Người thợ dệt thảm - Truyện cổ tích Ấn Độ

Người thợ dệt thảm

Tại một thành phố ở miền nam Ấn Độ có một người thợ dệt thảm [1] tên là Xa-ca. Anh dệt rất khéo, nhưng cả năm mới dệt xong được một tấm, vì thế mà nghèo lắm.

Một hôm, sắp dệt xong một tấm thảm đẹp thì khung cửi bỗng bị gãy. Anh vác búa đi tìm một cây gỗ thật chắc để chữa lại. Anh đi khắp nơi nhưng chưa tìm được một cây gỗ nào vừa ý. Hôm sau, đến khu rừng nọ, anh thấy một cây dương liễu vàng, cao to, cành lá sum sê, gỗ thật chắc. Anh rất mừng, giơ búa toan chặt. Bỗng có tiếng kêu:

– Ta là thần Núi đây. Cây dương liễu này là nhà của ta, ngươi không được chặt!

Người thợ dệt thảm ngừng tay phân vân. Nghĩ đến cái khung cửi hỏng liền năn nỉ:

– Nếu không có gỗ tốt chữa khung cửi thì tấm thảm của tôi sẽ không dệt xong, cả nhà tôi sẽ chết đói. Tốt hơn hết là ngài nên dọn nhà đi chỗ khác để tôi chặt cây.

Thần Núi trả lời:

– Không được! Ngươi không được đụng đến nhà của ta! Ngươi cần gì cứ bảo, ta sẽ cho ngươi được như ý.

Anh thợ dệt suy nghĩ và nói với thần Núi rằng anh cần về bàn với vợ xem sao đã, rồi sẽ trả lời sau.

Anh vội vã ra về. Giữa đường, gặp một người bạn thân. Người bạn nghe chuyện liền mách nước [2].

– Theo ý tôi, hãy bảo thần Núi cho anh được làm vua. Anh làm vua, tôi sẽ làm tể tướng [3]. Thế là chúng ta sẽ được hưởng giàu sang.

Người thợ dệt thảm trả lời:

– Anh nói cũng phải. Nhưng để tôi cũng phải về bàn với vợ tôi đã.

Nói xong, anh đi một mạch về nhà thuật lại cho vợ nghe. Vợ anh trả lời:

– Bạn của anh chẳng hiểu gì cả. Chớ nên nghe lời hắn. Làm vua lo nghĩ nhiều, nhọc lòng lắm. Anh không biết là xung quanh một ông vua có biết bao những bọn xu nịnh [4] và phản nghịch [5]. Làm vua chẳng sung sướng gì. Chi bằng đến nói với thần Núi giúp chúng ta có một khung cửi tốt, muốn dệt bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu, mà toàn là thứ hàng tuyệt đẹp.

Nghe lời vợ. Anh trở lại chỗ thần Núi, vừa đi, vừa nghĩ: nếu thần Núi giúp ta một chiếc khung cửi kì diệu như vậy thì đối với ta có gì là vui sướng đâu! Những tấm thảm sẽ do khung cửi của thần dệt ra. Mình chỉ là người vác tấm thảm đi bán lấy tiền ư? Sông như vậy có gì là sung sướng?

Nghĩ vậy, anh thấy không vui, nên khi đến chỗ cây dương liễu, anh nói:

– Thần đã không muốn tôi ngả cây gỗ này thì nhờ thần chữ hộ tôi cái khung cửi, và giúp tôi dệt được nhanh hơn, đẹp hơn.

Thần Núi đáp:

– Được lắm, ta sẽ giúp anh như ý muốn.

Người thợ dệt thảm về đến nhà thì thấy khung cửi đã sửa chữa xong.

Anh ngồi vào dệt, dệt say sưa, nhanh hơn trước rất nhiều. Chẳng mấy chốc tấm thảm đã xong. Anh sung sướng thấy hàng do bàn tay mình làm ra thật tuyệt đẹp. Anh mang đi bán khắp nơi. Nghề của anh được nhiều người ca tụng. Tên tuổi của anh được mọi người biết đến.

Sau khi anh mất, người dân vẫn nhớ mãi những tấm thảm chắc, bền, do bàn tay khéo léo của anh thợ Xa-ca dệt ra.


Chú giải

[1] Thảm: đồ dùng dệt bằng lông hoặc sợi đay, cói để trải bàn hoặc trải sàn nhà.
[2] Mách nước: bày cách cho mà làm.
[3] Tể tướng: chức quan cao nhất trong triều đình phong kiến ngày xưa.
[4] Xu nịnh: tâng bốc kẻ có quyền thế hay giàu có để cầu danh lợi.
[5] Phản nghịch: chống lại. Ý trong truyện: mưu hại vua để tranh giành quyền lực.

Cô bé bán diêm

Vào buổi đêm giáng sinh ngày ấy, bên ngoài trời những bông tuyết cứ triền miên rơi mãi mà không dừng, những cơn gió lạnh thấu xương lại tô điểm hơn cho cái ngày giáng sinh vô cùng đặc biệt trong năm, cái ngày mà chúa sinh ra đời…

Bầy Chim Thiên Nga

Ở nơi xa, xa đây lắm, nơi chim nhạn bay đến vào mùa thu, có một nhà vua có mười một con trai và một con gái tên là Li-dơ. Mười một con trai trẻ tuổi ấy đều đeo thánh giá trên ngực và gươm bên mình...

Chó sói và bảy chú dê con

Ngày xửa ngày xưa, có một con dê cái già sinh được bảy chú dê con. Mẹ nào mà chả thương con, dê mẹ thương yêu đàn con của mình lắm. Một ngày kia, dê mẹ vào rừng kiếm thức ăn...

Cô bé quàng khăn đỏ

Ngày xửa ngày xưa có chuyện kể rằng, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì thế nên mọi người bắt đầu gọi cô bằng cái tên cô bé quàng khăn đỏ...

Aladdin và cây đèn thần

Trong kinh thành một vương quốc thuộc Trung Hoa, rất giàu và rộng, có một người thợ may tên là Mustafa, đặc điểm không gì khác ngoài phong thái nghề nghiệp. Mustafa rất nghèo, công việc chỉ vừa đủ ăn cho ông, vợ và một đứa con trai...

Chiếc bật lửa thần

Một anh lính đang đi trên đường cái. Một, hai! Một, hai! Bọc đồ trên lưng và gươm cạnh sườn, anh vừa tham chiến về, đang trên đường trở lại quê hương. Dọc đường, anh bỗng gặp một mụ phù thuỷ già...

Ông lão đánh cá và con cá vàng

Xưa kia, ở một bờ biển rất rộng lớn nọ, có một ông lão làm nghề đánh cá cùng chung sống với người vợ của mình. Hai vợ chồng già sống trong túp lều rách nát, tồi tàn...

Người mua giấc mơ

Ngày xửa ngày xưa có hai người lái buôn, một già một trẻ. Họ thường cùng nhau đi buôn chuyến. Một ngày họ đi đến bờ biển thuộc làng Teraddomai. Họ đã thấm mệt sau một chặng đường dài nên họ ngồi nghi một lát...

Hoàng tử ếch

Từ thời xa xưa lắm rồi, khi chuyện ước nguyện còn có hiệu nghiệm, một ông vua có mấy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp cả...