cây còn có thể dùng để làm mũ rơm, làm sọt, bồ, làm túi xách… Sau đó, nàng còn dùng những sợi cói dệt thành một cái chiếu vừa mát vừa mềm mại. Nàng mang những món đồ mà mình làm được ra chợ bán, giá thành rẻ mà lại bền đẹp, rất được mọi người ưa chuộng. Hai vợ chồng Mộc Định tính toán, trồng một mẫu cây cói còn có thu nhập cao hơn mười mẫu hoa màu, ngũ cốc. Vậy là hai người chỉ chuyên trồng loại cây này trong ruộng nhà mình, càng trồng càng nhiều, đồ đạc làm ra càng không đếm xuể, cuộc sống của gia đình nàng cũng nhờ thế mà khấm khá hơn. Một năm nọ, vì làm việc quá mệt mỏi mà tất cả người trong nhà Mộc Định đều bị ốm. Trong thôn có một bà lão hơn năm mươi tuổi, tính tình rất lương thiện, thích giúp đỡ người khác. Thấy nhà Mộc Định đang lâm vào tình thế khó khăn, bà lão liền gọi thêm hai mươi cô gái trong làng đến nhà Mộc Định đun thuốc, nấu cơm, giúp nàng làm việc nhà. Hai vợ chồng Mộc Định rất cảm động trước sự giúp đỡ đó.

Để tạ ơn, Mộc Định bèn truyền dạy kinh nghiệm làm bấc đèn, dệt chiếu cói cho các cô gái trong làng. Sau đó, sản phẩm bấc đèn và chiếu cói do làng này làm ra được bán khắp các trấn ở Đông Bắc Trung Quốc, lại còn truyền đến tận Tứ Xuyên, Quý Châu và cả kinh thành nữa.

Bốn anh em tài giỏi

Ngày xưa, có một người đàn ông nghèo sinh được bốn người con trai...

Chú bé tí hon

Xưa có một bác nông dân nghèo, tối tối bác thường ngồi bên lò sưởi, gẩy than cho lửa cháy, và bác gái ngồi xe chỉ...

Chú mèo đi hia

Một bác thợ xay có ba người con trai, gia tài của bác cũng có ba thứ: một cối xay gió, một con lừa và một con mèo. Các con bác xay bột, lừa đi lấy ngũ cốc về xay và chở bột đi, còn mèo thì bắt chuột...

Ba sợi tóc vàng của con quỷ

Ngày xưa có một người đàn bà nghèo sinh được một con trai. Khi đứa trẻ ra đời người ta nhìn thấy chỏm đầu của nó còn nằm trong bọc nhau, người ta tiên tri là năm mười sáu tuổi nó sẽ lấy được công chúa...

Hoàng tử ếch

Từ thời xa xưa lắm rồi, khi chuyện ước nguyện còn có hiệu nghiệm, một ông vua có mấy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp cả...

Chu du thiên hạ để học rùng mình

Một người cha có hai người con trai. Người con trai cả thông minh, khôn ngoan luôn tìm cách giải quyết tốt nhất mọi việc...

Con gà trống chân chì

Con gà trống ấy có đôi chân chì, lông ở cánh đen mượt như nhung, lông ở ngực vàng thắm, cái mào trên đầu thì đỏ chói, vắt qua vắt lại. Tiếng nó hay ồ ồ, vang rất xa. Nó sống với bà già cô đơn trong một túp lều nát...

Hoàng tử hạnh phúc

Cao cao phía trên thành phố, trên một cái cột ngay quảng trường sừng sững bức tượng của Hoàng tử Hạnh Phúc. Khắp người Hoàng tử được thếp bằng những lá vàng mười, đôi mắt là hai viên xa phia rực sáng...

Cây bút thần

Ngày xửa ngày xưa ở một ngôi làng nọ, có một cậu bé rất thông minh tên là Mã Lương. Cha mẹ Mã Lương mất sớm, cậu phải sống cuộc sống côi cút một mình, hàng ngày vào rừng kiếm củi sống qua ngày...