Người hành khất và con lừa

Người hành khất có một con lừa. Con lừa này là tất cả gia sản của ông nên ông rất quý nó. Nhưng thật không may con vật lại chết. Người hành khất rất buồn. Một ngày kia, ông ta đến làng nọ, người trưởng thôn thương tình cho ông ta một con lừa khoẻ và đẹp. Người hành khất rất quý con vật vì nó đã giúp ông trong những chuyến đi.

Bỗng một hôm con lừa đó lăn ra chết. Người hành khất đào một cái huyệt chôn nó. Trên nấm mồ ông cắm hai cái cọc nhỏ. Ông xé vải buộc vào cọc làm như lá cờ để mọi người biết rằng người bạn thân thiết của mình đã được chôn ở đó. Ông ta ngồi bên mộ con lừa khóc suốt bảy ngày ròng rã. Ngày thứ bảy có một người đi qua nhìn thấy ông ta ngồi bên nấm mộ, trông rất buồn, nước mắt đầm đìa trên mặt.

Người đó thầm nghĩ. “Chắc là một người linh thiêng đã được chôn ở đây”. Nghĩ vậy nên người này móc một đồng tiền đặt vào tay người hành khất. Ngày hôm đó rất nhiều người đi qua và người nào cũng đặt tiền vào tay người hành khất. Ngày hôm sau cũng có rất nhiều người đi qua và họ dựng một mái nhà rồi đặt trong đó một cái tháp.

Tin đồn có một người đàn ông chết và rất thiêng bay đi khắp các vùng trong nước. Mọi người từ các nơi đổ xô về đó để cúng tiền, súc vật và nhiều của cải khác. Thậm chí cả những người bị bệnh cũng tranh nhau đến đó lễ bái mong mình khỏi bệnh.

Người ta đồn rằng người hành khất đó rất nhân từ và công minh.

Tin đồn bay đến tai ông trưởng thôn, người đã cho người hành khất con lừa. Ông ta đến ngôi mộ để cầu khấn. Ông ta trèo lên ngọn tháp. Nhưng ông ta ngạc nhiên hết sức khi nhìn thấy người hành khất bất hạnh khi xưa. Họ vui mừng gặp lại nhau. Ông trưởng thôn hỏi:

- Anh bạn thân mến, hãy nói cho tôi biết con người linh thiêng được chôn dưới đó tên gì?

Người hành khất ngượng nghịu bối rối. Ông ta lắp bắp:

- Tôi... Tôi... Tôi sẽ nói với anh sự thực. Không có người đàn ông linh thiêng nào cả. Chỉ có con lừa anh đã cho tôi. Nó bị chết và tôi đã chôn nó ở đây. Vâng! Đúng thế, nó bị chết và tôi đã đem chôn nó dưới nấm mồ này.

Ông trưởng thôn cười phá lên và nói:

- Ồ chắc anh còn nhớ ngôi mộ thiêng của làng tôi và ngọn tháp được dựng trên đó?

- Tất nhiên là tôi nhớ, tôi nhớ.

Ông trưởng thôn vỗ vai người hành khất an ủi:

- Anh bạn thân mến ơi, chớ có lo lắng làm gì. Không có vị linh thiêng nào được chôn ở đó đâu. Đấy là mẹ của con lừa mà anh đã chôn ở đây đấy.

Hoàng tử ếch

Từ thời xa xưa lắm rồi, khi chuyện ước nguyện còn có hiệu nghiệm, một ông vua có mấy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp cả...

Chu du thiên hạ để học rùng mình

Một người cha có hai người con trai. Người con trai cả thông minh, khôn ngoan luôn tìm cách giải quyết tốt nhất mọi việc...

Người da gấu

Xưa có một anh thanh niên đi lính, rất dũng cảm, luôn luôn xung phong đi dưới mũi tên hòn đạn. Trong thời chiến, mọi việc đều ổn, nhưng đến thời bình, anh bị thải hồi. Tên đại úy chỉ huy bảo anh tùy muốn đi đâu thì đi...

Alibaba và bốn mươi tên cướp

Một ngày nọ, khi đang đốn củi trong rừng, Ali Baba trèo lên một thân cây để chặt một cành cao. Đột nhiên anh ngừng đốn vì nghe có tiếng vó ngựa. Một nhóm người đang cưỡi ngựa đến. Trông họ có vẻ dữ dằn và giống những tên cướp...

Aladdin và cây đèn thần

Trong kinh thành một vương quốc thuộc Trung Hoa, rất giàu và rộng, có một người thợ may tên là Mustafa, đặc điểm không gì khác ngoài phong thái nghề nghiệp. Mustafa rất nghèo, công việc chỉ vừa đủ ăn cho ông, vợ và một đứa con trai...

Chú bé tí hon

Xưa có một bác nông dân nghèo, tối tối bác thường ngồi bên lò sưởi, gẩy than cho lửa cháy, và bác gái ngồi xe chỉ...

Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn

Hồi ấy đang giữa mùa đông, hoa tuyết như những lông chim bay khắp bầu trời, có một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ...

Cô bé Lọ Lem

Ngày xưa có một người đàn ông giàu có, vợ ông ta ốm nặng. Khi bà cảm thấy mình sắp gần đất xa trời, bà gọi người con gái duy nhất của mình lại bên giường và dặn dò...

Cô bé quàng khăn đỏ

Ngày xửa ngày xưa có chuyện kể rằng, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì thế nên mọi người bắt đầu gọi cô bằng cái tên cô bé quàng khăn đỏ...